Bất quá, thực sự hoàng hậu Lí Tư Nhã phải chết, nhưng nàng là Lí Nhã, chỉ là một thầy thuốc đông y cỏn con, tại sao lại liên lụy đến nàng a.
“A, cái bụng của ta… thật sự đau quá…”
Ánh mắt nàng vẫn trộm nhìn thái hậu, Lí Nhã thấy lông mày bà ta nhấc lên, chắc cũng ít nhiều đoán được ý định của nàng, bất quá tâm tư hoàng thái hậu quá sâu, phỏng chừng không đến thời điểm quyết định sẽ không ta tay!
Như vậy cũng tốt, cho bọn họ đắc ý một lúc, một lúc nữa bọn họ muốn cười cũng không thể cười nổi.
“Hoàng thượng nói rồi, còn chưa dộng thủ!”
Úc quý phi đắc ý nhìn Lí Nhã, hừ, ngươi sẽ chết, xem từ nay về sau còn ai dám cùng ta tranh đấu!
Công công đứng phía sau có điểm khó xử, tuy nói hoàng thượng đã hạ thánh chỉ, nhưng hoàng thượng lại không lên tiếng, hơn nữa bọn họ đều biết, hoàng hậu kia chính là người của hoàng thái hậu a.
Hoàng thái hậu đứng một bên chứng kiến, bọn họ không thể đắc tội hoàng thượng, càng không thể đắc tội thái hậu.
“Không được rồi, ai nha, bụng của ta. Không phải muốn ta chết sao? Muốn giết muốn chém thì nhanh lên một chút…”
Một người diễn kịch mệt gần chết, hoàng thái hậu a, nên lên tiếng một chút đi.
Lí Nhã nói như nghẹn ngào, có điểm đánh vào lương tâm những người có mặt, thái hậu chớp chớp mi, ánh mắt thản nhiên quét về phía Hoàng Thượng:
“Tuy nói là xử tử Tư Nhã, nhưng… thân thể không tốt cũng cho thái y xem qua đã”
“Mẫu hậu, Lí Tư Nhã mưu hại hoàng tự, chứng cứ phạm tội vô cùng xác thực, nhi thần nghĩ sớm muộn gì nàng ta cũng chết, không cần mời đến thái y”
Hoàng thượng lạnh lùng trừng mắt nhìn Lí Nhã, nàng cũng hung hăng trừng mắt nhìn hắn, dù sao hắn đối xử với nàng cũng không tử tế gì, nàng cần gì phải lấy lòng hắn a.
Hoàng thượng không ngờ Lí Nhã dám trừng mắt với hắn, mâu quang mang theo sát ý nồng đậm.
“Hoàng thượng đã lên tiếng, còn không mau nhanh lên!”
Úc quý phi cảm thấy có điểm không ổn, ánh mắt của nàng lạnh lùng, hung hăng nhìn thái giám ngơ ngác phía sau, thái giám run run một cái, không dám làm bừa.
“Mẫu hậu…”
Hoàng thượng muốn nói cái gì, nhưng nhìn Mạnh thái y đứng sau cũng là kẻ trung thành tận tâm, tuyệt đối có thể tin cậy.
“Mạnh thái y, ngươi qua xem đi!”
“Hoàng thượng, nàng là tội hậu, sao có thể…”
Úc quý phi không cam tâm, bĩu môi làm nũng với hoàng thượng, ngữ khí ghê tởm khiến người nghe muốn nôn. Nàng thầm nghĩ muốn Tư Nhã chết nhanh nhanh một chút, nàng ta chết nàng mới có thể hoàn toàn yên tâm.
“Ái phi đừng vội, cho Mạnh thái y xem qua một chút, dù nói như thế nào, tội mưu hại hoàng tự vẫn phải chết!”
Câu cuối cùng, là nói cho thái hậu nghe.
Chi nha một tiếng, cửa gỗ đã mở ra, lão nhân râu hoa râm kia khom người đi đến, Lí Nhã gian nan vươn tay, chỉ còn chờ thái y bắt mạch!