Hoàng Kim Đồng

Chương 866: Chương 866: Thật giả. (3)




Đối phương ở trog giới đồ cổ cũng là một nhân vật có uy tín và danh dự. Hơn nữa với tài sản của Trang Duệ rất lớn, hắn cũng không sợ không mua được.

Trang Duệ suy nghĩ một lúc rồi mới đến hội sở gặp Âu Dương Quân. Hắn nghĩ để cho tiểu kim vũ cùng đi theo đến đó, hảo hảo để tiểu gia hỏa này hưởng thụ lạc thú bay lượn.

Tần Huyên Băng tức giận liếc mắt nhìn Trang Duệ. Không biết hắn từ đâu tìm được rất nhiều tài liệu nói là trong thời gian đầu mang thai không ảnh hưởng đến cuộc sống sinh hoạt tình dục, nên hắn vẫn luôn đến quấy rầy nàng.

Bụng của Tần Huyên Băng đã to ra rất nhiều, Trang Duệ cẩn thận đỡ vợ đi vào trong phòng, ăn một bát gà tần. Xong xuôi đâu đấy hắn mới mang theo hai con chó ngao và tiểu kim điêu lên xe ô-tô rời khởi Tứ Hợp Viện.

...

Vốn muốn mang theo cả Trứ Bành Phi đi theo nhưng vị trí bên cạnh vị trí lái xe của Trang Duệ đang bị tiểu kim điêu chiến cứ. Hơn nữa, lần này Trang Duệ muốn đi xem đồ cổ cho nên hắn không để Bành Phi đi theo.

- Cần phải đổi một chiếc xe mới...

Vốn chiếc xe này có thể ngồi được năm ngồi cũng không cảm thấy chật chội. Nhưng hiện tại mang theo hai con chó ngao, trên cơ bản là không còn chỗ ngồi. Trang Duệ suy nghĩ có nên mua một chiếc Hummer, bởi vì không gian siêu rộng ở bên trong xe đủ để cho mười người ngồi trong đó.

- Đừng bay quá xa...

Tiểu kim điêu ngồi trong xe hết nhìn đông lại ngó tây. Lúc sau Trang Duệ ở ngã tư đường chờ đèn xanh, hắn mở cửa sổ mái cho tiểu kim điêu bay ra ngoài.

Trang Duệ cũng không có lo lắng, lấy ánh mắt của tiểu kim điêu, có thể ở trong rừng xe cộ mà tìm được vị trí chuẩn xác của mình.

- Mau nhìn kìa lão công! Từ trong chiếc xe kia bay ra một con chim...

- Một con chim? Phải gọi là diều hâu thì mới đúng. Hiện nay người có tiền càng ngày càng xa xỉ, dĩ nhiên nuôi cả diều hâu...

Đèn xanh vừa bật, xe của Trang Duệ nhanh chóng đi về phía trước, phía sau xe của hắn là chiếc xe gia đình của hai vợ chồng vừa bàn tán nọ. Hai vợ chồng này đang bàn tán chuyện có một con diều hâu từ trong một chiếc xe phía trước bay ra rất sôi nổi. Người vợ còn có cảm giác lão công mình không tồi một chút nào, ha người mải nói chuyện đến nỗi ngay cả đèn xanh đã bật mà cũng không biết.

May cho hai vợ chồng này là khoảng thời gian đầu năm xe cộ đi lại ít, nếu không đã bị người đi đằng sau bấm còi, chửi cho một trận.

Hội sở của Âu Dương Quân cách Bắc Kinh mấy chục kilomet. Bỏ lại sự ồn ã của thành phố lại phía sau, xe của Trang Duệ bắt đầu tăng tốc, hắn chỉ cần ngửa mặt lên trời nhìn là có thể thấy được tiểu kim điêu đang ở trên bầu trời phía trước ô tô của mình.

Một lúc sau, xe của Trang Duệ đã đi đến hội sở. Ở trong bãi đỗ xe hắn đã thấy Hoàng Phủ Vân đứng chờ. Bên cạnh hắn là một chiếc xe mang biển số không phải của Bắc Kinh. Chiếc xe này chắc là của lão bản chợ đem ở Hà Bắc chạy tới.

- Trang tổng, vị này là Lý tổng.

Trang Duệ mở cửa xe đi ra, Hoàng Phủ Vân đã dẫn theo ba người đến đón, đồng thời giới thiệu. Vị Lý tổng ở phía sau Hoàng Phủ Vân trông vô cùng khỏe mạnh, hắn mặc một bộ âu phục bó sát người. Có thể nói, chỉ cần nhìn qua là đoán biết được người này là một ông chủ lớn.

Hai người đi theo phía sau Lý tổng hẳn là bảo tiêu của hắn, trên tay mỗi người đều cầm một chiếc rương dài, rộng chừng một thước luôn luôn theo sát phía sau Lý tổng.

- Lý tổng! Thực xin lỗi, trên đường đến đây bị kẹt xe cho nên mới tới trễ...

Trang Duệ và Lý tổng bắt tay nhau chào hỏi. Tuy rằng không thích cùng loại người hắc bạch lưỡng đạo giao tiếp nhưng chỉ vì món đồ cổ này Trang Duệ cũng đành phải bắt tay, hồ hởi nói chuyện. Lúc nắm tay, Trang Duệ quay đầu nhìn sang Hoàng Phủ Vân liếc mắt hỏi:

- Vì sao không có mời Lý tổng vào bên trong ngồi nghỉ?

Trang Duệ nói vậy nhưng bản thân hắn biết bảo an ở đây sẽ không mở cửa. Tuy rằng trước đó hắn có gọi điện thoại thông tri cho bảo an ở bên này. Nhưng nếu như bản thân Trang Duệ còn chưa có đến, bảo an sẽ không mở cửa cho bất cứ ai vào. Hoàng Phủ Vân có thể vào được trong bãi đỗ xe này cũng là do Trang Duệ trước đó có báo biển số xe cho bảo an biết.

- A! Trang tổng, là ta muốn ở chỗ này chờ ngài.

Lý tổng chính là một nhân vật làm ăn buốn bán, từ việc bị bảo an ngăn trở không cho vào trong phòng, hắn cũng nhìn ra được Hoàng Phủ Vân quán trưởng không phải là khách quen ở đây. Cho nên không đợi Hoàng Phủ Vân trả lời, hắn liền nói với Trang Duệ, như vậy cũng không khiến cho Hoàng Phủ Vân bị xấu hổ.

Kỳ thực, Lý tổng ngày hôm qua nhận được thông tri cũng đã biết được sẽ gặp mặt ở hội sở này đã vô cùng chân kinh rồi. Đối với hội sở này, bên ngoài có vô số lời bàn tán kỳ diệu. Lý tổng mặc dù là một người kinh doanh có máu mặt nhưng cũng chưa thể bước vào trong hội sở này. Chính vì thế mà hắn đối với thân phận của Trang Duệ sinh ra một tia kính nể.

Hơn nữa đi đằng sau Trang Duệ là hai con chó ngao màu trắng. Đây là giống vật nuôi không phải đại gia bình thường có thể đùa giỡn. Cái khác không nói chứ riệng tiền ăn hàng tháng của chúng cũng đã lên đến mấy vạn rồi.

- Nha nha!

Một tiếng chim thanh thúy vang lên, tiểu kim vũ từ trên trời cao trực tiếp lao xuống dưới. Khi bay đến gần Trang Duệ, chỉ còn cách khoảng mười mét nó liền đảo cánh bày vòng vòng trên đầu Trang Duệ để làm giảm trở lực của không khí. Sau đó mới nhẹ nhàng đậu trên vai của Trang Duệ.

Mọi người nghe tiếng chim kêu, đều tò mò ngẩng đầu lên, vừa vặn thấy được một màn này. Ngay cả Hoàng Phủ Vân từng nhìn thấy tiểu kim vũ cũng phải kinh ngạc khi nhìn thấy một màn này.

- Trang tổng, đây... đây là ngài nuôi?

Ngay thời điểm tiểu kim vũ bay xuống dưới, hai bảo an đứng ở trước cửa cũng chạy về phía Trang Duệ. Bọn họ biết thân phận của Trang Duệ, cho nên nếu như hắn bị diều hâu làm bị thương ở trong hội sở. Không biết chừng công việc của hai người cũng bị mất luôn.

Chỉ là khi chạy đến gần Trang Duệ, hai bảo an mới phát hiện tiểu kim điêu này cư nhiên đậu trên vai của Trang Duệ. Cho dù ai cũng có thể nhìn ra tiểu tử thần dị này là do Trang Duệ nuôi dưỡng.

- Uhm! Dùng bộ đàm thông báo một chút, để tiểu tử này ở đây chơi đùa một chút. Ngàn vạn lần đừng để cho người khác bắn nó bị thường...

Trang Duệ gật đầu, hắn biết ở trong hội sở của Âu Dương Quân có súng, nếu như không thông báo cho bọn họ biết, không chừng có ngườ nào ngữa tay lại mang súng ra bắn tiểu kim vũ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.