Hoàng Kim Đồng

Chương 642: Chương 642: Qua sông đoạn cầu. (2)




Picasso không còn khả năng hành sử quyền lợi tình yêu với nữ nhân của mình, cho nên đem dục vọng phát tiết vào bức họa, cái đó gọi là quyền lợi "Xem", trong tác phong của hắn, bất kể là bức tranh hay là phác hoạ, đều có bóng dáng của nam nhân loáng thoáng, như đang nhìn nữ nhân trong bức họa.

- Ngài nói rất tốt, Sterling tiên sinh, thỉnh tiếp tục, phía dưới vẫn còn năm bức phác họa đấy.

Trang Duệ gật gật đầu, tỏ vẻ tán thành với lời nói của Sterling, nghe được Sterling nói thế, hắn cũng xúc động, cho dù xem xét tác phẩm hội họa trong nước hay nước ngoài đều phải nhìn tâm lý, nếu như không phải Sterling quen thuộc với phong cách mỗi thời đại của Picasso, hắn sẽ không thể nói được những lời này.

- Cảm ơn, Trang tiên sinh, ngài đã mang tới cho chúng ta một đêm thật mỹ diệu.

Lúc này Sterling đã thay đổi thái độ với Trang Duệ, hắn đứng dậy cúi người chào Trang Duệ, lúc ngồi xuống liền tiếp tục xem xét, Bành Phi đưa cho hắn sáu bức phác họa thân thể của nữ nhân.

Tuy nhiên sáu bức phác họa này vẽ nữ nhân, đều cùng một người, nhưng bối cảnh và phục sức vô cùng giống nhau, cũng không phải đều là nữ nhân lỏa lồ, có hai bức mặc áo ngủ trên người, bộ ngực sữa nửa lộ nằm tạo dáng trên giường.

Thời điểm Sterling xem xét những bản phác họa này, mỗi khi xem qua một tấm, nét hưng phấn trên mặt tăng lên một phần, đợi đến lúc xem hết sáu bức tranh, thiếu chút nữa hắn từ trên ghế salon nhảy lên, kéo Trang Duệ lại, hỏi:

- Thân ái Trang tiên sinh, ngài nhất định còn những tác phẩm khác, xin ngài lấy ra đi.

Nếu như là bức tranh của Picasso, chắc chắn là có một sấp, giống như tác phẩm copy, thời điểm có phát hiện, đều xuất hiện một loạt, trên cơ bản nhiều ít cũng hơn mười bức, nhưng trong tay Trang Duệ chỉ có sáu, cho nên Sterling mới hỏi như vậy.

- Ah, Sterling tiên sinh, không nên gấp gáp, trước nói cho Eze Kenner tiên sinh một chút, những tác phẩm thuộc về Picasso này, rốt cuộc là thật hay giả.

Trang Duệ nhẹ nhàng đẩy Sterling ra, bắt lấy cảnh tay của hắn, nói đùa gì vậy? Bạn thân còn phải tiếp tục biểu diễn, còn muốn nhìn? Không phải là không được, nhưng ngài cũng phải biểu hiện chút thành ý nha.

- Thật, đương nhiên là thật, ta có thể lấy thượng đế mà cam đoan, sáu tác phẩm này, tuyệt đối là bút tích của Picasso, đây là chuyện không cần nghi ngờ.

Nói lời trung thực, biểu hiện của Sterling lúc này, chính là một người yêu thích tác phẩm cuồng nhiệt, hơn nữa hắn còn là giám định sư, hiện giờ hắn thầm nghĩ phải từ chỗ của Trang Duệ thưởng thức tác phẩm của Picasso một lần, qua hôm nay, chỉ sợ hắn không còn cơ hội này, bởi vì những bức họa này có thuộc về Trang Duệ hay không, đâu là chuyện khó xác định.

Sterling biết rõ, Trang Duệ có được tin tức của những tác phẩm này, một khi truyền đi, sẽ làm cho thị trường tác phẩm nghệ thuật của Châu Âu, mang đến trùng kích thế nào? Tuyệt đối sẽ có một đám người truy lùng tác phẩm của Picasso, đều tập trung tới Paris này.

- Ân, tốt rồi, Sterling tiên sinh, trước tiên ngài nên nghỉ ngơi một chút, ta muốn cùng Eze Kenner tiên sinh này bàn chuyện.

Trang Duệ chỉ đợi đến lúc Sterling xác định những bức phác họa này là thật, lập tức qua sông đoạn cầu, hơn nữa ngay cả nước uống cũng không mời một ly.

Sterling chẳng qua là một vị giám định sư mà thôi, mình không cần phải dong dài với hắn làm gì, hơn nữa Trang Duệ còn vì chuyện con mắt nhìn người thấp của Sterling lúc vừa vào phòng vẫn còn để ý, cho nên vẫn có khúc mắc.

- Đương nhiên, ta nghĩ chắc chắc bất cứ người sưu tầm nào ở Paris này, đều nguyện ý kết giao với Trang tiên sinh.

Eze Kenner gật gật đầu, có thể có được sáu bức họa của Picasso, khẳng định sẽ có rất nhiều người yêu thích tác phẩm của Picasso, đều cam tâm tình nguyện làm bạn bè với Trang Duệ.

Sau khi nghe được chủ của mình lên tiếng, Sterling đã từ hưng phấn, cường lực áp chế xuống, vốn định thưởng thức các tác phẩm vừa xem xét của Picasso, cũng bị Bành Phi nhanh tay thu lại, bộ dạng như đề phòng kẻ cướp, Sterling phiền muộn đến mức suýt bạo tẩu.

Nhưng mà, Sterling không phải là người không biết suy nghĩ, những người có thể mua bán tác phẩm nghệ thuật cao cấp trên thị trường quốc tế, không ai là người thiếu tiền, hắn muốn tiếp tục thưởng thức tác phẩm nghệ thuật trong lòng của mình, vậy thì phải xem thành ý của ngươi.

- Trang tiên sinh thân ái, ta muốn biết, hôm nay ngài bảo chúng tôi tới đây, có phải là muốn bán các tác phẩm của Picasso hay không?

Sau khi con mắt nhỏ của Eze Kenner đảo một vòng, bắt đầu dựa theo hướng của chủ đề, sở dĩ hắn nói lời này, đó là hắn muốn chiếm tiên cơ trong đàm phán, trong tiềm thức của hắn cho rằng Trang Duệ đang muốn bán cho hắn, mà không phải mình đang muốn mua, chẳng qua đây là kỷ xảo đàm phán mà thôi.

- Bán ra?

- Không, không, không, Eze Kenner tiên sinh, ngài hiểu lầm, ta chưa từng có ý nghĩ muốn bán các tác phẩm trân quý của Picasso, hiện tại không có, sau này cũng không có.

Trang Duệ nghe được lời nói của Eze Kenner, trên mặt xuất hiện nụ cười nhàn nhạt, liên tục khoát tay, nói liên tục mấy chữ không, giọng điệu kiên quyết phủ nhận lời nói của Eze Kenner.

Mặc dù Trang Duệ đã mua máy bay tư nhân, cho nên tiền mặt của hắn bị rút lại rất nhiều, nhưng hắn chưa từng muốn bán các bức họa của Picasso ra ngoài, thậm chí cho tới bây giờ cũng không có nghĩ tới sẽ bán một món đồ nào do mình cất giữ cả.

Thị trường tác phẩm nghệ thuật trên trường quốc tế, dù là tác phẩm của Picasso, hay là thứ mình trân tàng, tuyệt đối không phải có tiền là mua được. Trừ phi có một ít người không còn bất cứ đồng nào, sẽ không có người nào nguyện ý bán tác phẩm của Picasso đổi lấy tiền tài cả.

- Không bán?

Eze Kenner sững sờ một chút, hắn hơi khó hiểu, nói với Trang Duệ:

- Trang tiên sinh thân ái, vậy hôm nay ngài mới chúng ta tới, không có ý này sao? Chẳng lẽ ngài chỉ muốn cho chúng ta thưởng thức tác phẩm của Picasso thôi sao?

Eze Kenner là người sưu tâm rất có tiếng tăm ở nước Anh, cũng là nhân vật quan trọng, hắn không ngờ mình buông tha một buổi tiệc tối trọng yếu, đến nơi này chỉ để nhìn tác phẩm của Picasso, nếu cần xem, vậy chỉ cần đến cung Louver xem là được.

- Eze Kenner tiên sinh, ngài nói tiếng Hán rất tốt.

Trang Duệ không tiếp lời của Eze Kenner, mà khích lệ trình độ Hán ngữ của hắn, Eze Kenner rất thân sĩ gật đầu, đang đợi Trang Duệ nói tiếp.

- Chắc hẳn Eze Kenner tiên sinh cũng biết rất rõ văn hóa của quốc gia của tôi, ở quốc gia của tôi, người sưu tầm cũng thường dùng một phần tiền tài để mua thứ mình ưa thích, còn có những người thích dùng đồ mình sưu tầm trao đổi với người khác, kể từ đó, song phương đều có được những thứ mà mình ngưỡng mộ trong lòng, Eze Kenner tiên sinh, ý muốn của tôi, có lẽ ngài cũng hiểu a?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.