Hoàng Kim Đồng

Chương 17: Chương 17: Tác dụng kỳ diệu của linh khí




Mẹ của Trang Duệ nhận được điện thoại của Lưu Xuyên là hơn mười một giờ trưa, hơn nữa Lưu Xuyên là đứa bé được bà nhìn lớn lên từ nhỏ, cả ngày cứ gọi mình là "mẹ nuôi, mẹ nuôi", vì vậy mà bà đã sớm coi như là con mình. Nghe nói đứa "con nuôi" sắp đưa bạn gái đến nhà dùng cơm, vì vậy bà cực kỳ coi trọng, vội vàng gọi Trang Mẫn xuống bếp nấu cơm. Lúc này đã sắp đến tết, trong nhà chuẩn bị rất nhiều thức ăn, tùy tiện cũng có thể làm ra được mười món, cũng sẽ không thất lễ với khách.

Tục ngữ nói vì bận rộn mà sinh loạn, khi mẹ của Trang Duệ rửa rau thì có chút lo lắng, vì vậy mà nước văng nhiều lên nền, sau đó đi không để ý mà trượt chân ngã xuống đất. Bà cũng đã gần sáu mươi, xương cốt không được như thanh niên, lúc đó đứng lên cảm thấy eo đau đớn khó chịu, cơ thể cũng khó thể đứng thẳng, thậm chí lúc đó gọi Trang Mẫn thì âm thanh có hơi lớn một chút cũng cảm thấy phần eo đau nhói.

Trước kia mẹ của Trang Duệ là một giáo viên trung học, khi còn trẻ vì thường xuyên soạn giáo án và chấm điểm cho học sinh nên thường ngồi nhiều, cơ eo và xương cổ có vài bệnh văn phòng. Bà cũng từng đi kiểm tra bệnh ở các bệnh viện, đã được bác sĩ chuẩn đoán đó là bệnh xương eo và xương cổ mãn tính, thậm chí cổ tay và phần gáy vì thường xuyên ghi phấn trên bảng mà cũng sinh ra ảnh hưởng, mỗi khi trái gió trở trời sẽ sinh ra cảm giác đau nhức. Nhưng trước nay bà luôn là người có tính cách mạnh mẽ, cho đến bây giờ còn chưa nói chuyện này với người thân, nhưng hôm nay bà sơ ý trượt chân, bệnh cũ tái phát, lập tức đau đến mức không thể đi lại.

- Lôi Lôi, Tần tiểu thư, các vị cứ ngồi chơi. Chị, đây là khách mà em mời đến, đây là Lôi Lôi bạn gái của Đại Xuyên, em đi vào xem mẹ thế nào rồi.

Trang Duệ thấy chị gái nói như vậy thì cũng rất sốt ruột, hắn cũng không quan tâm đến việc chào hỏi khách khứa mà nhanh chóng đưa cháu vào trong lòng chị gái, quay đầu đi ngay vào phòng của mẹ. Lưu Xuyên tất nhiên cũng cũng cùng đi qua, hắn tính toán, nếu bác gái còn không chịu di đến bệnh viện, như vậy sẽ khiêng đi.

- Đại Xuyên, vốn muốn làm cho các con một bữa cơm ngon, nhưng mẹ nuôi lớn tuổi, xương cốt cũng không còn tốt. Bạn gái của con đến chơi, con cũng mau đi ra, đừng để người ta cảm thấy mình thất lễ.

Mẹ Trang Duệ nằm trên giường, bà chỉ nói được vài câu ngắn ngủi mà trên trán đã vã mồ hôi như hạt đậu, có lẽ là đang cố nén cảm giác đau đớn ở bên hông. Những người có chút hiểu biết về y thuật cũng biết, chỉ cần khớp eo bị trật thì ngay cả chuyện ho khạc cũng làm cho người bệnh cực kỳ đau đớn.

Lưu Xuyên cảm thấy cay mắt, phải biết rằng từ nhỏ đến lớn khi phạm vào sai lầm bị bố đánh thì hắn đều đến nhà mẹ nuôi để tránh đòn, đợi đến khi nào bố tha tội mới chạy về. Vì vậy mà hắn nhanh chóng đi đến bên giường, bộ dạng còn gấp hơn của Trang Duệ.

- Mẹ nuôi, cũng đừng nói nữa, chúng ta trước tiên đi đến bệnh viện cái đã...

Lưu Xuyên nói và nhanh chóng giữ lấy tay của mẹ Trang Duệ, muốn đỡ bà lên.

- Ôi, đau...

- Đại Xuyên, đừng nhấc lên, cứ để mẹ nằm xuống...

Khi Lưu Xuyên nhấc tay của mẹ Trang Duệ lên, một cảm giác đau đớn dữ dội từ bên hông truyền đến, vẻ mặt bà chợt đau đến mức biến dạng, Trang Duệ ở bên cạnh thấy tình huông như vậy thì vội vàng ngăn lại hành vi của lỗ mãng của Lưu Xuyên.

Trang Duệ lúc này cũng không biết làm sao cho tốt, mẹ hắn vừa động vào đã đau, căn bản không thể nào đưa lên xe. Hắn biết mẹ mình trước nay đều là người mạnh mẽ, từ nhỏ nuôi dưỡng hai chị em mình chịu nhiều cay đắng nhưng chưa từng than vãn lời nào, bây giờ bà đau đến mức toàn thân phát run, trên trán vã mồ hôi lạnh, điều này không khỏi làm hắn cảm thấy đau đớn.

- Mộc Đầu, cậu ở lại xem mẹ thế nào, tôi đi mời bác sĩ.

Lưu Xuyên cũng dùng tay lau mắt rồi chạy ra ngoài, Trang Duệ nghe thấy Lưu Xuyên nói gì đó với Lôi Lôi, một lát sau nghe thấy tiếng khởi động xe ở bên dưới lầu.

- Con à, đừng lo lắng, không có việc gì, nên gọi điện thoại cho Đại Xuyên quay về, lúc này đã là tết nhất đến nơi rồi, sao có thể tìm được bác sĩ? Mẹ chỉ là bệnh cũ tái phát mà thôi, trên bàn có chai dầu Hoa Hồng, con lấy cho mẹ thoa vào là sẽ khỏi ngay.

Thấy đứa con đứng bên giường mà mắt mũi đỏ hoe, bà khẽ lên tiếng, giọng nói có chút suy yếu.

- Bà ngoại, cho bà ăn kẹo Tiểu Long Nhân, ăn xong sẽ không sao đâu...

Tiểu Niếp Niếp không biết vào phòng từ khi nào, nàng cầm trong tay một cục kẹo, nói với giọng điệu nức nở, vì lúc này bộ dạng của cậu và bà làm cho nàng sợ hãi.

- Dầu Hoa Hồng, giảm đau...

Trang Duệ giống như chợt nghĩ đến điều gì đó.

- Đúng rồi, khi mình ở trên xe lửa dùng mắt nhìn vào cánh tay thì hình như cảm giác tê buốt biến mất, cũng không biết có thể làm mẹ hết đau hay không?

Hai mắt Trang Duệ lập tức tỏa sáng, hắn vội vàng nói với mẹ:

- Mẹ, thiếu chút nữa thì con quên, khi con từ Trung Hải quay về có mang theo chút dược phẩm đặc chế, là thuốc của Trung y, cực kỳ hiệu quả với những người bị đau, mẹ chờ chút, con đi lấy.

Trang Duệ vội vàng quay về phòng mình, sau khi đi dạo một vòng thì sau đó quay trở lại. Vừa rồi sở dĩ hắn phải nói như vậy cũng vì sợ khi linh khí có tác dụng tốt, nếu mẹ hỏi thì cũng không biết nên trả lời thế nào, chẳng lẽ nói mình có dị năng đặc biệt sao?

- Mẹ, lật người lại con xem nào...

Trang Duệ giúp mẹ mình lật người lại, sau đó khẽ đẩy áo lên, để phần eo lộ ra. Chỉ cần dùng mắt thường cũng có thể thấy phần eo sưng lơn rõ ràng, hắn lấy ít dầu Hoa Hồng đổ vào tron bàn tay, sau đó dùng hai tay chà xát với nhau. Khi hắn cảm thấy bàn tay nóng lên thì vội vàng áp lên phần eo bị sưng của mẹ, một luồng khí nóng truyền vào da thịt.

Đồng thời lúc này linh khí trong mắt của Trang Duệ cũng được điều động, một luồng sáng vàng xuất hiện trước mắt hắn, ngay sau đó linh khí tiếp xúc với phần eo sưng vù của mẹ. Lúc này hắn không quan tâm đến vấn đề tiêu hao linh khí, dù là linh khí hoàn toàn biến mất thì cũng không quan trọng bằng sức khỏe của mẹ. Khi linh khí tiếp xúc với phần thị eo của mẹ Trang Duệ thì nhanh chóng thẩm thấu vào bên trong như nước tưới lên vùng đất khô cằn.

- Tiểu Duệ, nóng quá, ủa, sao lại mát rồi...

Mẹ Trang Duệ lúc đầu chỉ cảm thấy một luồng khí nóng tiếp xúc vùng eo, nhưng sau đó lại thấy một luồng khí lạnh buốt tiến vào qua làn da, mà cảm giác đau đớn bên hông cũng dần giảm bớt khi luồng khí lạnh kia chuyển động. Chỉ sau mười giây ngắn ngủi thì bà cảm thấy toàn bộ đau đớn giống như đã biến mất.

Luồng linh khí kia sau khi tiến vào và dừng lại một lúc ở bên hông thì tiếp tục đi lên dọc theo xương sống, thậm chí còn giống như làm cho máu lưu thông nhanh hơn. Mẹ Trang Duệ cũng không bao giờ đọc tiểu thuyết võ hiệp, nếu không thì bây giờ bà sẽ cảm thấy mình giống như được đả thông những khớp xương trong cơ thể như trong tiểu thuyết vậy.

Linh khí đi đến đầu, mẹ Trang Duệ cảm thấy rùng mình, bà cảm thấy tóc tai dựng lên như điện giật, hoặc giống như ăn nhân sâm trường sinh, cảm thấy lông tóc toàn thân mở ra, đầu óc thanh tỉnh, cảm giác đau đớn bên hông đã biến mất, một cảm giác thoải mái nói không nên lời chợt bùng lên trong lòng.

Trái lại thì lúc này Trang Duệ đang rơi lệ đầy mặt, không phải vì khó chịu, chẳng qua là linh khí trong mắt hao tổn hết hai phần ba, hắn giống như bị một đấm rất mạnh lên mũi, cảm giác đau đớn vô cùng đã quay lại. Nhưng cũng khá may mắn, có lẽ vì bây giờ linh khí thăng cấp thành màu vàng nên dù chỉ còn lại một phần ba thì cũng mạnh hơn so với khi còn màu xanh.

- Ủa, không còn đau nữa, Tiểu Duệ, chú Đức cho con dược liệu gì mà hiệu quả tốt như vậy? Căn bệnh mãn tính của mẹ giống như đã khỏi hẳn rồi vậy. Đúng rồi, mẹ của Đại Xuyên cũng bị bệnh đau khớp lưng giống mẹ, con nên tìm thời gian đến tặng cho ít dược phẩm thế này. Ôi, đứa bé này, mẹ đã tốt lắm rồi, còn khóc gì nữa...

Trang Mẫu quay đầu nhìn, chỉ thấy Trang Duệ đang ngồi bên giường rơi lệ đầy mặt.

- Đưa cho...

Trang Duệ cảm thấy nếu mình nói sai thì sẽ toi mạng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.