Hoàng Kim Đồng

Chương 912: Chương 912: Tình thế.(1)




Theo như ghi chép của chúng ta thì từ năm 2000 các ngươi khong có tiến hành gia hạn giấy phép kinh doanh. Theo quy định thời gian hạn giấy phép kinh doanh thì ngươi bị phạt hai trăm vạn nguyên.

Từ Quốc Thanh vội vã tìm giấy phép kinh doanh mang ra đưa đến phòng làm việc. Thấy đám người kia nói vậy thì hắn liền nói:

- Cái này...ta không biết! Ta muốn gọi điện hỏi một chút.

Từ Quốc Thanh chưa từng có để ý tới chuyện này bao giờ. Cho nên việc gia hạn giấy phép kinh doanh đúng kỳ hạn hắn cũng không biết. Việc này vậy mà cũng bị Ngô cục trưởng biết được.

Từ Quốc Thanh điện thoại về nhà mẹ vợ, Trang Duệ ở bên ngoài cũng đang đè thấp âm thanh nói chuyện. ở đầu dây bên kia Âu Dương Quân nhận được điện thoại, chủ yếu Trang Duệ ngoài Âu Dương Quân ra thì cũng không nghĩ được ai có khả năng giải quyết chuyện này.

- Ta nói tiểu tử ngươi vì sao lại có nhiều chuyện đến như vậy? Bắc Kinh lớn như vậy thiếu gì người lăn qua lăn lại? Còn chạy tới một tỉnh lẻ gây chuyện làm gì. Lão ca ta cũng không có năng lực lớn như vậy đâu..

Đầu dây bên kia, Âu Dương Quân bực tức nói.

- Tứ ca! Tiểu Quỷ Tử chính là muốn cướp đoạt tài sản văn hóa của quốc gia chúng ta..

Trang Duệ nói.

- Đi tìm papa đi. Tìm ta có ích lợi gì?

Âu Dương Quân đáp.

- Cũng được! Được rồi tứ ca, không phiền ngươi nữa.

Trang Duệ vừa nghĩ, việc này cự hồ chỉ có quốc cữu mới xử lý được. Hắn lập tức cắt đứt liên lạc với Âu Dương Quân, lại tìm tới một số điện thoại khác.

- Tiểu Duệ, như thế nào lại gọi điện cho tiểu cữu thế, có chuyện gì sao?

Âu Dương Chấn Võ nghe điện thoại vang lên giọng nói của Trang Duệ, không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái. Trong trí nhớ của hắn, tên cháu ngoại trai này trước nay giống như có chuyện gì không giải quyết được đều tìm đến hắn vậy!

- Tiểu cữu, có chuyện cần nhờ người giải quyết dùm...

Trang Duệ nghe được trong phòng làm việc các đó không xa vang lên tiếng tranh chấp, hắn đi đến gần bức tường nghe ngóng.

- Ha ha! Thực sự hiếm khi tiểu Duệ gọi điện cho ta nha. Được rồi, có chuyện gì?

Âu Dương Chấn Võ nghe được Trang Duệ muốn nhờ mình trợ giúp thì không khỏi nở nụ cười. Chính cháu ngoại trai của hắn tuy tuổi tác không lớn thế nhưng làm việc rất có chừng mực. Cho dù lần trước hắn có khai trương viện bảo tàng, cùng không chủ động tìm mình hỗ trợ. Lần này lại trực tiếp mở miệng nhờ vả, thật sự là lần đầu tiên xảy ra nha.

Đang nói chuyện với Trang Duệ, Vương bí thư gõ cửa đi vào, nói rằng:

- Bộ trưởng, còn có vài phần....

- Để đó, cho bọn họ thảo luận tìm phương án giải quyết trước đi. Ta đến muộn một chút...

Âu Dương Chấn Võ khoát tay nói, khó có cơ hội cháu ngoại trai lần đầu tiên gọi điện cho mình nhờ vả. Chỉ cần không trái với nguyên tắc thì bản thân hắn là cậu của hắn cũng phải giúp hắn giải quyết được vấn đề khúc mắc. Hơn nữa trong khoảng thời gian này trong lòng Âu Dương Chấn Võ khá hiu quạnh, hắn cũng thường thường đến Tứ Hợp Viện của Trang Duệ ăn cơm.

Hơn nữa, Âu Dương Chấn Võ có chút hiếu kỳ, Trang Duệ đến tột cùng bất bình với chuyện gì mà muốn tìm đến lão giải quyết vấn đề?

Trước đây, Trang Duệ có tìm Âu Dương Quân nhờ vả làm chút việc, kỳ thực Âu Dương Chấn Võ cũng biết những chuyện này chỉ là chuyện nhỏ, hắn cũng không hỏi đến. Lần này Trang Duệ lại không có tìm Âu Dương Quân mà trực tiếp tìm đến lão, điều này thật khiến cho Âu Dương Chấn Võ giật mình.

- Vâng! Ta lập tức đi thông tri cho mọi người...

Vương bí thư nhìn lướt qua bộ dáng của bộ trưởng, hiện giờ bộ trưởng đang nghe điện thoại. Xoay người đóng cửa đi ra khỏi phòng lòng việc, chỉ là trong lòng không ngừng suy đoán. Đến tột cùng Âu Dương bộ trưởng đang nói chuyện với người nào. Hắn cũng biết điện thoại của Âu Dương Chân Võ thuộc loại chuyên dụng, người ngoài không thể nào biết được số điện thoại của hắn.

- Tiểu cữu, người hiện tại có việc bận?

Trang Duệ nghe qua điện thoại thấy có người nói chuyện với Âu Dương Chấn Võ.

Âu Dương Chấn Võ cười nói:

- Cũng không có việc gì gấp. Được rồi, ngươi nói đi, chỉ là cần nói ngắn gọn một chút.

-Tiểu cữu! Là thế này, ta quen biết được một đại sư đồ gốm tài nghệ cực cao, hắn là một chuyên gia phỏng chế. Hôm nay đến Ký tỉnh để tìm hắn, không nghĩ tới...

Trang Duệ nói từ đầu chí cuối về sự tình lần này một lần. Nhất là chuyện Sơn Mộc Đại Lang đến đầu tư, áp chế Từ Quốc Thanh đi Nhật Bản, bao gồm cả việc đội ngũ Liên Hợp Chấp Pháp đến cũng nói rõ.

- Tiểu cữu, người dù gì cũng là bộ trưởng bộ văn hóa. Từ Quốc Thanh kia có khả năng tu phục và phỏng chế đồ gốm sứ rất cao. Tại quốc nội tuyệt đối vượt qua các đại sư khác. Nếu như Sơn Mộc kia thực sự mời được hắn đến Nhật Bản, như vậy văn hóa gốm sứ nước ta sẽ phải chịu một tổn thất lớn.

Trang Duệ sợ Âu Dương Chấn Võ không biết được giá trị của Từ Quốc Thanh, cuối cùng cũng phải giải thích một phen về tài nghệ tu phục và phỏng chế đồ gốm của hắn. Như vậy Âu Dương Chấn Võ mới có thể biết được giá trị của Từ Quốc Thanh đối với quốc gia lớn như thế nào.

- Ngươi nói là tên huyện trưởng kia bày mưu tính kế muốn từ chỗ của Từ Quốc Thanh đoạt được phối phương điều chế, có đúng không?

Câu hỏi đầu tiên của Âu Dương Chấn Võ đã hỏi tới điểm mấu chốt của vấn đề. Có phối phương, người có đi hay không cũng không quan trọng nữa rồi. Chỉ cần thực nghiệm vài lần, tin tưởng đám người nhật bản kia có thể phảng chế thành công.

- Đúng vậy! Vừa rồi hình như có người nói. Nếu như đoạt được phối phương thì sẽ không truy cứu việc Từ Quốc Thanh không có giấy phép kinh doanh...

Trang Duệ gật đầu đáp, hắn cũng nghĩ tới những vấn đề nhỏ nhặt nhất.

- Được rồi, việc này ta đã biết, ngươi không cần nói gì thếm! Ta sẽ hỏi trước tình huống bên dưới...

- Ai! Tiểu cữu, ngươi phải lập tức đến đây đi! Người cũng không thể mặc kệ được, Từ Quốc Thanh kia cũng coi như là một nghệ nhân truyền thống, về mấy tên lãnh đạo kia...

Trang Duệ cũng không có hỗn tại quan trường, thế nhưng hắn cũng biết được một số loại tình huống ở trong đó, hầu như đều là nói qua loa cho xong. Cho nên khi hắn nghe Âu Dương Chấn Võ như vậy thì nhất thời cấp bách.

- Nhìn tiểu tử ngươi bình thường làm việc đều trầm ổn, vì sao lần này lại trở nên cấp bách như vậy. Sợ nước xa không cứu được lửa gần sao. Yên tâm! Dù có xa ta cũng có thể đuổi bọn họ về.

Âu Dương Chấn Võ nghe vậy nở nụ cười, hắn tự tin cường liệt nói với Trang Duệ. Để Trang Duệ biết được, tình huống bây giờ tiểu cữu đã biết. Năm đó hắn cũng là một nhân vật nhất hào của thái tử đáng, cũng là một người rất có nghĩa khí. Khẩu khí nói chuyện của hắn so với Âu Dương Quân còn vênh váo hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.