Sắc mặt nàng đen lại. “Không, không ổn ta…ta đang có… cho nên, ta phải đi một gian phòng khác tắm rửa.”
“Là vậy sao?”
Nàng dùng sức gật đầu.
“Vậy cũng tốt, ngươi đi tắm rửa đi, bất quá ta vẫn là có thể đụng vào ngươi.” Hắn cố ý lấy một loại ánh mắt khát vọng nhìn nàng, Cổ Chi nuốt ngụm nước miếng, miễn cưỡng nặn ra nụ cười, vừa sợ vừa liếc Tô Yên Nhi đứng phía sau hắn một cái.
Hắn khẽ mỉm cười, sớm đem hành động cử chỉ bối rối của hai người đưa vào mắt, “Ta trước đi nghỉ ngơi, Tiểu Tương Tử!”
“Dạ, Tiểu Tương Tử tới đây!” Tô Yên Nhi vội vàng đi lên trước, đi qua bên cạnh bạn tốt, lặng lẽ cùng nàng nắm tay, biểu đạt nàng vạn phần xin lỗi.
Một hồi lâu sau, thật vất vả đợi đến khi Chu Hạo Hi nằm nghỉ ngơi ở trên giường xong, nàng mới thoái thác nói muốn đi nhà xí, liền chạy ra ngoài.
Tiếp theo, chạy thẳng tới gian phòng, mà Cổ Chi sớm đã ở nơi đó chờ nàng.
“Yên Nhi, ngươi phải nhanh một chút, ta mặc dù đã đuổi Lâm bà bà di ra, nhưng bà bà đợi lát nữa sẽ trở lại.” Cổ Chi vừa nói vừa giật mặt nạ da người xuống, trên khuôn mặt thanh tú tràn đầy hoảng sợ, “Nhanh lên một chút đổi lại đi, ta cũng không hy vọng hắn đụng… Nhưng rốt cuộc có thể đụng nơi nào đây?”
Nghe vậy, Tô Yên Nhi mặt đỏ rừng rực lên.
Nàng từng hoài nghi Chu gia có phải hay không bị cấm dục, nếu không làm sao vừa tới chỗ nàng luôn là tinh lực vô cùng nhiều, cho dù nàng mệt mỏi muốn chết, nhưng hắn cũng là vừa hôn vừa sờ, chỉ kém không hoàn thành trình tự cuối cùng mà thôi. Lần này tiến cung nàng đã xác định hắn ở trong cung không có một phi tử nào, tự nhiên cũng chỉ có thể ở trên người nàng mà làm cái kia .
“Tốt lắm, không có thời gian suy nghĩ nhiều, ngươi không trả lời coi như xong!”
Cổ Chi dứt khoát đưa tay giật mặt nạ da người trên mặt nàng xuống đeo lên, bắt đầu bỏ đi y phục trên người. Tóm lại, chỉ cần không cùng Chu Hạo Hi làm cái chuyện kia muốn nàng làm Tiểu Lục Tử, Tiểu Ngớ Ngẩn gì gì đó đều được .
Tô Yên Nhi cũng lấy lại tinh thần, sau khi lột bỏ phần vải quấn trên ngực, hai người trao đổi xiêm y, “Chúng ta cùng nhau trở về trong phòng hắn sao, dù sao cũng phải hai người cùng lúc xuất hiện a!” Nàng biết rõ hắn rất tinh.
“Ta còn là cảm thấy thật là đáng sợ, ngươi dứt khoát phải cùng hắn nói ra…”
“Không được a.” Nàng vội lắc đầu, “Ta làm sao có thể cho hắn biết ta thật ra là học mỵ công từ sư phụ, rồi cho hắn biết ta tiến cung là bởi vì muốn thu phục hắn, nhận ngân lượng đáp ứng yêu cầu của hoàng thúc hắn để hại chính hắn chứ?”
“Làm sao phức tạp như thế… Vân vân, hắn…hoàng thúc?!” Cổ Chi kinh ngạc trừng to mắt, “Ngươi là nói hắn chính là mục tiêu của lần này, hắn là ngôi cửu ngũ?”
Nàng cười khổ, “Nếu không ngươi cho rằng ta làm sao có thể ở bên cạnh hầu hạ hắn?”
Lão Thiên, nàng không biết lai lịch của hắn lớn như vậy! Cổ Chi ngây người như phỗng.
“Di? Tô cô nương ngươi còn ở đây không? Chu gia đang tìm ngươi!” Lâm bà bà đi đến, không giải thích được nhìn Cổ Chi, “Hoàng Thượng đã tìm ngươi rất lâu, làm sao ngươi cũng ở nơi đây?”
Hai người lúng túng nhìn nhau, vội vàng đi ra ngoài.
Trong Xuân Phong các, Chu Hạo Hi ánh mắt lấp lánh xem ra căn bản là không ngủ, ánh mắt hắn hứng thú chăm chú nhìn hai người vòng qua vòng lại, các nàng cũng cảm thấy một biến hoá kỳ lạ nói không ra lời.