Trong lúc chạy trốn, Hạ Đông Nhất bị sóng khí khổng lồ phía sau hất văng ra ngoài, lập tức ngực bị va xuống đất, đau đớn vô cùng, trước mắt cũng biến thành một màu đen.
Nhưng bây giờ là thời điểm chạy thục mạng, Hạ Đông Nhất làm sao có thể để ý đến những thứ này? Hoảng sợ bò về phía sau, cậu không khỏi quay đầu nhìn một cái, một con quái vật hình người màu trắng ngà, hoa văn đen tựa như cành tường vi, đang đứng ở giữa cái hố lớn vừa bị đập ra gắt gao nhìn chằm chằm quái vật châu chấu thở hổn hển.
Quái vật hình người này cao khoảng hai mét bảy, hai mét tám nhìn qua khá gầy, nhưng không hề có vẻ yếu ớt mà là gầy nhưng rắn rỏi. Vừa nhìn Hạ Đông Nhất đã liên tưởng đến con báo trên thảo nguyên Châu Phi, nhanh nhẹn linh mẫn, thân thể gầy gò cất giấu năng lượng khổng lồ chờ phát động!
Chỉ cần tinh tế quan sát là có thể phát hiện ra lớp biểu bì màu trắng ngà của quái vật hình người này khá giống với con châu chấu, nhưng nó lại có thêm một phần kết cấu kim loại, mơ hồ tản mát ra ánh sáng mê người.
Ánh sáng kim loại lộng lẫy này mang đến cho Hạ Đông Nhất cảm giác vô cùng nóng bỏng và kích động, cậu hoài nghi đây chính là cơ giáp sinh học trong truyền thuyết.
Cái gọi là cơ giáp sinh học chính là đem gien trùng tộc cấy vào kim loại hữu cơ-loại dùng để chuyên môn nghiên cứu chế tạo đặc tính trùng tộc. Thứ này có lực sát thương cực lớn đối với trùng tộc, cơ giáp thông thường không thể nào đem ra so sánh, đây là một trong những phát minh nghiên cứu thực tế đặc sắc nhất của nhân loại sau khi tiến vào thời đại tinh tế hải hàng.
Chẳng qua, lực sát thương của cơ giáp sinh học tuy lớn nhưng lại có khuyết điểm đặc thù. Bởi vì cấy ghép gien trùng tộc, loại cơ giáp này kỳ thật là một loại bán sinh mệnh thể, có tính độc lập cực mạnh vậy nên yêu cầu người thao tác phải có độ phù hợp cực cao, nó không dễ dàng tiếp nhận thao túng.
Mà cho dù được của cơ giáp sinh học tiếp nhận, nếu người thao tác không có thể lực cường kiện, tinh thần lực cường đại cũng sẽ nhanh chóng bị loại bỏ trong chiến đấu.
Loại hạn chế này khiến cho người có thể vận hành cơ giáp sinh học vô cùng thưa thớt, mà cơ giáp sinh học càng cao cấp thì loại hạn chế này càng nghiêm trọng.
Đương nhiên, ở cái tinh cầu Anfer này, đừng nói vật phẩm quý hiếm như cơ giáp sinh học, cho dù là cơ giáp đời cũ kỹ nhất cũng khó mà gặp được. Phán đoán vừa rồi của Hạ Đông Nhất cũng chỉ là một chút trực giác của nam hài tử.
Chiếc cơ giáp này theo dõi trùng tộc mà đến, cho nên nó vừa rơi xuống đã cùng con châu chấu quật lộn. Nhưng Hạ Đông Nhất phát hiện ra, chiếc cơ giáp này có vấn đề. Tuy rằng châu chấu vẫn bị nó đè ra đánh, lưu lại không ít vết thương, nhưng lại không thể tiến hành công kích trí mạng.
Ngược lại, nhìn thì châu chấu có vẻ bị đánh tả tơi, nhưng thương tổn lại không lớn, thỉnh thoảng còn mạnh mẽ công kích lại đối thủ.
Hạ Đông Nhất cảm thấy tình thế không ổn, cũng không thể đợi đến lúc cơ giáp sinh học suy tàn mới chạy, vội vàng bắt lấy hai người Hạ Phi đang nhìn quái vật đánh nhau đến “ ngây người” tránh sang một bên. Mang cả hai nhanh chóng rời đi, hy vọng trước khi cơ giáp sinh học bị K.O có thể rời khỏi hiện trường chiến đấu.
Bởi vì cơ giáp sinh học và trùng tộc đang ngăn trở đường lui của bọn họ, ba nhóc con đành phải tiếp tục chạy vào rừng rậm, muốn đi đường vòng để trở về.
Không ngờ, khi bọn họ vòng qua con đường mà Lý Tiêu Tuấn từng chạy trối chết, cách đó khoảng hai trăm mét phát hiện được Lý Tiêu Tuấn và người kiểm lâm.
Khủng bố chính là, trên cơ thể những người này lại dính rất nhiều trứng trùng dài màu trắng. Từng lớp, từng lớp bao phủ kín ngực và lưng bọn họ.
Hạ Phi và Lý Lạc Lạc hai cô gái không chịu đựng nổi cảnh tượng kinh khủng này, lập tức xoay lưng nôn mửa. Hạ Đông Nhất kiếp trước là cổ sư ngay cả nhện và bọ cạp đều đem ra làm đồ chơi được, loại trường hợp nhỏ này căn bản không đáng nhắc tới.
Cậu lập tức tiến lên, kiểm tra lưng Long Bách Diệu đang nằm sấp trên mặt đất, người cách cậu gần nhất. Cậu nắm lấy một quả trứng, bên trên bề mặt mềm mại, không tạo vỏ cứng mà chỉ có một lớp da mềm.
Lớp da mềm trắng gần như trong suốt, còn có một vài đốm đen bên trên. Xuyên qua lớp da, Hạ Đông Nhất quan sát tình hình trong trứng. May mắn, trứng trùng đang ở trong quá trình thụ tinh, vẫn chưa hình thành phôi thai. Hiện tại trứng trùng không ký sinh mà chỉ dính trên người vật chủ, chỉ cần nghĩ cách lấy ra sẽ không tổn thương đến tính mạng vật chủ.
Nhìn những quả trứng này, Hạ Đông Nhất đã xác định được con châu chấu kia chính là “ dị trùng vũ trụ” khiến người người sợ hãi suốt năm trăm năm nay.
Theo như cậu biết, trùng tộc chủ yếu chia làm hai loại: một là hậu trùng có năng lực sinh sản, chúng đều là con lưỡng tính, nhưng trừ tình huống đặt thù tự công tự thụ như con này. Khi hai trùng gặp nhau, con yếu hơn là con tiếp nhận. Còn một loại khác là binh trùng vô tính sở hữu sức chiến đấu cường đại.
Sức chiến đấu của hậu trùng không thể nào so sánh với binh trùng, nhưng xét về chỉ số thông minh thì lại áp chế một đầu binh trùng, cũng như có thể khống chế hành động của chúng. Trùng Hoàng và Trùng Hậu được lựa chọn bên trong hậu trùng, còn Trùng Vương được sinh ra bên trong binh trùng. Chức trách quan trọng nhất của Trùng Vương và binh trùng là bảo hộ sự an toàn của Trùng Hoàng, Trùng Hậu và những hậu trùng bình thường, sau đó mới là xâm lược và cướp đoạt tài nguyên của các tộc khác.
Cho dù là một hậu trùng bình thường cũng thuộc vào tầng lớp thống trị, bên cạnh không thiếu binh trùng hộ tống.
Con châu chấu này có khả năng đẻ nhiều trứng như vậy, là hậu trùng không thể nghi ngờ. Thế mà lại một mình rớt đến tinh cầu Anfer, chật vật đến nỗi phải tự công tự thụ vội vàng sinh hạ hậu đại, hiển nhiên đã bị thương nặng trước đó. Binh trùng bảo vệ nó khẳng định đều đã bị giết chết.
Trong đầu Hạ Đông Nhất ý tưởng đến liên tiếp, động tác vẫn luôn không dừng lại. Hạ Phi ở phía sau vừa mới nôn mửa xong, kết quả quay đầu nhìn, lại thấy tiểu lão đệ nhà mình đang đeo bao tay da mẹ làm cho bọn họ liều mạng xoa bóp trứng trùng trên lưng Long Bách Diệu. Lập tức một loạt tiếng vỏ trứng vỡ “ Bốp Bốp Bốp” vang lên, chất lỏng cũng văng khắp nơi.
Má ơi! Kinh tởm!
Sắc mặt Hạ Phi lập tức tối đi, không kịp xoay người, cùng Lý Lạc Lạc nôn một chỗ.
Chờ đến khi cả hai nôn đến dạ dạy trống rỗng, không còn gì để nôn nữa, tên hỗn trướng Hạ Đông Nhất thế mà lại gọi hai cô đến muốn hai cô hỗ trợ lấy trứng trùng.
Ha, lại bảo hai vị thục nữ làm loại chuyện này!
Mặt Hạ Phi lại đen một lần nữa, trong lòng không ngừng chửi bới, nhưng không cự tuyệt chỉ huy của Hạ Đông Nhất mà cùng Lý Lạc Lạc sắc mặt đồng dạng đến hỗ trợ. Bọn họ phải cấp tốc hoàn thành trước khi trứng trùng hình thành phôi thai.
Đây thực sự là một công việc vừa phải chạy đua với thời gian vừa ghê tởm. nhưng mạng ngời quan trọng, ba nhóc không dám dừng lại dù là một khắc. Cũng may ông trời không phụ lòng người, tuy trong lòng nhẫn nhịn ghê tởm nhưng vẫn quyết tâm làm tới cùng, cả ba đã tiêu hủy được toàn bộ trứng trùng đúng lúc.
Người Lý Lạc Lạc cứu chính là cậu em trai tiện nghi của cô, Lý Tiêu Tuấn. Tên tiểu tử này cũng phải phải xấu xa đến mức không chữa được, tuy trên người bị trứng sâu ký sinh lúc trước còn bị thương, nhưng sau khi được cứu không có ở một bên ngây ngốc nhìn, mà là gia nhập vào giữa ba tiểu quỷ hỗ trợ thu thập trứng trùng.
Những người lớn hẳn là đã mạnh mẽ phản kháng cho nên đều bị châu chấu hậu trùng giày vò vô cùng nghiêm trọng, mỗi người đều bị thương gân đoạn cốt, nhưng nếu hậu trùng có thể thắng, nó tất nhiên sẽ trở lại nơi này xem xét con của mình. Họ phải đưa mọi người rời đi ngay lập tức mới có thể an toàn.
Thế nhưng, cho dù hiện tại có thêm Lý Tiêu Tuấn, bọn họ cũng chỉ là bốn đứa nhóc làm sao có thể khiên sáu tên bự con này đây.
Ngay khi Hạ Đông Nhất nghĩ biện pháp đến sốt ruột, tiếng đánh nhau từ hướng bọn họ đến truyền tới. Cả đám lập tức đứng lên, cảnh giác mà kinh hoảng nhìn chằm chằm bên kia.
Sau đó bọn họ liền thấy, đằng sau tầng tầng lớp lớp cành cây, hai cái bóng đen đột nhiên quấn lấy nhau lại đột nhiên tách ra, một trong số đó hướng về phía này nhanh chóng đánh tới. Cơ hồ trong nháy mắt liền song song xuất hiện trước mặt bọn họ.
Cơ giáp sinh học vừa xuất hiện, Hạ Đông Nhất thấy rõ trạng thái của nó trong lòng không khỏi “ không xong” một tiếng, đại sự không ổn!