Trong giấc mơ ác mộng ùa về
Mùi tanh máu tai nạn
- mẹ ba ai cưú ba mẹ con vớiiii. Có ai khong cứu ba mẹ con với
- ba mẹ đừng ngủ nữa ....
Giật mình dậy mồ hôi chảy khắp người nó . Trời đã sáng
Nô tì : người không sao chứ
Nó im lặng thoáng nghĩ :“là mơ lại nữa roi “
Nó : ngươi lui xuống đi ¡
Nó cải nam mang vẻ mặt lạnh tanh thầm nghĩ :“ bản thân mình vốn là người đa nhân cách mình quay về vốn giúp hắn lo cho hắn một phần do số phận dù muốn không mình cũng quay lại đây. “
Do suy nghĩ miên man nó đụng phải một cô nương không quen biết trong cung vội ôm lấy đỡ nàng ta
- tiểu thư người không sao chứ ¡ *nụ cười + ánh sáng = very handsome của nó * một trong cách ứng sử đối vs người khác
Vị tiểu thư e ngại vội đứng dậy e ngại đáp
- đa tạ công tử ta không sao
Nó lạnh lùng qua lưng đi
- vậy ta đi trước
Tiểu thư muốn hỏi tên nó nhưng lại thôi khong biết cảm giác lạ lm trong lòng cổ
Nó nghĩ mong lung gặp Việt Thanh
- ê nhóc đi đâu mơ mơ buồn buồn v * khoác vai *
Nó ngại
- xê ra coi
- nói ngươi biet sắp tới ngày thi long thiên địa ai dành đuợc quán quân đích thân điện hạ ban thưởng ngọc long kim sủng vật quý hiếm trong truyền thuyết thuộc hệ thuỷ đó nha * nháy mắt*
Nó bừng tỉnh :
- wow đã vậy
Xong nó xụ xuống
- nhưng ta không biết phép thuật
Anh ta cười
Hahahahhahahahaha
Nó hết hồn
- sao mỗi lần a lên cơn làm suýt rớt trái tim bé nhỏ roi ay này ¡
Anh ta vỗ lên lưng nó
- lo gì lo gì ngươi tự luyện sẽ đuợc mà
Nó : - thản nhiên tui biết anh không tốt lành gì mà :^
- thôi ta có việc đi trước
Nó suy nghĩ tiếp
“ tham gia thì được vừa đuoc lợi có danh có tiếng được coi những võ công tuyệt diệu trong gian hồ người người đỗ về thi đấu chuyện nhỏ nhưng nội lực mình còn hơi yếu võ cung kiếm .. thì mình ok vì ở tương lai mình học qua hết rồi bây giờ phải tỏ ra yếu thế để không gây chuốc oán với ai “
Vậy nó lẳn lặn luyện công im lặng
Mấy ngày hôm sau nó lạnh mắt tăm hắn cũng không thấy nó..
Hắn tìm nó bàn chuyện cũng sẵn kím nó luôn không hiểu tại sao lòng hắn lo lo cho tên đó cũng méo biết lí do vì sao và.....