Hoàng Kim Đồng

Chương 474: Chương 474: Vua phỉ thúy.




- Con bà nó, đây là đá tảng hay nguyên thạch phỉ thúy vậy? Bên trong không có cái quái quỷ gì, đúng là hại người.

Một người đàn ông trung niên đầu tóc bù xù sau khi cắt một khối mao liêu thì gương mặ biến thành màu xám trắng, hắn lớn tiếng mắng mỏ, không cần hỏi thì cũng biết hành trình đến Myanmar của hắn lần này là thất bại hoàn toàn.

- Ba trăm ngàn Euro, gần bốn triệu nhân dân tệ, một đao cắt xuống và mất sạch, chậc chậc...

Hàn Hạo Duy đến sớm nên biết chuyện gì xảy ra, hắn nói cho Trang Duệ, thì ra là một vị muốn phất nhanh sau một đêm, đánh cuộc mộ khối mao liêu cho rằng sẽ cho ra phỉ thúy, không ngờ bốn triệu tệ đã một đi không trở lại.

Trang Duệ không khỏi lắc đầu, có bốn triệu thì cũng coi như là người có tiền trong nước, tuyệt đối có nhà có xe, sống phong phú, cần gì đến đây cho mệt?

Chỉ là Trang Duệ không biết đổ thạch càng dễ nghiện hơn đánh bạc, đặc biệt là những kẻ đã có chút lợi từ đổ thạch, bọn họ giống như dính vào ma túy, không những ném hết tiền vào nguyên thạch, thậm chí còn vay mượn khắp nơi để tham gia, kết quả cuối cùng chỉ là táng gia bại sản mà thôi.

Dù là đổ thạch theo kiểu gì thì bốn chữ đánh mười thua chín cũng được áp dụng rộng rãi, tất nhiên ngoài Trang Duệ ra.

- Không biết còn có tiền mua vé máy bay về nước không...

- Anh Trương, đừng cay nghiệt như vậy, ai cũng có lúc cắt sụp...

- Đúng vậy, anh Trương, đến lượt anh, lên mà cắt mao liêu, nắm chặt thời gian, không thấy còn nhiều người đứng chờ sao?

Xưa nay thắng làm vua thua làm giặc, sau khi người đàn ông trung niên kia ảo não bỏ đi thì mọi người chỉ nghị luận vài câu và bắt đầu cắt nguyên thạch.

Anh Trương kia cũng khá may mắn, sau khi cắt xuống thì thấy xuất hiện sắc xanh, tuy cỉh là loại phỉ thúy loại kém nhưng cũng được mọi người nâng giá, cuối cùng được một công ty châu báu trong nước mua với giá một triệu chín trăm ngàn tệ, mà anh Trương căẳng qua chỉ bỏ ra hai chục ngàn Euro để mua khối mao liêu kia mà thôi.

Đây chính là sức quyến rũ từ đổ thạch, Mark từng nói nếu có năm phần lợi nhuận thì tư bản sẽ bí quá hóa liều, nếu có trăm phần trăm lợi nhuận thì sẽ dám chà đạp tất cả pháp luật nhân gian, nếu có ba trăm phần trăm lợi nhuận, căn bản sẽ không bỏ qua bất kỳ hành vi nào.

Cắt một khối mao liêu sinh ra bảy phần lợi nhuận, đó là thứ mà không ai không điên cuồng.

- Tiểu Duệ, chưa đến lượt cậu sao?

Một giờ sau Tần Hạo Nhiên cũng đi theo một chiếc xe nâng đến hiện trường đổ thạch, hắn chuẩn bị cắt một khối mao liêu, thứ này không lớn, chỉ hơn mười kilogam, giống như một trái bô ling mà thôi.

- Lúc này đến lượt cháu, chú Tần, nếu không thì chú cắt trước đi, khối mao liêu của chú rất nhỏ, cắt một lát là xong.

Vốn đến lượt Trang Duệ, Trang Duệ cũng đang chuẩn bị ôm khối mao liêu đặt lên bàn cắt, nhưng khi thấy nhóm Tần Hạo Nhiên đi đến, hắn dừng tay lại nhìn khối mao liêu to như quả boling, thứ này mà cũng phải dùng xe nâng để đưa đến, thế là không khỏi nở nụ cười.

- Thưa các ông chủ, đã đến lượt tôi cắt mao liêu, tôi xin nhường cho Tần tiên sinh cắt trước, cũng không mất bao nhiêu thời gian, không thì sắp xếp tôi ra phía sau, chư vị có ý kiến gì không?

Trang Duệ ôm khối nguyên thạch đặt xuống đất, sau đó quay đầu nói với vài người ở sau lưng, vì muốn cắt mao liêu cũng cần phải xếp hàng, ở phía sau hắn cũng có bảy tám khối mao liêu đang chờ.

- Không có gì, không có gì, ông chủ Tần cắt trước đi...

- Không sao? Không mất bao nhiêu thời gian...

- Ông chủ Trang, anh cũng không cần xếp hàng ra phía sau, chúng tôi đang chờ anh cắt nguyên thạch...

Mọi người nghe lời Trang Duệ thì lên tiếng nể tình, vài người đợi phía sau cảm thấy không cam lòng, nhưng ai cũng biết năng lượng của mình trong vòng quan hệ đổ thạch không bằng người thanh niên kia, thế là lập tức gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Khi Trang Duệ còn ở Bình Châu thì thật sự còn chưa biết nhiều về đổ thạch, có thể hỏi ra những vấn đề làm cho người ta cười sặc sụa. Nhưng bây giờ nửa năm qua đi, không có ai dám coi hắn là một người non kinh nghiệm, từ khi hắn đổ thạch ra phỉ thúy đỏ thì danh tiếng trong ngành đổ thạch thật sự như thiên vương trong giới giải trí.

Tần Hạo Nhiên nghe vậy thì chắp tay cảm tạ với bốn phía, sau đó đặt khối mao liêu của mình lên bàn cắt.

Đây là một khối mao liêu hắc ô sa, là nguyên thạch của nhà máy Mạt Cương, nó có lớp da như than đá, cầm trong tay cảm thấy giống như có thể bị nhiễm màu đen, khá giống như nguyên thạch của nhà máy Ma Mông Hán. Nhưng nguyên thạch của nhà máy Ma Mông Hán thì bên ngoài có vẻ hơi bụi mà khối mao liêu này có lớp vỏ toàn thân đen thủi, không có tạp sắc.

Nhà máy Mạt Cương là một trong những hầm khoáng lâu đời nhất lịch sử Myanmar, nhưng sau hơn trăm năm khai thác thì hầu như đã không còn nguyên thạch để tiếp tục sản xuất, khối mao liêu này chủ yếu là hàng tồn kho mà ông chủ mỏ khoáng đưa đến công bàn phỉ thúy Myanmar lần này.

Khối mao liêu hắc ô sa này của nhà máy Mạt Cương cũng không được cắt mặt, là một khối mao liêu toàn đổ, nếu như dựa theo giá cả bình thường thì nó hơn một trăm ngàn tệ, vì thể tích của nó cũng không lớn, vì có cho ra phỉ thúy cấp băng cũng chỉ là ba năm cân, căn bản tính đánh cuộc không lớn.

Chỉ là Tần Hạo Nhiên lại bỏ ra ba mươi hai triệu Euro để thu mua khối nguyên thạch này, chẳng khác nào bỏ ra hơn ba triệu tệ , thế là lão cho rằng không đúng. Chỉ là trong những khối mao liêu mà Trang Duệ ghi lại, đây là khối mao liêu đầu tiên, vì thế lão mới vung tay thu vào.

- Tôi cũng có ý với khối mao liêu của nhà máy mạt cương này, không ngờ anh ấy đấu giá trúng...

- À, là nguyên thạch của mỏ khoáng cổ, không biết đã để lại bao nhiêu năm rồi...

- Công ty châu báu Tần Thị lần này vung tay rất mạnh, vừa rồi tôi thấy khối mao liêu kia được đặt giá hơn ba mươi ngàn Euro, cũng không biết có thể thu về lợi nhuận không?

Mọi người vây quanh nhìn khối mao liêu của Tần Hạo Nhiên, sau đó lên tiếng nghị luận. Ánh mắt của bọn họ đều rất độc đáo, chỉ cần liếc mắt là có thể thấy xuất xứ của khối mao liêu này.

Ở Myanmar thì những mỏ khoáng khác nhau sẽ cho ra phỉ thúy với màu sắc chất lượng và độ tốt xấu khác nhau, vì vậy phân biệt mao liêu sẽ là một sự trợ giúp rất lớn khi đổ thạch.

Trong nghành ngọc thạch có một câu thế này: Không nhìn rõ nguồn gốc, không nên tham gia đổ thạch, kẻ cố chọn mua nguyên thạch phỉ thúy nếu không biết rõ nơi sản sinh và đặc thù của thứ mình đang xem xét, như vậy sẽ không có điều kiện đánh cuộc. Mà những người lúc này đều là kẻ trong nghề, cách nhìn lớp vỏ bên ngoài và phân biệt nó xuất xứ từ đâu đối với bọn họ thật sự dễ như ăn cơm bữa.

- Tiểu Duệ, cắt thế nào?

Tần Hạo Nhiên cũng là một người đổ thạch lão luyện, nhưng lúc này sau khi đặt mao liêu xuống cũng không kìm lòng được mà hỏi Trang Duệ một câu, có thể thấy trong lòng lão thì kinh nghiệm đổ thạch của Trang Duệ vượt xa chính mình.

- Chú Tần, đây là nguyên thạch của nhà máy Mạt Cương, chú cứ tùy tiện chọn một mặt và mài ra xem thế nào?

Nguyên thạch của nhà máy Mạt Cương trước nay đều có lớp da rất mỏng, ngọc thạch kết tinh khá mảnh, rất tốt, độ trong suốt cao, sắc màu trứ dnah, chất lượng bình thường là dễ thấy nhất, nhưng phỉ thúy cấp cao thì cũng có tỷ lệ cao. Trang Duệ nói như vậy thì có nghĩa là ngọc bên trong phỉ thúy này có thể khá dày.

- Được, tôi sẽ làm theo lời cậu.

Tần Hạo Nhiên cởi áo tây trang đưa cho Phương Di, lộ ra áo sơ mi trắng bên trong.

Tần Hạo Nhiên cũng không động vào máy cắt, lão cầm máy mài lên, mở điện, dùng đá mài để mài đi một lớp bên ngoài mao liêu. Khi những tiếng xoẹt xoẹt vang lên thì lớp da đen bên ngoài dần rơi xuống, lão cảm thấy máy mài trên tay mình đã phủ đầy một lớp bụi đá màu đen.

- Có sắc xanh, có màu rồi...

- Thật sự có màu rồi...

Lúc này đám người đứng vây quanh xem xét còn căng thẳng hơn những người mở nguyên thạch, khi đá mài trên tay Tần Hạo Nhiên còn chưa cắt vào sâu hai centimet thì một màu xanh như cỏ non vươn lên sau mùa xuân chợt xuất hiện, giống như mùa xuân mơn mởn, lộ ra không một tiếng động.

Tần Hạo Nhiên vội vàng dừng tay, tắt máy, dùng nước Trang Duệ vừa lấy đến để rửa mặt vừa mài, một lớp phỉ thúy rộng như hai ngón tay xuất hiện trước mắt, màu xanh lóe sáng, bừng ra những luồng sáng dạt dào, mê người.

- Thủy...Thủy tinh sao?

Tần Hạo Nhiên hầu như dán mắt lên khối phỉ thúy vừa xuất hiện, cũng không biết áo sơ mi trắng đã dính đầy tro bụi, lời nói cũng thật sự run rẩy. Điều này khó trách được lão, tuy Tần Hạo Nhiên đã cắt được khá nhiều mao liêu nhưng đây là lần đầu tiên cho ra phỉ thúy cấp thủy tinh.

- Thắng, thật sự thắng lớn...

- Công ty châu báu Tần Thị rõ ràng là bừng sáng ở công bàn lần này...

- Nói không chừng đó là khối mao liêu mà ông chủ Trang chọn ra, đúng là xuất quỷ nhập thần...

- Đúng vậy, để xem khối mao liêu của ông chủ Trang la thế nào? Nói không chừng lại cho ra một vị vua phỉ thúy...

Người xem cũng nhanh chóng náo động, từ nãy giờ khu cắt nguyên thạch đã có hơn mười người ra tay, có kẻ thắng có kẻ sụp nhưng đây là lần đầu tiên thấy phỉ thúy cấp thủy tinh, thậm chí đây là khối phỉ thúy thủy tinh đầu tiên được cắt trong thời gian hơn mười ngày qua.

Mọi người nhắc đến vua phỉ thúy, đó là một truyền kỳ còn sống sờ sờ, người đó họ Đường, tên là Đường Trạch Nam, là người Vân Nam, kinh doanh ngọc thạch, thời nhà Thanh thì những món phỉ thúy được đặt trong hoàng cung đều lấy ra từ nhà hắn.

Đường Trạch Nam xuất thân từ thế gia phỉ thúy, sau khi ra đời đã được bầu không khí trong nhà hun đúc, sau vài chục năm mua bán phỉ thúy thì thật sự hiểu rõ như lòng bàn tay, dù là một khối mao liêu chưa cắt mặt hay mở cửa sổ thì lão cũng có thể tính ra bên trong có phỉ thúy hay không, hơn nữa khá nắm chắc.

Khi Đường Trạch Nam được năm mươi tuổi thì được giới đổ thạch xưng là vua phỉ thúy, hơn nữa còn có hai công ty kinh doanh mao liêu phỉ thúy, nêu snhw nói Ngọc Vương Gia chính là vua của ngọc mềm, như vậy Đường Trạch Nam chính là đế vương của ngọc cứng, hai người đều nổi danh tương xứng ở trong giới ngọc thạch trong nước.

Nhưng công bàn phỉ thúy Myanmar lần này Đường Trạch Nam vì có việc bận nên không đến tham gia, điều này làm cho người ta cảm thấy đáng tiếc, vì vua phỉ thúy khá hào phóng, có người cầu lão xem giúp thì sẽ vui vẻ chỉ bảo, hơn nữa ý kiến của lão cũng thường là kết quả cuối cùng, đây chính là một trong những nguyên nhân để lão được xưng là vua phỉ thúy.

- Tiểu Duệ, đổ thạch thắng rồi...

Tần Hạo Nhiên dùng ánh mắt hưng phấn nhìn Trang Duệ, khối phỉ thúy rộng hơn hai ngón tay này ít nhất cũng hơn một triệu Euro, hơn nữa nhìn mặt cắt thì thấu ngọc bên trong còn có không ít, hơn nữa lại là cấp thủy tinh. Dù chỉ là ba năm kilogam thì cũng giá trị vài triệu Euro, mà giá cả thu vào chỉ là ba trăm ngàn Euro, xem ra lão đã thắng lớn.

Trang Duệ cười cười, hắn đã sớm biết kết quả này, vì vậy mà lập tức nói:

- Chú Tần, chúc mừng chú, có muốn cắt tiếp nữa không?

- Ông chủ Tần, nên tiếp tục cắt cho chúng tôi có thêm chút kiến thức...

- Đúng vậy, lần đầu tiên cho ra phỉ thúy cấp thủy tinh, để cho chúng tôi có thêm chút kiến thức...

Người vây quanh cũng biết Tần Hạo Nhiên sẽ không bán khối ngọc này, nhưng nếu biết thêm một chút về phỉ thúy cấp cao cũng là một trong những phương diện có thể khoác lác với kẻ khác.

- Không được, không được, khối phỉ thúy này cần cắt cẩn thận, tôi cũng không dám bêu xấu...

Tần Hạo Nhiên tươi cười nhìn bốn phía, trong lòng lão thật sự kích động, thật sự không thể tiếp tục cắt nguyên thạch. Vì cắt nguyên thạch là một công tác rất mệt mỏi, cần sự tỉnh táo, nếu như trong lúc làm việc mà hai tay khẽ run, thế là khả năng sẽ làm phỉ thúy bị phá hoại, giá trị giảm sút.

- Tiểu Duệ, cậu đến đây.

Tần Hạo Nhiên vui vẻ đưa máy mài nguyên thạch cho Trang Duệ, lúc này ánh mắt lão nhìn về phía Trang Duệ thật sự rất hưng phấn. Phải biết rằng đây là khối mao liêu đầu tiên mà Trang Duệ nói lão thu vào, nếu vài chục khối mao liêu sau này cũng như thế, trời ơi..Lão cũng không muốn tiếp tục tưởng tượng.

Tần Hạo Nhiên đã không còn tiếp tục nghi ngờ ánh mắt của Trang Duệ, dù bây giờ Trang Duệ nói chỗ nào có phỉ thúy thì chỉ sợ Tần Hạo Nhiên cũng sẽ tin.

- Ông chủ Trang, đến lượt anh, nói thật nhé, nếu có phỉ thúy thì nhất định phải bán cho tôi đấy...

Hàn Hạo Duy bây giờ thật sự hâm mộ Tần Hạo Nhiên, hắn biết mối quan hệ giữa Trang Duệ và Tần Hạo Nhiên, vì thế mà hận không thể cho con gái mình mau trưởng thành, dù là làm vợ bé của Trang Duệ cũng tình nguyện, vì có con rể như thế chẳng khác nào ngồi trên núi vàng.

- Nhất định, nhất định rồi...

Trang Duệ cười ôm mao liêu đến gia cố trên máy cắt, sau đó mở điện máy cắt nguyên thạch.

- Huynh đệ xem như đồng ý với anh, vậy những người khác thì sao?

Trang Duệ nhìn đám thương nhân châu báu ở xung quanh dùng ánh mắt xám ngắt như sói trên thảo nguyên nhìn chằm chằm vào mình, khối mao liêu cho ra phỉ thúy cấp thủy thúy thật sự đã kích thích bọn họ. Phải biết rằng chỉ cần là một khối nhỏ phỉ thúy cấp thủy tinh cũng hơn cả triệu.

Những năm nay con đường bán lẻ châu báu phát triển vượt bậc, vì thế mà nguyên liệu là thứ được coi trọng đầu tiên, dù là bảo thạch, phỉ thúy hay kim cương thì đều là những thứ được người tiêu dùng ưa chuộng.

Châu báu có hàm nghĩa rất rộng, có những cực phẩm châu báu giá tư vài triệu đến vài chục triệu,cũng có những món chỉ ba năm đồng tiền, nói chung đều được gọi là trang sức châu báu, nam nữ đương thời đều có một món trang sức châu báu trên người. Hằng năm lợi nhuận từ ngành châu báu ở trong nước là vài ngàn tỷ, vì vậy mà tạo nên cục diện cá nhiều nước ít, đây cũng là một nguyên nhân mà các loại châu báu và bảo thạch hàng giả được bày bán tràn lan.

Những khối phỉ thúy này có giá cả cao, động vào là trên cả triệu Euro, thế nhưng chỉ cần lấy về tạo hình và bán ra sẽ có lợi nhuận xa xỉ. Chưa nói đâu xa, khối phỉ thúy câp thủy tinh của Tần Hạo Nhiên tuy không đạt đên cập độ đế vương lục, nhưng một khối phỉ thúy bằng quả bô ling của Tần Hạo Nhiên lúc vừa rồi mà được tạo hình tốt sẽ có giá trị không kém cả trăm triệu.

- Tiểu Duệ, khối phỉ thúy của cậu là mài lớp vỏ hay cắt trực tiếp...

Tần Hạo Nhiên lúc này giống như đã trải qua quá trình hưng phấn, xem ra còn muốn giúp Trang Duệ một tay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.