CHƯƠNG 5
.
Tác giả: Độc Liên Hoa
Thể loại: huyền huyễn, ngây thơ thụ, hài, cường bạo, cao H.
Editor : Băng Tiêu
Beta – reader : Băng Tiêu
.
.
.
” Đừng! Đừng tiến vào nữa …. Ô … ô … “
.
” Phía trước dũng giả còn không được hầu hạ kìa.”
.
Hai đầu yêu thú này vốn là huynh đệ ruột thịt, ca ca tuy nhỏ bé nhưng tính cách lại vô cùng sắc bén, trái ngược lại thì đệ đệ lại cao gầy khoẻ mạnh và dũng mãnh.
.
Không đợi yêu thú anh nói xong, yêu thú em đã ngậm lấy phân thân Nặc Mã dùng sức mà hút, chỉ một lúc, Nặc Mã không khống chế được mà bắn ra một lượng lớn trọc dịch.
.
” A .. A .. ” Thân thể co rút, cái mông nhẹ nhàng động đậy, Nặc Mã không tự chủ mà kẹp chặt dị vật đang tàn phá bừa bãi trong cơ thể.
.
” Thật ẩm ướt a … Khà khà … Không nghĩ ra cái miệng nhỏ nhắn này lại tham ăn như thế.”
.
Bên trong niêm màng xiết chặt lấy xà chỉ làm cho Nặc Mã cảm thấy vô cùng xấu hổ. Tiền liệt tuyến bị đè ép, phân thân dù đã bắn qua một lần nhưng lại dần dần cương lên, đầu lưỡi yêu thú quấn quanh trói buộc lấy nam cây đã sung huyết.
.
” Cái mông nhỏ đong đưa thật kịch liệt a~, rất thoải mái đúng không hả? Hả?”
.
” A … đừng tiến vào nữa mà …. ” Hai tròng mắt ướt át, ý thức mông lung, Nặc Mã rên rỉ *** loạn, ” A …. ân … a … “
.
” Ha ha … Tiểu yêu tinh, thật sự là tham mà, bị ngươi câu dẫn làm ta có chút không nhịn được rồi.” U Linh kỵ sĩ cười khoái trá.
.
Nặc Mã khóc nức nở, nướt mắt ướt át mang theo tia xấu hổ cùng với giãy dụa vô thức càng làm hắn phát ra quyến rũ động lòng người, U Linh kỵ sĩ nhất thời kích động, cả người nóng lên. Hắn đi tới phía sau yêu thú em, ngón tay không khách khí mà dò xét vào giang môn yêu thú, đầu ngón tay khô khốc nhẹ nhàng cọ xát.
.
” Ai da ! Thượng đi, U Linh kỵ sĩ!” Yêu thú hưng phấn vội vàng hô to.
.
” Đừng nóng vội, còn chưa đến lúc đâu … ” Một tay kia mò đến hạ thân yêu thú, tìm được nam cây ẩn dưới lớp vẩy, thô bạo bóp hai khối dịch hoàn. ” Ha ha , còn muốn mạnh mẽ một chút sao?”
.
” ư… ư … Nhanh lên một chút…. mạnh mẽ cắm vào đi …”
.
Yêu thú hưởng thụ U Linh kỵ sĩ xoa nắn, liên tiếp thúc giục cắm vào, cái mông khiêu khích đong đưa.
.
” Ai nha, tiểu cầm thú, muốn sao?”
.
” Muốn … A …. đi vào chút nữa …”
.
U Linh kỵ sĩ cười lạnh một tiếng, năm ngón tay tóm lấy cái mông yêu thú, đem dương khối đâm thật mạnh vào bên trong. Khí lạnh như băng của vật cứng đánh vào trong cơ thể yêu thú, lạnh lẽo thấu xương khiến yêu thú kêu loạn lên.
.
U Linh kỵ sĩ mạnh mẽ quất tống làm cho yêu thú kêu rên đau đớn, tiếng kêu to vang vong khắp cả khu rừng. Tuy yêu thú thích mạnh mẽ ân ái nhưng hạ thể bị xé rách đau đớn khiến hắn không chịu được mà giãy dụa kịch liệt, vậy mà U Linh kỵ sĩ dường như không thèm để ý, càng ra sức mà quất tống câu dẫn yêu thú ***.
.
Yêu thú lấy âm thanh nhiệt tình đáp lại U Linh kỵ sĩ xâm nhập.
.
” A a a… Quá tuyệt vời … a .. a..”
.
Tiếng kêu the thé của yêu thú đâm thẳng vào màng tai Nặc Mã, Nặc Mã nhìn trừng trừng vào hình ảnh trước mắt. Thú … thú giao? Người chết với yêu thú …
.
Thần ơi, cái rừng rậm này vốn là cái biến thái gì thế này …. ?
.
” U Linh kỵ sĩ, chúng ta cùng thi nhé, xem ai vào sâu hơn.”
.
” Ý kiến hay!” U Linh kỵ sĩ nhếch miệng lộ ra nụ cười quỷ dị.
.
” Đừng mà … “
.
Toàn thân toát mồ hôi lạnh, Nặc Mã sợ hãi lên tiếng kháng nghị, chỉ có điều kháng nghị như trước vốn không có chút hiệu quả.
.
Xà chỉ càng chui vào sâu trong, hạ thể đột nhiên bị khuyếch trương mở rộng ra như muốn đem Nặc Mã xé thành hai nửa.
.
” A a a a … đừng … không chịu được nữa rồi…” Nước mắt như vòi nước hỏng van tuôn ra cuồn cuộn.
.
” Ô … đau quá … sắp rách rồi … “
.
” Như vậy không ổn rồi, làm sao có thể làm một vị dũng giả tài giỏi đây! Xem … tiểu đệ đệ của ngươi lại bắt đầu run rẩy rồi…”
.
” Làm gì có chuyện này … Ô .. a a…”
.
Bên trong ngày càng ẩm ướt không chịu nổi, mỗi lần xà chỉ chạy nước rút, Nặc Mã vô ý thức mà càng gắt gao hấp chặt.
.
Chịu đựng U Linh kỵ sĩ quất tống, Yêu thú hô to: ” Chà đạp hắn, mau chà đạp hắn.”
.
” Tiểu súc sinh, ngươi cũng phải giúp tiểu đệ đệ một chút chứ hả?” Đầu lưỡi dò xét liếm tai yêu thú, cười nhẹ khàn khàn, hạ thân không ngừng di chuyển. ” Tiểu bằng hữu bên kia còn không có hưởng thụ kìa.”
.
” Ta sợ dũng giả chịu không được thôi … khà khà “
.
Tiền bưng bị đầu lưỡi yêu thú trói chặt khiến Nặc Mã thống khổ gào thét, nước mắt chảy xuống giàn dụa.
.
“Ô ô…”
.
Năm xà chỉ điên cuồng tiến vào, thân rắn vừa thô vừa phình ra ép hậu đình mở rộng, hoa lôi trở nên đỏ thẫm, công kích vào tràng nội, niêm dịch trong suốt chảy ra cùng hỗn huyết ẩm ướt một mảng lớn. Cảm giác đau đớn kịch liệt lúc ban đầu giờ dần dần chuyển thành tê dại.
.
” Ân a a … a … ân…” Nặc Mã thở dốc kịch liệt, cơ thể không ngừng đong đưa.
.
” Ta van ngươi …mau dừng tay …” Nóng quá … thân thể nóng quá. Nặc Mã không cách nào kiềm chế được mà khóc kêu. Nhiệt độ khác thường đã chi phối tất cả giác quan của hắn, làm cho người khác càng nghĩ muốn lăng ngược hắn, nhìn khuôn mặt đáng yêu của hắn vặn vẹo vì đau đớn.
.
” Ác … chờ một chút nữa sẽ có mỹ vị sữa bò chảy xuống đó … Nhìn ngươi hình như không cảm thấy đau đớn a~! Dũng giả đã hoàn toàn quên mình là ai rồi sao?”
.
” Kêu to thế là được rồi ! Ha ha …”
.
” Ơ, sao lại không kêu nữa? Gào thê thảm một chút nào! Này, ta rất nghiêm túc chà đạp người đó nha.”
.
Hành hạ liên tục khiến Nặc Mã dần dần mất ý thức, bị yêu thú đùa bỡn, vừa đau đớn vừa khoái cảm khiến hắn không biết phản ứng thế nào mới đúng.
.
” A … ân ~~ … a a … ” Bên trong bị xâm phạm kích thích khoái cảm… rõ ràng vốn là hành vi biến thái mà, nhưng sao ta lại có cảm giác, phía trong hậu đình như bị ngọn lửa nóng cháy thiêu đốt lan dần ra khắp thân thể.
.
” Tiếng kêu thảm thiết này nghe thật tuyệt vời a~ “
.
” Ô … ân … ân….a …” Ta, ta không chịu được, dù là dũng giả cũng …
.
Nặc Mã ý thức chậm rãi trở nên mơ hồ, cảm giác kích thích cùng quá độ hành hạ cuối cùng làm hắn lâm dần vào hắc ám.
.
” Ai nha, tiểu đệ đệ hôn mê bất tỉnh rồi sao?” U Linh kỵ sĩ là người đầu tiên phát hiện.
.
” Dũng giả? Bất tỉnh rồi sao… bất tỉnh rồi chơi sẽ không vui, ta không thích người khác thuận theo … phải giãy dụa mới thú vị.”
.
.
.
Cont …
Hoàng kim dũng giả truyền kỳ