Hoàng Kim Đồng

Chương 878: Chương 878: Thầy và trò.(1)




Trên mặt nữ nhân này có đeo một cái kính đen, tuy rằng đã che bớt đi dung nhan tuyệt đẹp, nhưng mà lại nhiều hơn một phần tri thức, nhìn kỹ vị mỹ nữ này, trong lòng Trang Duệ có một loại cảm giác thanh lương.

- Tôi là Trang Duệ, cô là ?

Nếu không phải giáo sư Mạnh đã nói ở trong điện thoại là học sinh của hắn tới đón, Trang Duệ nhất định sẽ cho rằng nữ nhân trước mặt này là một giáo viên trong trường, học sinh ai dám mặc váy ngắn như vậy chứ?

- Tôi tên là Hám Vũ Hàm, là do giáo sư Mạnh bảo tôi tới đón ngài, đi thôi.

Cô bé kia nói không nhiều lắm, sau khi tự giới thiệu liền xoay người dẫn đường, cái kiều đồn được vây bởi bộ váy công sở kia tản ra gợi cảm và lực hấp dẫn vô hạn.

- Ta kháo, không phải đã nói là trong hệ khảo cổ không có mỹ nữ sao?

Trang Duệ sửng sốt một chút rồi mới đi theo, nếu so về tướng mạo thì cô bé này kém Tần Huyên Băng rất nhiều, nhưng mà giợi cảm phát ra từ trên người thì so sánh với cả Từ đại minh tinh, cũng sẽ hơn một chút.

Trang Duệ đi theo phía sau mỹ nữ, sau khi đi được mười phút đồng hồ, đi đến trước một tòa lầu nhỏ, bên trên có một tấm biển đề mấy chữ “ Sở nghiên cứu khảo cổ”, ở cửa của sở nghiên cứu, có mấy cỗ xe đẩy đang đỗ ở đó.

Dọc theo đường đi, nữ nhân kia cũng chưa từng nói gì với Trang Duệ, một chút cũng không có ý tứ giới thiệu khuôn viên trong trường Kinh Đại, Trang Duệ cũng không hề để ý, vừa đi vừa nhớ kỹ đường, cũng không thể lần nào cũng để cho người khác tới đón.

Nhưng mà Trang Duệ cũng chuẩn bị làm một cái chứng minh để có thể lái xe ra vào, nghe nói là từ cửa chính đi vào chỗ này cần thời gian nửa giờ.

- Đây là sở nghiên cứu những cổ nhân, hay là sở nghiên cứu khảo cổ vậy?

Trang Duệ vừa mới đi vào cửa của sở nghiên cứu đã bị dọa một cái, bởi vì ở bên cạnh cửa lớn có bày hai cái xương đầu lâu, bề mặt của lớp xương hơi có màu ố vang, hai cái hốc mắt trống rỗng đang không nói gì mà đánh giá Trang Duệ.

- Ha ha, thầy giáo nói muốn học khảo cổ, người không có đủ cam đảm, căn bản là không thể tiến hành đi khai quật khảo cổ ở ngoài thiên nhiên được, hai cái đồ vật này là do thầy giáo cố ý đặt ở chỗ này.

Nhìn thấy Trang Duệ hoảng sợ, Hám Vũ Hàm đang đi ở phía trước vốn không hay nói chuyện cũng có chút sung sướng khi thấy người khác gặp họa. Lần đầu tiên nàng tới chỗ này, đồng dạng cũng bị hoảng sợ như vậy, nhìn thấy bộ dáng chật vật của Trang Duệ, Hám Vũ Hàm không nín được mà nở nụ cười hiền hậu.

- Cũng không phải là công việc đào hầm khoét mộ lúc nửa đêm, chúng ta làm công tác khảo cổ đều là làm việc giữa ban ngày, về phần lòng can đảm thì cũng không bằng chuyện đi đến bãi tha ma lúc nữa đêm đâu.

Trang Duệ nói thầm trong miệng, trước kia hắn đã nghe Hầu Tử nói qua, hắn và Đại Hùng vì muốn luyện đảm lượng, thật đúng là đã đi gác đêm ở bãi tha ma, nhưng mà con chưa có qua canh ba, đã bị quỷ hỏa loạn phần cương dọa cho sợ tới mức tè ra quần, cuối cùng là chạy trối chết.

Kỳ thật cái gọi là quỷ hỏa, trên thực tế chính là ma trơi, bởi vì ở trong các khớp xương người có chứa phốt pho, phốt pho và nước dưới một số tình hình đặc biệt liền chuyển hóa thành thể khí có thể tự bốc cháy khi gặp ô xi, nó lại rất nhẹ, chỉ cần có gió thổi qua thì sẽ di động, vì vậy khi có người di động thì nó cũng sẽ di động ở phía sau.

Bởi vì dân gian không biết ngồn gốc của quỷ hỏa, chỉ biết loại ngọn lửa này thường xuất hiện ở những nơi có người chết, hơn nữa lại lập lòe, bởi vì vậy nên gọi ngọn lửa thần bí này là quỷ hoa, cho rằng nó là điềm không may, là hiện tượng quỷ hồn quấy phá.

- Sau này đi khai quật ở hiện trường đừng sợ là được.

Hám Vũ Hàm nhìn thoáng qua Trang Duệ, không nói thêm cái gì nữa.

Trang Duệ cười cười, cũng không nói gì, ánh mắt chuyển tới đại sảnh của sở nghiên cứu, chính mình cũng không phải là chưa từng thấy qua người chết, hơn nữa đồ cổ qua tay mình cũng nhiều như vậy, có thứ nào mà không phải là những thứ mà người chết đã từng dùng qua chứ, nếu bàn về tính can đảm vốn có trong lòng, Trang Duệ tự cảm thấy mình tuyệt đối không kém.

Sau khi dời lực chú ý đến đại sảnh của sở nghiên cứu, Trang Duệ phát hiện ở trên rất nhiều giá đỡ bày đầy các thẻ tre, những dụng cụ bằng đồng thau cũ kĩ và những mảnh nhỏ bằng gốm sứ, hơn nữa bên trên mỗi một thứ đồ vật đều có dãn nhãn, kể cả là những thứ đồ nhỏ như móng tay thì cũng đều được ghi chú rõ ràng, đánh số thứ tự để so sánh với đầu đề bài giảng của giáo sư Mạnh.

Đi theo Hám Vũ Hàm vào một văn phòng mở cửa, Hám Vũ Hàm cũng không có trực tiếp bước vào mà đứng đó gõ cửa hai cái.

Trang Duệ liếc mắt nhìn vào trong, ở trong phòng ngoại trừ giáo sư Mạnh ra thì còn có ba nam nhân đang ngồi, trong đó có hai người so với mình thì nhỏ tuổi hơn một chút, không sai biệt lắm so với Hám Vũ Hàm, mà một người còn lại thì lớn hơn mình mấy tuổi.

Sắc mặt của ba người đều cung kính ngồi ở trên ghế sa *** trong văn phòng, mà giáo sư Mạnh thì dường như là đang xem văn kiện, nghe thấy tiếng gõ cửa mới hướng tới bên này nhìn lại.

Nhìn thấy Trang Duệ tiến vào, giáo sư mạnh bỏ đống văn kiên trên bàn xuống, ngẩng đầu nhìn lên, khiến cho mấy người ở trong phòng đều giật mình, thầy giáo của bọn họ lại có thể rời bàn làm việc để tiếp đón Trang Duệ.

- Tiểu Trang, như thế nào đã lâu rồi không gặp? Nha đầu nhà ta vẫn thường xuyên nhắc tới cậu?

Câu nói kế tiếp của giáo sư Mạnh càng làm cho mấy người này kinh ngạc há to miệng, phải biết rằng giáo sư Mạnh chính là chủ trì cuộc thi vào ngành khảo cổ của trường Kinh Đại, đã từng có vô số phát hiện khảo cổ quan trọng, ở giới khảo cổ trong nước tuyệt đối chính là nhân vật số một.

Hơn nữa tính tình của giáo sư Mạnh cũng rất cổ quái, rất ít khi để ý đến cảm giác của người khác, mấy học sinh này đã theo hắn học được không ít tri thức, nhưng mà so với những cái khác thì giáo sư Mạnh cũng tạo cho bọn họ cảm giác một số hành động không phù hợp với đạo làm người.

Nhưng tiếng tăm của giáo sư Mạnh cũng rất cao, học sinh của hắn chỉ cần đi ra bên ngoài đi vào bên trong tỉnh, ít nhất cũng có thể làm một trợ thủ trong sở nghiên cứu, sau khi lịch lãm vài năm thì không có ai không trở thành những nhân vật quan trọng trong sở nghiên cứu khảo cổ của tỉnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.