Hoàng Phi Lính Đặc Công Phượng Mưu Thiên Hạ

Chương 247: Chương 247: Ta nợ ngươi một cái ân tnhf




Lời của nàng làm cho hai người đồng thời trầm mặc, Như Thương tiếp tục nói:

"Cho nên, tuy rằng tình hình bệnh dịch đã loại trừ, bọn họ vẫn không thể lập tức ra khỏi thành! Nhưng cũng không thể cứ đóng cửa như vậy, chúng ta phải làm cho bọn họ hiểu được, không phải là hiện nay không được ra khỏi thành, mà phải chờ một thời cơ tốt hơn đi về phía đông người giải thích rõ thành Thục Đô đã không còn ôn dịch, tất cả bọn họ đều đang khỏe mạnh! Còn có ——"

Nàng nhìn cô độc chứng, nghiêm túc nói:

"Nếu như Thái tử muốn hồi triều, thì dân chúng sẽ là một chỗ ủng hộ tốt nhất của ngươi."

Âm thanh lời nói rất nhỏ, mặc dù không có người ngoài, nhưng Như Thương nói ra vẫn như cũ rất cẩn thận.

Trong chuyện này, nàng xem như cũng là một kẻ lừa đảo.

Nàng lợi dụng cô độc chứng để đạt được mong muốn bản thân, nói là giúp hắn hồi triều, nhưng mà hắn căn bản đã quên hết những chuyện trước kia, có trở về triều hay không, là tốt hay xấu với hắn mà nói cũng đều không cần thiết!

"Thật xin lỗi." Nàng lại lên tiếng nói, âm thanh đè nén xuống càng thấp."Ngươi có thể trách ta oán ta, nhưng chuyện đã như thế, ta cũng không còn cách nào khác. Xem như ta nợ ngươi một cái ân tình, khi có yêu cầu ngươi có thể đến nói ta, muốn ta làm cái gì cũng được."

Lời này quả thật làm cô độc chứng cân nhắc rất lâu, ngay lúc nàng cho rằng đối phương không đồng ý tha thứ hoặc là không muốn làm khoản giao dịch này, thì lại thấy cô độc chứng nhẹ nhàng gật đầu một cái, rồi nói:

"Được! Ngươi nợ ta một ân tình, một ngày nào đó ta sẽ đi theo ngươi đòi lại!"

Nàng thở phào nhẹ nhõm, áy náy trong lòng cũng giảm mấy phần.

Lúc này, cô độc chứng đã cất bước đi tới đứng giữa lầu thành.

Ở chính giữa có một cái đài cao, có lẽ là nơi ngày thường tướng lĩnh leo lên để nhìn xuống.

Nàng nhìn thấy cô độc chứng đứng trên cao, khoảnh khắc đó, từ trên mặt hắn hiện ra một loại khí phách Vương Giả mà Như Thương chưa từng thấy qua.

Bộ dáng thản nhiên cùng với ngủ không tỉnh trước đây hoàn toàn tách ra từ trong thân thể của hắn, cảm giác lúc này giống như có vài thứ gì đó đang ở trong thân thể của hắn chậm rãi hồi phục, nhanh chóng thay thế cô độc chứng của ngày trước, ngược lại làm cho con người hắn bừng sáng hẳn lên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.