Hoàng Kim Đồng

Chương 674: Chương 674: Vui vẻ một mình không bằng cùng mọi người vui vẻ. (1)




- Thỏa mãn? Đương nhiên thỏa mãn!

Tâm tình của Trang Duệ lúc này rất vui, một trăm hai mươi vạn Euro cũng phải giao ra không ít phí tổn, thêm vào thất thất bát bát, cũng gần một hai chục ngàn Euro, hiện tại còn muốn bán đấu giá thì miễn đi.

Trang Duệ có lý do gì mà không hài lòng?

Nhưng tâm tư trong lòng Trang Duệ nghĩ đến, nhưng không có nói ra, dùng vẻ mặt nghiêm nghị nhìn Daniel, nói ra:

- Với tư cách là người đấu giá, tôi cảm nhận được thành ý của quý đấu giá hội, nhưng ngài biết rõ, hành vi vừa rồi của ngài, đã làm tổn hại tình đoàn kết của người Hoa chúng tôi, tôi nghĩ, ngài phải bồi thương cho chúng tôi một ít mới thỏa đáng?

- Cái gì?

Trang Duệ nói xong lời này làm cho Daniel chút nữa thổ huyết, tiểu tử này chiếm tiện nghi còn không nói, rõ ràng còn muốn mưu cầu phúc lợi của người khác, trêu đùa người bán đấu giá à?

- Tiểu Trang nói đúng!

- Ân! Hành vi bán đấu giá như thế, thật là tổn hại cho chúng ta.

- Ca không thiếu tiền, ca đối với hành vi của các người, muốn khiển trách mà thôi.

- Hắc, tiểu tử này không tệ, biết rõ vui vẻ một mình không bằng cùng mọi người vui vẻ.

Trong lúc nhất thời, bên tai Richard và Daniel, vang lên đủ loại Anh ngữ, hiển nhiên những lời này là ủng hộ Trang Duệ, hai ngươi đưa mắt nhìn nhau, có chút không biết nên làm thế nào.

Với tư cách là nhà bán đấu giá, bọn họ ngoài kiếm lợi nhuận ra, cũng là người sưu tập, chắt lọc tiền thuê, nếu như mất đi toàn bộ, sau này bọn họ ăn không khí để sống sao?

Đương nhiên, nhà bán đấu giá vẫn còn ẩn tàng một ít sổ sách, ví dụ như giá cả mấu chốt mà người bán muốn, nhưng tất cả, nhưng muốn buổi đấu giá diễn ra bình thường, điều kiện tiên quyết là bán vật phẩm ra, mới có thể phát sinh.

- Được rồi, lần đấu giá này, khi tất cả vật phẩm đấu giá thành giao, chúng ta sẽ hạ tiền thuế xuống năm điểm, để bày tỏ lòng áy náy của chúng ta với các vị bằng hữu, không biết làm như vậy, các vị bằng hữu có thỏa mãn không?

Sau khi Richard và Daniel bàn bạc một hồi, rốt cục cũng đưa ra quyết định, so sánh với việc lần đấu giá này chết yểu thì thà kiếm lợi nhuận ít một chút, nhưng vẫn phải duy trì buổi đấu giá tiến hành bình thường.

Nhưng trong lòng của Daniel, cũng không có hỏi Trang Duệ, hắn sợ trong miệng của Trang Duệ nhổ ra vài câu không hài lòng, trực tiếp hỏi những nhà sưu tập người Hoa ở đây.

- Có thể, tôi thấy đây mới là thành ý của nhà đấu giá!

Trương phu nhân là người gật đầu đầu tiên, nếu cứ tiếp tục giằng co, chỉ sợ buổi bán đấu giá này sẽ bị hủy.

Tiền thuế của một vật phẩm, dao động từ tám điểm đến mười lăm điểm, giảm đi năm điểm, xem như là một số tiền không nhỏ, tuy người ở đây không ai quan tâm tới bút tiền đó, nhưng Trang Duệ tranh thủ được một chút lợi ích, vẫn cảm thấy hết sức hài lòng.

- Tốt rồi, buổi trưa chúng tôi có an bày yến hội, lúc đó rất hân hạnh đón tiếp mọi người, đấu giá sẽ tiến hành vào xế chiều, xin mời các vị trở về nghỉ ngơi, tôi và chủ tịch trước tiên xin cáo từ.

Daniel nhìn thấy chuyện này đã được giải quyết, không bao giờ muốn ở lại chỗ này nữa, sau khi nói xong những lời này, dẫn theo Richard rời khỏi phòng, thời điểm đi ra cửa, bọn họ nghe được bên trong truyền đến tiếng vỗ tay, sắc mặt không khỏi âm trầm lại.

- Daniel có nên...

Sắc mặt Richard bất điện dùng tay chém ngang cổ một cái.

Hôm nay xảy ra nhiều chuyện, đều do Trang Duệ tạo thành, thu nhập từ lần đấu giá này mang lại hơn trăm vạn Euro, nhưng lại mang ảnh hưởng xấu đến danh dự của nhà đấu giá.

Với tư cách là một nhà đấu giá có chi nhánh ở nhiều nơi trên thế giới, Richard không thể nghi ngờ đều có quen biết với đủ loại hạng người tam giáo cửu lưu, lính đánh thuê, trộm cắp quốc tế, thậm chí là trộm mộ quốc tế.

Sau những vốn liếng này, đều là máu tươi, đối với Richard và nhà đấu giá, làm cho một người bốc hơi khỏi nhân gian, là một chuyện không khó khăn, chuyện này Richard làm không phải lần đầu tiên.

- Không được, ngàn vạn không dược, Richard, bỏ cái tâm tư này đi.

Daniel bị lời nói của Richard dọa kêu lên một tiếng, nếu Trang Duệ là một tiểu nhân vật không có bối cảnh, thì có thể làm, nhưng từ tư liệu của hắn, bối cảnh của hắn ở Trung Quốc cực kỳ thâm hậu, vạn nhất bị điều tra ra, cho dù chính phủ Pháp và Anh, cũng không thể bảo hộ bọn họ.

- Khốn nạn!

Richard tức giận đá một cước vào thùng rác bên cạnh, hung ác nói ra:

- Thông tri cho các chi nhánh, sau này, chúng ta không bao giờ hoan nghênh hắn là khách nhân của mình.

Không động vào Trang Duệ được, Richard đánh phải dùng biện pháp này để phát tiết bất mãn trong lòng, hắn phải nuốt cục tức này xuống, Richard rất hoài nghi mình có bị nghẹn mà mang bệnh hay không.

Nhưng đối với Trang Duệ mà nói, cũng không có lực chấn nhiếp gì, nhà bán đấu giá trên thế giới này rất nhiều, nói đi cũng phải nói lại, nếu như Trang Duệ nhìn trúng vật phẩm mà bọn họ đấu giá, dù không có ở hiện trường, cũng có thể ủy thác người khác tiến hành đấu giá qua điện thoại, hành vi này rất thường thấy trên thị đấu giá quốc tế.

- Tiểu Trang, cảm ơn, cảm ơn anh.

Sau khi Richard và Daniel rời khỏi phòng hợp, Trương phu nhân dẫn đầu đập tay, tất cả mọi người đều đập tay với nhau, tiếng vỗ tay quanh quẩn trong phòng họp, thật lâu không ngừng.

Tuy đây là hành vi này không chuyên nghiệp lắm, nhưng đã tranh giành mặt mũi với nhà đấu giá, tất cả đều do Trang Duệ mang đến, hắn xứng đáng nhận được vỗ tay tán thưởng.

- Không dám, không dám, Trương phu nhân, Lưu tổng, các vị đều là tiền bối trong việc sưu tầm đồ cổ, sở dĩ nhà đấu giá cúi đầu, không phải cho tiểu tử mặt mũi, mà là công lao của mọi người, nếu như không có mọi người ủng hộ, chỉ sợ tiểu tử đã sớm bị bọn họ tống ra khỏi phòng đấu giá rồi, tôi phải cám ơn mọi người mới đúng.

Trang Duệ đứng dậy, khom người cúi chào mọi người thật sâu, lần này hắn chân tâm thật ý, có thể làm cho nhà bán đấu giá xin lỗi công khai, Trang Duệ cảm thấy lần này không uổng.

Trương phu nhân cười cười khoát tay, nói ra:

- Không nói chuyện này, tiểu Trang, nếu có thời gian, ta muốn đi Bắc Kinh xem đồ cổ của cậu, đến lúc đó giới thiệu cho ta vài bức tranh tốt nhé.

- Ha ha, Trương phu nhân, đồ vật của tôi, chắc chắn không lọt vào pháp nhãn của ngài, nhưng trong thời gian ngắn, tôi muốn giải quyết chuyện xin thành lập bảo tàng tư nhân ở Bắc Kinh, đợi đến lúc khai trương, nếu ngài có thời gian, xin tới chỉ giáo đôi điều.

Trang Duệ nghe Trương phu nhân nói thế, giật mình, sau đó đem chuyện mình mở bảo tàng tư nhân nói ra, những người ở đây đều là người có thu nhập và địa vị cao ở trong nước, nếu bọn họ chịu xuất lực, khi đó việc triển lãm của bảo tàng sẽ không cần lo nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.