Hoàng Kim Đồng

Chương 864: Chương 864: Thật giả. (1)




- Ai da, ta nói tiểu tử ngươi. Này này đừng làm thế? Đi đi, đi chỗ khác chơi đi.

Sau khi cúp điện thoại, Trang Duệ nghe thấy có tiếng ồn ào liền ngước mắt nhìn về phía đường, hắn liền thấy cón một nhóm thanh niên còn trẻ đầu tóc đang bị rối bù.

"Chậc chậc hẳn là kiệt tác của tiểu Kim Điêu, sau này xem ra phải đội mũ mới được."

Trang Duệ dở khóc dở cười tiện tay túm lấy tiểu Kim Vũ, cúi người xuống nhúng nửa người nó trong nước, nói:

- Nghịch ngợm nữa, ta cho ngươi tắm rửa.

- Nha nha!

Tiểu Kim Vũ vỗ mạnh hai cánh hất nước về phía mặt Trang Duệ, rồi nhanh chóng bay đến cái núi giả giữa hồ nước, đắc ý hướng về phía Trang Duệ kêu mấy tiếng.

Tiểu Kim Điêu giờ đây vũ mao đã có màu trắng xem với màu hồng, cánh nó bị nhúng nước liền theo vũ mao chảy xuống không thấm một giọt nước nào.

Vũ mao Kim Điêu cực kì quý, ở quốc tế nó có giá rất cao, thường thường một cây lông đuôi Kim Điêu trưởng thành cũng có thể bán với giá hơn ngàn Dollar, đây cũng là nguyên nhân chính khiến cho rất nhiều người săn bắt Kim Điêu.

- Lão đệ, đệ thật là xấu bụng, bản thân thì cả ngày hưởng phúc chốn tiên cảnh, để cho ca ca phải ở ngoài liều chết liều sống, ta phản đối ta muốn tăng tiền lương.

Trong hai tháng thời gian này thì đây là lần đầu tiên Hoàng Phủ Vân tới Tứ Hợp Viện của Trang Duệ. Sau khi vào cửa chính, miệng không thể khép lại được, khác với phòng làm việc có cả điều hòa ở nhà bảo tàng, nơi đây có hoa viên điểu ngữ hoa hương.

Quả thực như là đi vào tiên cảnh vậy.

Ách, Điểu ngữ đương nhiên là tiếng Kim Điêu rồi, ở trong sân này chỉ có mỗi mình nó sống, các con chim khác bị hấp dẫn bởi cây cối nơi đây khi đến chỗ này đã thành đồ ăn trong bụng Kim Vũ mất rồi.

Trang Duệ nghe vậy nở nụ cười, nói:

- Được rồi, Hoàng Phủ huynh, hàng năm tăng cho huynh một trăm vạn đi, bất quá bộ phòng hoa viên kia cũng chưa có. A,.. bên chỗ tiểu khu của Âu Dương Quân hình như mới khai thác được mười mấy hoa viên có bồn chậu, diện tích khoảng ba trăm thước vuôn thì phải, giá bán với bên ngoài không sai biệt lắm chỉ khoảng 1000 vạn thôi.

Làm đại cổ đông công ty địa sản, trong tay Trang Duệ có lưu lại năm bộ hoa viên như vậy. Chuẩn bị lưu một bộ cho Hoàng Phủ Vân cùng Vân Mạn coi như là tặng lễ vật kết hôn cho bọn họ.

- Ừ, vậy ta không muốn phòng ốc nữa, cái kia không chi nổi.

Sau khi Hoàng Phủ Vân nghe được lời Trang Duệ nói, cũng không đề cập đến việc tăng lương nữa, một năm một trăm vạn, mười năm mới đủ cái phòng đó, lại nói mười năm sau này phòng ốc kia chưa biết đã tăng đến giá nào ?

- Uống trà, uống trà. Có người tặng cho trà Phổ Nhỉ, hạ huyết áp, lại còn làm ấm bụng giảm cân nhưỡng nhan nữa.

Trang Duệ cười cười rót cho Hoàng Phủ Vân một chén trà. Gần đây ở nhà buồn chán, Trang Duệ sau khi nấu cơm xong không có việc gì liền ngồi dưới bóng cây cùng mẹ vợ, ngâm lấy một bình trà, vui đùa với tiểu gia hỏa nhà Âu Dương Quân. Như là một vị thần tiên sống một cuộc sống bình thường.

Trong khoảng thời gian này trà Phổ Nhỉ lưu hành khá nhiều, Âu Dương Chấn Vũ thỉnh thoảng mang về mấy gói trà cũng bị Trang Duệ lấy mất. Nghe nói có cả công hiệu giảm cân nên Từ đại minh tinh cả ngày ép Âu Dương Quân ngâm cho nàng mấy bình để uống.

- Trà này có mùi vị khác quá?

Trà Phổ Nhỉ trong mấy năm gần đây mới được lưu hành thường xuyên. Hoàng Phủ Vân uống một hớp trà nóng không khỏi nhíu mày.

- Ha ha. Vật này dùng để biếu tặng, lâu ngày không uống tới huynh đã thấy mùi vị khác rồi chứ.

Trang Duệ cùng Hoàng Phủ Vân nói chuyện tào lao mấy câu liền hỏi:

- Đem chuyện kia nói một chút đi, trên tay đối phương có bao nhiêu vật, giá cả bán ra sao?

Nghe thấy Trang Duệ nhắc tới việc công sự, sắc mặt Hoàng Phủ Vân chuyển sang nghiêm túc nói:

- Đây là chúng ta thu mua tin tức từ một vị hội viên Vip, uy tín vô cung cao. Hơn nữa Điền lão sư đã từng xem qua nhóm đồ sứ này. Theo Điền lão sư hẳn là đồ thật bất quá số tiền thu mua tương đối lớn cho nên đệ nên tới xem xét.

Điền lão sư theo lời Hoàng Phủ Vân chính là một trong sô các vị đồng nghiệp của Kim Bàn Tử, cũng là nghiên cứu viên của viện bảo tàng Cố Cung, ở ngành gốm sứ thành tựu phi thường cao. Hơn nữa đã từng đi cùng với Trang Duệ qua Tế Nam tham gia hoạt động giám dân gian.

Điền Phàm là chuyên gia lâu năm nổi danh với việc giám định gốm sứ, cũng là một trong những vị chuyên gia ở tổ chuyên gia mạng lưới giám định, có độ tin cậy vô cùng cao.

Trang Duệ đề nghị cái chế độ hội viên Vip kia nay đã vô cùng náo nhiệt. Hơn một tháng qua, trong các hội viên đã cống hiến hơn hai mươi đồ vật, đã trải qua nhóm chuyên gia Mã lão sư tổ chức giám định, không một người nào mua phải đồ dỏm. Các chuyên gia khác đến từ khắp nơi trên cả nước đối với mạng web này đánh giá vô cùng cao.

Hoàng Phủ Vân lợi dụng mạng web này chiếm được không ít tin tức mật. Nhờ vậy mà sưu tập được cho Định Quang bảo tàng không ít tinh phẩm.

- Tổng cộng có bao nhiêu đồ vật? Đối phương ra giá bao nhiêu?

Chợ đen sở dĩ xưng là chợ đen bởi vì các đồ vật không thể lộ ra ngoài ánh sáng, hơn nữa phương thức giao dịch vô cùng đa dạng.

Trang Duệ biết, chợ đen các vật có thể tiến hành giao dịch trước, không cần phải tiến hành đấu giá.

Đồ cổ cao thâm trắc mặc, cho dù là người hành nghề mấy chục năm cũng không dám chắc chắn là mỗi lần mình mua đều là đồ thật được.

Cho nên ở chợ đen trên đấu giá có rất nhiều thứ. Chợ đen tổ chức bán đấu giá cũng chỉ là lấy số tiền huê hồng, trợ giúp cho những người khác, không giống như người ngoài suy đoán, đồ chợ đen chính là của bọn họ đem bán ra ngoài.

- Đây là ảnh, tổng cộng có ba mươi hai đồ gốm màu đời Đường. Gốm ba màu có :mã, lạc đà, cung nữ thật là may mắn khi đào được những vật này bởi nó cơ hồ là khuôn mẫu của gốm màu.

Hoàng Phủ Vân vừa nói vừa lấy ra một tập ảnh dầy trong túi đưa cho Trang Duệ xem.

Trong miệng nói tiếp:

- Phẩm chất gốm ba màu mã và lạc đà cũng không tệ, giá thấp nhất là 50 vạn một vật, mà tám bộ cung nữ kia đối phương đòi tới 600 vạn.

Nhóm gốm sứ này cộng tất cả lại giá tiền cũng phải vượt qua 2000 vạn, mặc dù Hoàng Phủ Vân trong tay có đủ tiền tiêu nhưng hắn không dám tùy tiện mua lại, nhất định trước tiên phải trưng cầu ý kiến của Trang Duệ đã.

- Nếu nói như vậy, vật mới được khai quật hẳn phải có một đoạn thời gian rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.