Hoàng Kim Đồng

Chương 874: Chương 874: Trang bị nuôi ưng.(3)




Mặc cái này mà ra khỏi nhà, đừng nói là đi làm, mà ngay cả đi trên đường cũng nhất định sẽ có người cho mình đi ra từ bệnh viện tâm thần.

- Hiện tại thì tác dụng thực tế của thứ này không lớn, Trang tổng ngài xem này, thứ đồ chưi này cũng không tệ, có thể dễ dàng mang theo khi ra ngoài, không cần tốn thời gian cũng vẫn có thể mang vào được.

Lý Đại Lực móc thêm một đồ vật cuingx làm bằng da trâu ở trong cái ba lô, đưa cho Trang Duệ.

- Đây là bảo vệ khửu tay ?

Trang Duệ đánh giá một hồi lâu mới gọi ra tên của thứ đồ này. Chủ yếu là đồ chơi này chế tạo rất tinh tế.

Đó là một tấm da hình vuông, bề rộng và bề dài đều khoảng chừng bốn mươi cen-ti-mét, ở hai bên bao da có hình hoa mai được thêu bằng kim tuyến, toàn thân đều được làm bằng ba trâu cứng cỏi, ở hai bên còn được khảm một vòng bảo thạch, dưới ánh mặt trời lóe lên các tia sáng chói lọi.

Ở bên trong bao da có một giống như là lông bờm để dán mặt, ở một mặt khác thì có lông tơ tinh mịn, cả hai mặt có thể cố định chặt chẽ vào một chỗ, căn cứ theo kích ở của khuỷu tay để mà cố định bao da ở trên cánh tay.

Nếu không phải Trang Duệ dùng linh khí để quan sát, nhìn ra bên trong vật này có ẩn chứa linh khí màu trắng mờ nhạt, hắn thực hoài nghi thứ đồ chơi này có phải là do công nghệ hiện đạic hế tạo ra hay không, bởi vì thứ đồ chơi tinh mĩ như thế này, Trang Duệ chỉ có thể thấy được trên các sản phẩm thượng hạng của công nghệ hiện đại mà thôi.

- Thật không tệ, thật không tệ, không nghĩ tới trước kia đã có loại công nghệ này, cho thấy trí tuệ của cổ nhân cũng thật không thể khinh thường được, đồ chơi này nếu như người hiện đại làm, cũng không thể hơn được nó.

Trang Duệ vừa nhìn vừa liên tụ gật đầu, điều này hiển nhiên là ngoài việc đống da được khâu lại một chỗ thì khó khăn lớn nhất chính là trên mặt lớp da cũng không hề có dấu vết khâu lại, cũng không biết là cổ nhân làm như thế nào.

- Trang Tổng, cái bảo vệ tay này là dùng da tốt nhất của ly ngưu chế tác mà thành, hơn nữa trải qua thủ pháp luyện chế đặc thù nên cực kỳ cứng chỏi, đồ vật trên trăm năm nhìn qua cũng vẫn như là đồ mới, ngài đeo vào thử xem?

Lý Đại Lực ở bên cạnh cũng giải thích cho Trang Duệ, nếu đã quyết định tặng đi, thì cũng muốn để cho người khác nhớ tới mình kỹ một chút.

Trang Duệ nghe vậy thì mở cái bao da ra, nhìn qua tựa như là một khối da đện hình vuông, hai cái đầu hơi khép xuống, chỉ cần móc chúng nó vào nhau vậy là có thể trở thành một cái bảo vệ tay.

Trang Duệ cố định nó ở giữa cánh và khuỷu tay trái xong, thử nâng hạ tay vài cái cũng không hề cảm giác thấy nặng nề chút nào, hơn nữa còn rất đẹp.

- Kim Vũ, đi lên.

Trang Duệ nâng cánh tay trái lên, ý bảo tiểu tử đang đậu trên vai của mình nhảy xuống.

Ào ào.

Đôi cánh của tiểu Kim Điêu hơi vỗ, Trang Duệ chỉ cảm thấy cánh tay căng thẳng, ngay sau đó trầm xuống, con vật nhỏ này đã đứng ngay ở trên cánh tay của hắn, ngẩng cao đầu bộ dáng giống như là đang đứng nhìn xung quanh.

- Không tệ thứ này không tệ.

Trang Duệ quơ tới quơ lui, nâng lên hạ xuống bả vai, hiện tại tiểu kim điêu cũng chỉ nặng khoảng hai cân. Nó kích động gắt gao nắm chặt vào cái bảo vệ tay, mà cái bảo vệ tay này cũng không hề có dấu hiệu bị bóc ra, mặc dù đã là đồ dùng của hơn một trăm năm trước.

- Trang tổng, ở chỗ này còn một vài thứ đồ vật nhỏ nữa, ngài đến nhìn xem sao.

Năm đó Lý Đại Lực thu được chính là một bộ ngao ưng gì đó, nhưng mà đây là đồ của đám con em Bát Kỳ dùng để lấy mặt mũi, cũng không phải giống như các thợ săn ở trên đại thảo nguyên, vì vì săn thú mà huấn luyện ưng.

Bọn hắn sử dụng thứ gì, thứ thứ ấy cũng phải cực kỳ xa hoa, thứ nào thứ ấy đều phải dùng công nghệ tốt nhất, đồ vật nào tốt nhất cũng đều dùng tới.

Trang Duệ ước lượng cái ba lô, cảm giác ở bên trong cũng không còn được bao nhiêu đồ vật, liền cầm cái bao dốc lên trên bàn. Một chuỗi vòng trang sức bằng bạc, còn có hai cái đồ vật nhỏ khác từ bên trong rơi ra.

- Cái vòng trang sức này không dùng đến.

Trang Duệ nhìn cái vòng trang sức kia, hai đầu còn có cả mắt xích, hiển nhiên là trong thời gian bình thường không muốn chim ưng hành động thì dùng để xích chân nó lại. Nhưng mà Trang Duệ đã coi con tiểu kim điêu là người thân của mình, tự nhiên là sẽ không xích nó lại.

Trang Duệ cầm lấy một vật, xem xét một chút, trong miệng nói:

- Thứ này có chút thú vị.

Đó là một cái còi to bằng ngón tay cái, có hình tròn ở bên trong rỗng ruột, bên trên thân có một cái lỗ hình vuông, hẳn là chỗ thoát gió, hai đầu còi còn có một cái dải rút rất nhỏ, ở bên ngoài cái còi, còn khắc các họa tiết hoa văn vô cùng tinh xảo.

Càng đáng quý hơn chính là cái còi này được chế tạo từ vàng, những thứ khác không nói đâu xa, chính là số vàng này cũng có thể bán được ngót ngét một vạn.

Bởi vậy có thể thấy được đám phá gia năm đó ăn chơi trác táng và xa xỉ đến thế nào. Đồ vật dùng cho sủng vật cũng đều dùng vàng chế tạo ra, cái này cũng phù hợp với các sản phẩm của Vương phủ.

- Đừng nhúc nhích, ta nói ngươi đứng yên ở trên vai của ta mà.

Trang Duệ nâng cánh tay phải của mình lên, tiểu kim điêu cảm giác không có thoải mái như đang đứng ở trên vai, liên nâng đôi cánh kia lên để cân bằng lại thân thể. Trang Duệ mắng tiểu tử kia vài câu, chính hắn cũng nở nụ cười, cánh tay của hắn còn không giữ được, sao có thể trách tiểu Kim Vũ đây?

Nhưng mà cứ nâng cánh tay trái trong một thời gian dài lên, thật đúng là không phải là một chuyện thoải mái, Trang Duệ mới chịu đựng được khoảng năm phút đồng hồ, cũng đã cảm giác được có chút ê ẩm và tê dại, bất đắc dĩ chỉ có thể bảo Kim Vũ bay trở lại bả vai của mình. Vì đã ở trên bả vai của mình một thời gian, nên tiểu gia hỏa này vẫn còn chưa có thói quen co duỗi móng vuốt, nhưng mà bị Trang Duệ nói như vậy, nó vẫn dùng cái mỏ mỗ khẽ lên vai Trang Duệ, nhưng vẫn cúi đầu tò mò đánh giá.

Mặt khác còn có một thứ đồ vật khác thoạt nhìn có chút buồn cái, chính là một cái vương miện làm bằng bạc để đội lên đầu cho kim điêu, tuy rằng thợ thủ công đã làm rất tinh xảo, nhưng mà thứ đồ vật này thật sự là không thể dùng được, nếu như kim điêu mang theo thứ này phi hành, không chừng sẽ tiện nghi cho mọt ai đó.

Hoàng Kim Đồng

Tác giả: Đả Nhãn

Chương 874: Trang bị nuôi ưng.(3)

Nhóm dịch: Dungnhi

Sưu tầm by khunglongconhaman

Nguồn: Vipvandan

Mặc cái này mà ra khỏi nhà, đừng nói là đi làm, mà ngay cả đi trên đường cũng nhất định sẽ có người cho mình đi ra từ bệnh viện tâm thần.

- Hiện tại thì tác dụng thực tế của thứ này không lớn, Trang tổng ngài xem này, thứ đồ chưi này cũng không tệ, có thể dễ dàng mang theo khi ra ngoài, không cần tốn thời gian cũng vẫn có thể mang vào được.

Lý Đại Lực móc thêm một đồ vật cuingx làm bằng da trâu ở trong cái ba lô, đưa cho Trang Duệ.

- Đây là bảo vệ khửu tay ?

Trang Duệ đánh giá một hồi lâu mới gọi ra tên của thứ đồ này. Chủ yếu là đồ chơi này chế tạo rất tinh tế.

Đó là một tấm da hình vuông, bề rộng và bề dài đều khoảng chừng bốn mươi cen-ti-mét, ở hai bên bao da có hình hoa mai được thêu bằng kim tuyến, toàn thân đều được làm bằng ba trâu cứng cỏi, ở hai bên còn được khảm một vòng bảo thạch, dưới ánh mặt trời lóe lên các tia sáng chói lọi.

Ở bên trong bao da có một giống như là lông bờm để dán mặt, ở một mặt khác thì có lông tơ tinh mịn, cả hai mặt có thể cố định chặt chẽ vào một chỗ, căn cứ theo kích ở của khuỷu tay để mà cố định bao da ở trên cánh tay.

Nếu không phải Trang Duệ dùng linh khí để quan sát, nhìn ra bên trong vật này có ẩn chứa linh khí màu trắng mờ nhạt, hắn thực hoài nghi thứ đồ chơi này có phải là do công nghệ hiện đạic hế tạo ra hay không, bởi vì thứ đồ chơi tinh mĩ như thế này, Trang Duệ chỉ có thể thấy được trên các sản phẩm thượng hạng của công nghệ hiện đại mà thôi.

- Thật không tệ, thật không tệ, không nghĩ tới trước kia đã có loại công nghệ này, cho thấy trí tuệ của cổ nhân cũng thật không thể khinh thường được, đồ chơi này nếu như người hiện đại làm, cũng không thể hơn được nó.

Trang Duệ vừa nhìn vừa liên tụ gật đầu, điều này hiển nhiên là ngoài việc đống da được khâu lại một chỗ thì khó khăn lớn nhất chính là trên mặt lớp da cũng không hề có dấu vết khâu lại, cũng không biết là cổ nhân làm như thế nào.

- Trang Tổng, cái bảo vệ tay này là dùng da tốt nhất của ly ngưu chế tác mà thành, hơn nữa trải qua thủ pháp luyện chế đặc thù nên cực kỳ cứng chỏi, đồ vật trên trăm năm nhìn qua cũng vẫn như là đồ mới, ngài đeo vào thử xem?

Lý Đại Lực ở bên cạnh cũng giải thích cho Trang Duệ, nếu đã quyết định tặng đi, thì cũng muốn để cho người khác nhớ tới mình kỹ một chút.

Trang Duệ nghe vậy thì mở cái bao da ra, nhìn qua tựa như là một khối da đện hình vuông, hai cái đầu hơi khép xuống, chỉ cần móc chúng nó vào nhau vậy là có thể trở thành một cái bảo vệ tay.

Trang Duệ cố định nó ở giữa cánh và khuỷu tay trái xong, thử nâng hạ tay vài cái cũng không hề cảm giác thấy nặng nề chút nào, hơn nữa còn rất đẹp.

- Kim Vũ, đi lên.

Trang Duệ nâng cánh tay trái lên, ý bảo tiểu tử đang đậu trên vai của mình nhảy xuống.

Ào ào.

Đôi cánh của tiểu Kim Điêu hơi vỗ, Trang Duệ chỉ cảm thấy cánh tay căng thẳng, ngay sau đó trầm xuống, con vật nhỏ này đã đứng ngay ở trên cánh tay của hắn, ngẩng cao đầu bộ dáng giống như là đang đứng nhìn xung quanh.

- Không tệ thứ này không tệ.

Trang Duệ quơ tới quơ lui, nâng lên hạ xuống bả vai, hiện tại tiểu kim điêu cũng chỉ nặng khoảng hai cân. Nó kích động gắt gao nắm chặt vào cái bảo vệ tay, mà cái bảo vệ tay này cũng không hề có dấu hiệu bị bóc ra, mặc dù đã là đồ dùng của hơn một trăm năm trước.

- Trang tổng, ở chỗ này còn một vài thứ đồ vật nhỏ nữa, ngài đến nhìn xem sao.

Năm đó Lý Đại Lực thu được chính là một bộ ngao ưng gì đó, nhưng mà đây là đồ của đám con em Bát Kỳ dùng để lấy mặt mũi, cũng không phải giống như các thợ săn ở trên đại thảo nguyên, vì vì săn thú mà huấn luyện ưng.

Bọn hắn sử dụng thứ gì, thứ thứ ấy cũng phải cực kỳ xa hoa, thứ nào thứ ấy đều phải dùng công nghệ tốt nhất, đồ vật nào tốt nhất cũng đều dùng tới.

Trang Duệ ước lượng cái ba lô, cảm giác ở bên trong cũng không còn được bao nhiêu đồ vật, liền cầm cái bao dốc lên trên bàn. Một chuỗi vòng trang sức bằng bạc, còn có hai cái đồ vật nhỏ khác từ bên trong rơi ra.

- Cái vòng trang sức này không dùng đến.

Trang Duệ nhìn cái vòng trang sức kia, hai đầu còn có cả mắt xích, hiển nhiên là trong thời gian bình thường không muốn chim ưng hành động thì dùng để xích chân nó lại. Nhưng mà Trang Duệ đã coi con tiểu kim điêu là người thân của mình, tự nhiên là sẽ không xích nó lại.

Trang Duệ cầm lấy một vật, xem xét một chút, trong miệng nói:

- Thứ này có chút thú vị.

Đó là một cái còi to bằng ngón tay cái, có hình tròn ở bên trong rỗng ruột, bên trên thân có một cái lỗ hình vuông, hẳn là chỗ thoát gió, hai đầu còi còn có một cái dải rút rất nhỏ, ở bên ngoài cái còi, còn khắc các họa tiết hoa văn vô cùng tinh xảo.

Càng đáng quý hơn chính là cái còi này được chế tạo từ vàng, những thứ khác không nói đâu xa, chính là số vàng này cũng có thể bán được ngót ngét một vạn.

Bởi vậy có thể thấy được đám phá gia năm đó ăn chơi trác táng và xa xỉ đến thế nào. Đồ vật dùng cho sủng vật cũng đều dùng vàng chế tạo ra, cái này cũng phù hợp với các sản phẩm của Vương phủ.

- Đừng nhúc nhích, ta nói ngươi đứng yên ở trên vai của ta mà.

Trang Duệ nâng cánh tay phải của mình lên, tiểu kim điêu cảm giác không có thoải mái như đang đứng ở trên vai, liên nâng đôi cánh kia lên để cân bằng lại thân thể. Trang Duệ mắng tiểu tử kia vài câu, chính hắn cũng nở nụ cười, cánh tay của hắn còn không giữ được, sao có thể trách tiểu Kim Vũ đây?

Nhưng mà cứ nâng cánh tay trái trong một thời gian dài lên, thật đúng là không phải là một chuyện thoải mái, Trang Duệ mới chịu đựng được khoảng năm phút đồng hồ, cũng đã cảm giác được có chút ê ẩm và tê dại, bất đắc dĩ chỉ có thể bảo Kim Vũ bay trở lại bả vai của mình. Vì đã ở trên bả vai của mình một thời gian, nên tiểu gia hỏa này vẫn còn chưa có thói quen co duỗi móng vuốt, nhưng mà bị Trang Duệ nói như vậy, nó vẫn dùng cái mỏ mỗ khẽ lên vai Trang Duệ, nhưng vẫn cúi đầu tò mò đánh giá.

Mặt khác còn có một thứ đồ vật khác thoạt nhìn có chút buồn cái, chính là một cái vương miện làm bằng bạc để đội lên đầu cho kim điêu, tuy rằng thợ thủ công đã làm rất tinh xảo, nhưng mà thứ đồ vật này thật sự là không thể dùng được, nếu như kim điêu mang theo thứ này phi hành, không chừng sẽ tiện nghi cho mọt ai đó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.