Hoàng Tộc

Chương 122: Q.2 - Chương 122: Đàm chuyện hôn sự(hạ)




Cơ hội đã tới La Khải Phượng đặt chén trà xuống khẽ mỉm cười:

- Hôm nay ta đến thực tế là để sáng tỏ một chuyện quý phủ cũng biết chính là chuyện phát sinh ngày hôm qua ở Thiên Tích Tự, kỳ thật đó chỉ là hiểu lầm, tiểu đệ vì tuổi trẻ nông cạn gây không ít tai họa, tính tình lỗ mãng đó một mực không sửa được, ngày hôm qua nhìn thấy Tô Hạm tiểu thư, lập tức giật mình, lỗ mãng tiến tới hỏi thăm thân phận và tính danh, nó hồ đồ không hiểu chuyện lại bị một đám hồ bằng cẩu hữu khuyến khích thể hiện khí khái đại trượng phu của mình nói mình ái mộ Tô tiểu thư muốn quen biết Tô tiểu thư, nhưng có một điểm ta cần nói rõ ràng, cho hắn một vạn lá gan hắn cũng không dám chọc vào cháu gái của Tế Tửu, trên thực tế hắn cũng không đụng vào một sợi lông của Tô tiểu thư, chỉ muốn giữ mặt mũi trước đám hồ bằng cẩu hữu mà thôi. Sau đó hắn cũng vô cùng hối hân muốn tới Tô phủ xin lỗi nhưng mà cảm thấy thành ý như vậy không đủ liền cầu xin ta tới đay dùng thân phận vương phi xin lỗi giùm hắn, hắn cho rằng như vậy đã đủ thành ý không ngờ Tô tiểu thư lại cho rằng hắn không có thành ý, thật là thiên đại oan uổng.

La Khải Phượng nói rất chậm ngữ khí thành khẩn hơn nữa biểu hiện vô cùng đau đớn khiến cho người ta cảm thấy bà rất có thành ý.

Cho dù La Khải Phượng lảng tránh và chau chuốt nhiều nhưng tất cả mọi người qua miệng Tô Y cũng biết chuyện hôm qua xảy ra thế nào, cùng với Tề vương phi đối chiếu sẽ thấy có rất nhiều chuyện thay đổi rõ ràng hắn thấy sắc động lòng tham lại nói rằng có lòng ái mộ, rõ ràng là tùy ý đùa giỡn lại còn nói là bị bằng hữu khuyến khích, rõ ràng là được người trượng nghĩa xuất thủ lại nói là tuyệt không dám trêu chọc cháu gái tế tửu.

Dù sao cũng là đen nói thành tro tro nói thành trắng, cuối cùng cải biến tính chất còn nói trong lòng có sự ái mộ, thiếu niên lỗ mãng mà thất lễ.

Lô phu nhân trầm ngâm một thoáng rồi nói:

- Tuy tôn nữ của ta không chịu tha thứ nhưng theo Tô gia tộc mà nói thì vương phi tự mình tới xin lỗi hơn nữa Hạm nhi cũng không có tổn thương gì, như vậy chuyện này Tô gia cũng có thể thông cảm, thôi được chuyện này cứ vậy mà bỏ đi, về sau vương phi cũng không cần nhắc lại.

La Khải Phượng trong lòng mừng thầm, nàng đúng là muốn kết quả này, Tô Hạm là người trong cuộc tuy trong lòng nàng ôm hận nhưng nàng là thiếu nữ bình dân tức giận nói vài câu cũng là chuyện bình thường, nhưng Lô phu nhân thì khác bà ta là Cáo Mệnh phu nhân, là chủ mẫu của Tô phủ, bà ta làm sao không hiểu được sự trọng yếu của vương phi tới phủ xin lỗi, hậu quả cũng không nghiêm trọng đương nhiên sẽ cho mình mặt mũi.

Kỳ thật nếu không phải là tiểu đệ xin nàng tới Tô phủ cầu thân thì nàng cũng không làm chuyện xin lỗi này.

Tô phủ đã đồng ý giải thích của bà vậy thì chuyện kia hiện tại nói cũng là thích hợp.

Bà thành khẩn nói:

- Tiểu đệ La Khải Ngọc của ta là con trai độc nhất của La gia chỉ vì phụ thân của hắn vô cùng cưng chiều hắn cho nên từ nhỏ đã khinh cuồng không hiểu chuyện nhưng bản tính của nó rất tốt có ân tất báo đối với cha mẹ vô cùng hiếu thuận, theo tuổi tác phát triển sự lông bông của nó cũng giảm đi nhiều, bắt đầu trở nên ổn trọng những năm nay chúng ta muốn cho nó có một mối hôn sự kể cả Tề vương điện hạ cũng có tâm ý này nhưng tầm mắt của nó rất cao chúng ta đề cử không ít danh môn lưỡng viện nó đều không vừa mắt, nhưng mà đối với qúy phủ Tô đại tiểu thư vừa thấy đã yêu, thế nên đã xin ta tới Tổ phủ xin lấy Tô tiểu thư làm vợ, sau này cũng không lấy thiếp, đây là chuyện từ trước tới giờ chưa bao giờ có, chúng ta cũng biết hắn nói đúng, hắn vô cùng có thành ý, cho nên hôm nay ta mới dùng danh phận Tề vương phi đồng thời đại biểu cho Tề vương cầu hôn Tô phủ.

Nói xong bà lấy ngọc tỷ của Tề vương đặt lên trên bàn bà tin tưởng vào sức nặng của ngọc tỷ này, đây cũng là lần thứ nhất bà dùng tới nó.

Tề vương phi nói chuyện một hồi khiến cho tất cả đều đại biến sắc mặt, mọi người đều cho rằng vương phi chỉ tới nhận lỗi thật không ngờ lại tới cầu thân, mà lại để cho Hạm nhi gả cho tên tiểu tử đùa giỡn kia, điều này không khác nào cứng rắn chiếm không thành đành dùng biện pháp mềm mỏng để chiếm sao?

Lô phu nhân cũng nhận thức được rằng vừa rồi mình đáp ứng thông cảm với Tề vương phi ở Thiên Tích tự hơi có phần thất sách, mình vì thông cảm đối phương không có áp lực cho nên mới không kiêng kỵ đặt quan hệ thông gia, còn dùng thân phận vương phi và Tề vương đe dọa mình.

Không được chuyện này dù thế nào cũng không thể thất sách dược nữ, nếu không thì làm sao mình ăn nói với trượng phu được, nghĩ vậy Lô phu nhân liền cười nói:

- Được Tề vương và vương phi coi trọng Tô gia rất vinh hạnh tuy nhiên Tô gia chọn con rể vô cùng nghiêm khắc đầu tiên phải là tài học trác tuyệt, tiếp theo là con trai trưởng của danh môn thế gia điều kiện thứ ba là nhân phẩm xuất chúng ba thứ này cái nào cũng không được thiếu, thực tế Hạm nhi là trưởng tôn nữ càng không thể qua loa...

La Khải Phượng nghe thấy Lô phu nhân có ý cự tuyệt thì lập tức ngắt lời bà ta nói:

- Ta hiểu điều kiện của quý phủ, kỳ thật nói cho cùng là bốn chữ "Môn đăng hộ đối" La gia chúng ta là đại tộc ở Tề châu, phụ thân là Tề Thanh tiết độ sứ, tiểu đệ của ta là con trai trưởng độc nhất, theo chế độ của triều đình một khi nó thành gia thì sẽ được tước vị huyện công phụ thân qua đời thì là quận công, nhưng lại có thể kế thừa phụ nghiệp của phụ thân, làm tổng quản quân đội ở Tề Châu, hoàng thượng đầu năm đã hứa hẹn nếu như tiểu đệ của ta là huyện công có thể nắm giữ quyền cao trong quân đội cái này không phải so với những bạch diện thư sinh còn mạnh hơn gấp trăm lần sao? Hắn tuy học thức hơi ít nhưng mà hắn thật sự có thể trở thành lương trụ của Tô phủ, con rể như thế Tô phủ biết tìm ở đâu? Về phần nhân phẩm mà nói, lão phu nhân cũng là người từng trải, nam nhân người nào chẳng không lông bông khi tuổi còn trẻ, Tề vương năm hai mươi tuổi còn được xưng là ác vương, nhưng mà hiện tịa trầm ổn làm chúa tể một phương ai dám nói Tê vương nhân phẩm thấp kém? Nam nhân theo địa vị và tuổi tăng trưởng theo, và sẽ thay đổi, lão phu nhân cần phải hiểu đạo lý này.

La Khải Phượng ăn nói khéo léo khiến cho Lô phu nhân cả buổi cũng không nói được một câu lúc này Triệu phu nhân một mực không lên tiếng liền nhỏ giọng nhắc nhở:

- Tổ mẫu chuyện này còn phải xin chỉ thị của tổ phụ Hạm nhi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.