Hoàng Phi Lính Đặc Công Phượng Mưu Thiên Hạ

Chương 79: Chương 79: Ẩn thân tháp lâu




"Ngơ ngẩn làm gì." Cô độc chứng đã đến trước mặt, hắn nhìn về phía Như Thương rồi chỉ chỉ cửa vào tòa tháp lâu nói: "Còn không mau đi vào!"

Lúc này nàng mới xoay người lại, nhìn tòa tháp lâu thêm lần nữa.

Đúng là nói đi vào, nói dễ hơn làm.

Bên ngoài tòa tháp là một cửa đá khổng lồ, chẳng những cửa có thể nặng đến ngàn cân, mà ở mặt ngoài còn đặt thêm một cái khóa thật lớn.

Nhóm truy binh phía sau mặc dù không giống trước như kẻ điên đuổi giết nàng, nhưng cũng không có lui về sau.

Hiện tại thấy hai người nàng đứng ở trước cửa đá không vào được, những người đó liền tăng thêm can đảm, từng bước một từ từ đi về phía trước.

Tốc độ rất nhanh, không khác gì ốc sên bò.

Tần Như Thương không biết bọn họ đang sợ cái gì, bên trong tháp lâu nếu là người, thì người đó có năng lực kinh khủng như thế nào a?

Cô độc chứng thấy nàng ngẩn người nhìn cửa lớn, cũng không nói thêm gì, tự mình đi lên trước, đến dưới chân tòa tháp đột nhiên nhún người nhảy một cái, lập tức liền chạy đến vị trí giữa tầng một và tầng hai.

Như Thương ngẩng đầu nhìn, thấy hắn sử dụng cũng không phải khinh công, chiêu thức cùng sức lực người này so với nàng không sai biệt lắm, đều thuộc loại tác phong cứng rắn.

Loại khinh công có thân pháp phóng khoáng tự nhiên này, nàng vẫn luôn cảm thấy người như Tiêu Phương mới thích hợp sử dụng, nếu để cho nàng phát huy, thật là có chút quái dị.

Cô độc chứng vẫn tự mình bò lên trên, tốc độ cực nhanh, chỉ cần nhắm chừng có chỗ là chân có thể mượn lực vọt lên.

Nàng cũng không nán lại, học bộ dáng của hắn nhảy lên theo.

Đi lên tòa tháp ba tầng cũng không tính là cao, chỉ là ở trên cùng có một đoạn nhỏ được mài vô cùng nhẵn bóng, còn là hình trụ vòng tròn, căn bản không có chỗ đạp chân.

Cô độc chứng lên tới đây cũng dừng lại, chờ lúc Tần Như Thương đứng ở bên cạnh thì chỉ chỉ bả vai của mình, lại chỉ trên đỉnh cao nhất của tòa tháp.

Ý tứ chính là để Như Thương đạp trên vai hắn mà nhảy lên!

Như Thương nhíu mày, dùng ánh mắt hỏi hắn thật sự có cần thiết?

Thấy hắn gật đầu, cũng không hỏi nhiều nữa, hạ thấp người xuống, một nữa hai chân ở dưới gập lại đột nhiên phát lực, nhảy vọt lên, đồng thời chân trái giẫm nhẹ xuống đầu vai chứng bệnh cô độc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.