Âu Dương Chấn Hoa kéo căng mặt, nhưng lần này hắn khó mà tức giận
với Trang Duệ được, vẫn đi về phía trước, nhỏ giọng nói vào tai Trang
Duệ một câu:
- Sang năm viện sĩ tăng tuyển, có lẽ ngươi sẽ được đề danh...
- Cái gì?
Sau khi nghe được cậu nhỏ nói thế, thiếu chút nữa Trang Duệ kêu ra
thành tiếng, thời điểm nghe được câu hỏi lại này, Âu Dương Chấn Hoa đã
đi theo đám người, tiến vào trong phòng nghỉ tạm thời của Hoàng Kim
Thành.
- Viện sĩ?
Trang Duệ rất hoài lổ tai của
mình xảy ra vấn đề, muốn nói cho mình cái gì tiền hoặc là danh tiếng gì
đó, Trang Duệ còn có thể tiếp nhận, nhưng cho hắn lên viện sĩ, dù là
Trang Duệ, cũng cảm giác có chút chóng mặt.
Tuy Trang Duệ
xuất phát từ lý do khó tả nhất chính là "Không màng danh lợi", nhưng Âu
Dương Chấn Hoa nói ra, vẫn làm cho hắn kích động, phải biết rằng, lão sư của hắn là Mạnh giáo sư, năm trước mới được đề bạt lên chức danh viện
sĩ mà thôi.
Viện sĩ, là danh xưng cao nhất trong một phương
diện nào đó của học thuật, là vinh dụ cả đời, ở trong nước, viện sĩ bình thường là những người có cống hiến trọng đại trong một phương diện nào
đó cho quốc gia, mà cũng có thể là chuyên gia trong một lĩnh vực nào đó
có thâm niên lâu năm.
Mà đề bạt chức danh viện sĩ hai năm tiến hành một lần, mỗi lần không tuyển quá nhiều, không cao hơn sáu mươi người.
Hơn nữa người được đề cử viện sĩ chỉ có thể được viện sĩ trực tiếp đề
cử, hoặc là được trường đại học danh tiếng đề cử mới có thể đề danh,
ngoài hai phương thức đề cử này ra, bản thân không ai có thể xin.
Như Hoa La Canh, Tô Bộ Thanh, Quách Mạt Nhược, Lý Tứ Quang, Trúc Khả
Trinh, Mao Dĩ Thăng đều là những nhà khoa học nổi tiếng, chính là những
viện sĩ dầu tiên.
Có thể nói, ở trong nước, đây là vinh dự cao nhất cho một học giả có thể đạt được.
Trong suy nghĩ của Trang Duệ, người có thể trở thành viện sĩ, không
người nào không phải là học giả bảy tám mươi tuổi, hắn cũng chưa từng
nghĩ qua, bản thân mình lại có một ngày, lại có thể nhận được vinh hạnh
đặc biệt này.
Trang Duệ nghĩ như vậy cũng đúng, tình bình
quân tuổi của viện sĩ trong nước, là 69. 9 tuổi, mà viện sĩ trẻ tuổi
nhất, cũng là 44 tuổi, bởi số tuổi 33 của Trang Duệ, nếu như có thể được đề cử, ở trong nước, tuyệt đối sẽ tạo ra oanh động thật lớn.
Dùng thân phận của Âu Dương Chấn Hoa, đã nói ra những lời này với Trang Duệ, tuyệt đối là có chín thành khả năng là thành công, có thể tưởng
tượng, một năm sau, Trang Duệ ở trong giới học thuật của quốc gia, sẽ
biến thành một hồi tranh luận lớn.
Nhưng ở đây, Trang Duệ
không có thời gian tự đánh gia chuyện này, bởi vì bên người có quá nhiều người cần hắn chào hỏi, lắc đầu xua tan tin tức này ra khỏi đầu, Trang
Duệ lại đi chào hỏi khách nhân.
Sau khi chữa trị xong di chỉ
Solomon, cơ hồ bao quát toàn bộ học giả nổi tiếng trên thế giới, còn có
rất nhiều người là nhà sưu tập và chính khách trên thế giới, Hoàng Kim
Thành khai trương, hấp dẫn ánh mắt toàn bộ thế giới.
Sau điển lễ long trọng qua đi, đám khách quý dưới sự dẫn dắt của nhân viên
chuyên nghiệp, dẫn mọi người đi thăm Hoàng Kim Thành, nhìn những tác
phẩm nghệ thuật cổ đại tuyệt luân này, tiếng thán phục thỉnh thoảng vang lên trong các góc.
- Cậu nhỏ, ngài tìm ta?
Vốn
Trang Duệ đang dẫn bọn Bill đi thăm Hoàng Kim Thành, sau đó bị một người bên cạnh Âu Dương Chân Hoa lôi ra, hắn không nghĩ tới cậu nhỏ một ngày
kiếm bạc tỷ, vẫn chưa rời đi.
Sau khi thân phận cải biến,
cảnh vệ bên cạnh Âu Dương Chấn Hoa chỉ nhiều hơn chứ không ít hơn, ngay
cả khi Trang Duệ tiến vào trong gian phòng làm việc quen thuộc của mình, cũng phải qua mấy vòng xét duyệt nghiêm khắc.
Nhìn thấy Trang Duệ tiến đến, Âu Dương Chấn Hoa chỉ chỉ vào ghế so pha bên cạnh, nói ra:
- Ân, cố ý nhắc nhở ngươi một chút, năm trước muốn nói với ngươi nhưng ta quên.
Trang Duệ nghe vậy sững sờ một chút, nói ra:
- Chuyện năm trước? Chuyện gì thế? Lăng mộ của Thành Cát Tư Hãn đang bị Tứ ca nhìn chằm chằm, phải đợi sang năm mới có thể mở ra.
Âu Dương Chấn Hoa lắc đầu, nói ra:
- Không phải chuyện đó, là chuyện Hoạt Phật Tây Tạng làm điển lễ Tọa
Sàng, mà bên kia muốn ngươi tham gia, thời gian là thứ ba, đến lúc đó
ngươi sẽ đi.
Bởi vì lần Hoạt Phật chuyển thế này, từng lớp
thiền sư xuất hiện, mà thân phận này ở Tây Tạng không phải chuyện đùa,
với tư cách là thường ủy chính trị, trưởng phòng văn hóa, chuyện này với Âu Dương Chấn Hoa cũng rất quan trọng, cho nên mới phải dặn dò Trang
Duệ một câu.
- Ngài nói là hắn? Đến lúc đó ta sẽ đi!
Nghe Âu Dương Chấn Hoa nói thế, trong đầu Trang Duệ nhớ tới lão nhân
không nói được Hán ngữ, tuy chỉ gặp mặt một lần, nhưng Trang Duệ đối với lão nhân cơ trí kia tràn ngập sùng kính.
Nhìn thấy Trang Duệ đáp ứng, Âu Dương Chấn Hoa gật gật đầu, nói ra:
- Ân, đến lúc đó ta sẽ đi tham dự điển lễ Hoạt Phật Tọa Sáng, ngươi muốn đi cùng ta hay không?
Bởi vì mấy năm nay một ít thế lực nước ngoài chống phá, Tây Tạng và Tân Cương, thường xuyên xuất hiện xung đột, mà Âu Dương Chấn Hoa cũng muốn
mượn cơ hội này, biểu đạt sự ủng hộ của chính phủ với khu tự trị.
Nghe Âu Dương Chấn Hoa nói thế, Trang Duệ lắc đầu, nói ra:
- Ta tự đi là được, mà điển lệ Tọa Sáng của Hoạt Phật tổ chức ở nơi đâu?
Mượn lần này, Trang Duệ muốn đi Đại Tuyết Sơn một chuyến, nhìn ngắm
tuyết, trông thấy cha mẹ của kim điêu, trông thấy những người dân Tây
Tạng thuần phác.
Hơn nữa Trang Duệ muốn lái xe tới đó, lúc
trước hắn đã từng đáp ứng Thiếp Mộc Nhi, giúp hắn tìm một con tiểu kim
điêu, không thể nói trước là mượn việc lần này mang về cho hắn.
- Nghi thức chuyển thế thì ở Lhasa, điển lễ Tọa Sáng thì ở Đại Chiêu Tự.
Mà công tác tìm kiếm linh đồng chuyển thế, lấy phạm vi ngàn dặm mà chấm dứt, mà những vị được cho là linh đồng chuyển thế sẽ được đưa tới
Lhasa, sau khi xác định được người nào là Hoạt Phật chuyển thế, thì công tác chuẩn bị Tọa Sáng cũng được bắt đầu.
Khoảng cách tìm
kiếm linh đồng cho tới lúc diễn ra điển lễ Tọa Sáng chỉ có thời gian một tuần, Trang Duệ gãi gãi đầu, nói ra:
- Đi, cậu nhỏ, ta sẽ đến đúng giờ.
Sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục của Trang Duệ, Âu Dương Chấn
Hoa dưới sự vây quanh của đám người, rời khỏi Hoàng Kim Thành, mà Trang
Duệ lại bận rộn, hôm nay có quá nhiều người có thân phận và địa vị hiển
hách, cần hắn tới chào.
Sau khi Hoàng Kim Thành khai trương
được một ngày, truyền thông chủ yếu của các quốc gia, đều có đưa tin,
xuất hiện tin tức tương quan, di chỉ Solomon vàng son lộng lẫy, lần đầu
tiên xuất hiện trong mắt thế gian.
Mà các chuyê gia tới từ
nước ngoài đối với việc tu kiến di chỉ Solomon, rất tán thưởng, cho nên
gọi nó là di chỉ khảo cổ được khai quật trọng yếu nhất thế gian, đối với việc nghiên cứu văn minh cổ đại mà nói, có tác dụng cực lớn.
Không chỉ có như thế, một ít nhân vật của công chúng có lực ảnh hưởng
mạnh, cũng phát biểu quan điểm của mình, cộng thêm lực ảnh hưởng của bảo tàng Solomon được truyền lưu nhiều thế kỷ nay, di chỉ Solomon rất nóng
bỏng, lập tức lan ra phạm vi toàn cầu.
- Đây là văn minh khởi nguyên của nhân loại!
Bill Gates nói như thế.
- Ta nghĩ, bảo tàng đại Anh ở trước mặt của nó, cũng ảm đạm thất sắc.
Vương tử William quay mắt về phía phóng viên khắp thế giới nói ra.
- Nó đối với người sưu tập đồ cổ như ta, hoàn toàn mất đi ý chí!
Eze Kenner đứng trong phần đông người sưu tập trên thế giới nói ra.
Những chuyên gia khảo cổ cũng tiến hành bình luận, làm cho dân chúng
trên thế giới, đối với tòa thành trì vàng song lộng lẫy này rất hướng
tướng, trong lúc nhất thời bất kể là inte hay là các kênh truyền thông,
đều xuất hiện đại lượng tin tức của Solomon.
Căn cứ vào điều
tra xã hội của một tổ chức quốc tế, có 80% người được hỏi, chuẩn bị xem
nó là địa điểm tham quan du lịch tiếp theo, mà khách nước ngoài tới Bắc
Kinh, cũng muốn tới di chỉ Solomon.
Cùng lúc đó, hiệp hội mạo hiểm thế giới, sau mấy lần đánh giá con đường thám hiểm của Trang Duệ,
thông qua nghị quyết đầu tiên, quyết định phát ra lời mời Trang Duệ, thu nạp hắn làm quản lý của hiệp hội.
Mà còn một chút tổ chức
chính thức, hoặc là tổ chức dân gian, cũng nhao nhao đưa ra lời mới với
Trang Duệ, mà một ít đại học danh tiếng trên thế giới cũng muốn Trang
Duệ tới tham gia tọa đàm, từ giá trị con người, hướng Trang Duệ phát ra
thư mời làm giáo sư danh dự.