Hoành Hành Ngang Ngược

Chương 36: Chương 36: Anh hùng hậu đại (8)




An Thúy: “Uy, Tào Mãnh.”

Tào Mãnh nháy mắt mở chế độ cảnh giác: “Làm gì?”

“Tới đây với tôi một chút.” An Thúy dứt lời liền xoay người đi. An Đại Bảo Ngồi xổm bên cạnh lập tức đứng dậy đuổi kịp.

“Cô bảo tôi tới một chút tôi liền tới một chút, tôi đây không có mặt mũi sao?”

Tào Mãnh trừng mắt nhìn bóng dáng của An Thúy, quát. Nhưng mà thấy bước chân của An Thúy vẫn không ngừng, một bên mắng một bên đuổi theo.

An Thúy dẫn hắn đi đến nhà xưởng của cô.

Tào Mãnh: “Làm gì?”

“Tôi chuẩn bị tham gia Toàn Anh Hội, anh cũng tham gia.”

“Ha? Cô nổi điên một mình thôi, còn muốn lôi kéo tôi cũng nổi điên? Cô xem tôi giống đứa ngốc sao??”

An Thúy: “Giống.”

“CMN……”

“Đừng nói nhảm nữa, anh là người của Tào gia, ngay từ đầu anh học ở trường quân đội danh môn Chinh Thế, chẳng qua là cùng người khác đánh một trận, đã bị đưa đến một khu trường học như ngục giam, vì cái gì liền không cần nhiều lời. Tôi chỉ hỏi anh, anh thật sự cam tâm sẽ luôn bị vị anh trai kiêu ngạo kia của mình đạp lên trên đầu mãi mãi sao? Cam tâm bị cha mình luôn khinh thường sao? Năm nay anh đã học cao tam, sang năm liền tốt nghiệp, anh muốn cứ dùng danh tiếng không đáng một xu của mình mà tiến vào quân đội, ở tầng dưới chót phục dịch ba năm, sau đó lại tiến vào xã hội, một lần nữa bắt đầu sao?”

Chuyện này cũng không phải chuyện không muốn người khác biết, Tào tướng quân có hai người con trai, ông đem con trai trưởng của mình, thời thời khắc khắc treo ở bên miệng, gặp người liền muốn khen vài câu, lại hiếm khi nhắc tới con trai thứ của ông, hai đứa nhỏ đều là thân sinh của ông, nhưng ông vẫn luôn thiên vị con trai trưởng, việc này mọi người đều biết.

Tào tướng quân sẽ thiên vị con trai trưởng như vậy không phải không có nguyên nhân, Tào tướng quân tính tình nóng nảy, tâm hiếu thắng rất mạnh, đối với cấp dưới của chính mình có yêu cầu cực cao, mà con trai trưởng của ông vô luận là chỉ số thông minh hay là năng lực đều dị thường xuất chúng, là người xuất sắc nhất trong đám bạn cùng lứa, có một người anh cả hoàn mỹ như vậy chắn ở phía trước, Tào tướng quân đối với Tào Mãnh có yêu cầu cao hơn rất nhiều, từ nhỏ đến lớn đem đào tạo Tào Mãnh giống như Tào Kiêu, hắn làm không tốt một việc liền ngang ngược chỉ trích mọi cách bắt bẻ.

Tào Mãnh trên mặt biểu tình đã lạnh xuống.

“Cô cho rằng nói những lời này là có thể làm tôi đi theo cô, cùng chịu mất mặt xấu hổ sao?”

“Anh thật sự cảm thấy, mình nhất định sẽ bị người của các trường quân đội khác đánh đến hoa rơi nước chảy?”

“Khóa xạ kích, khóa quân sự, thực chiến diễn tập và các chương trình học quan trọng khác trường của chúng ta đều không có, quân chính quy giáo có viện quân học, viện quân khoa, viện quân y, trường của chúng ta cũng không có. Cả ngày chạy bộ thêm đứng tấn, cô cho rằng chính là trường quân đội? Đi tham gia Toàn Anh Hội? Tôi hỏi cô, chúng ta lấy cái gì so với người ta?”

Tào Mãnh trầm khuôn mặt hỏi, cảm thấy An Thúy thật là điên rồi mới có thể cảm thấy mình có thể đi tham gia Toàn Anh Hội, còn sẽ không bị mất mặt xấu hổ trước mặt nhân dân cả nước.

“Không sai, nếu so sánh Trung học Thanh Nham với các trường khác, xác thật là thiếu tay thiếu chân, đơn thuần để cho học sinh của Thanh Nham đi đối kháng với học sinh của các trường khác là làm khó họ. Bất quá điều thú vị nhất của Toàn Anh Hội, vì để công chúng thấy được người trẻ tuổi ưu tú đáng tin cậy, trường quân đội đa nguyên hóa phát triển, vũ khí trang bị mà học sinh sử dụng để tham gia Toàn Anh Hội, là do chính viện quân khoa của trường học họ nghiên cứu phát minh ra tới.”

“Kia thì như thế nào? Trường học chúng ta lại không có viện quân kh - - -”

Tào Mãnh đột nhiên nghĩ tới cái gì, đôi mắt mở to mà nhìn An Thúy, vẻ mặt khiếp sợ.

An Thúy mặt mang theo kỳ dị tươi cười mà nhìn hắn:

“Anh nói, nếu chúng ta ở trên Toàn Anh Hội, một người có một đài cơ giáp như An Đại Bảo, trường hợp kia có thể hay không đặc biệt xuất sắc?”

Cơ giáp là cái gì Tào Mãnh không biết, nhưng mà An Đại Bảo thì hắn biết, hắn thèm nhỏ dãi An Đại Bảo, thèm nhỏ dãi đến nỗi nằm mơ đều suy nghĩ sẽ như thế nào đoạt lấy từ trên tay của An Thúy, lúc này nghe được An Thúy nói như vậy, hắn tưởng tượng đến trường hợp kia, các bộ cơ bắp rung động, không biết rốt cuộc là phải làm ra cái dạng biểu tình gì, tóm lại tựa hồ thoạt nhìn kích động cực kỳ, cuối cùng, miệng hắn nói một tiếng:

“Làm!”

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp, cười ra tiếng heo kêu:

【 Mẹ tôi ơi ha ha ha ha ha thật sự phải làm cơ giáp!! 】

【 Mị quỳ đến đầu gối đều phải nứt ra, Thúy Thúy là người luôn khiến cho mị phải quỳ xuống kêu Papa! Đầu gối đều cho cô! 】

【 Ha ha ha ha ha ha xem đại lão ngược tra, xem đến cả người lão tử đều sảng khoái, da đầu tê dại!!】

【 Gấp không chờ nổi muốn nhìn đến trường hợp kia a a a a a!!!! Kích động!!!!】

【 Thúy Thúy của mị mà phát sóng trực tiếp luôn khiến cho mọi người cực độ thoải mái, yêu! 】

【……】

Ai cũng không biết An Thúy cùng Tào Mãnh nói gì đó, dù sao khi An Thúy cùng Tào Mãnh nói xong, ban nam sinh bên kia liền có 60 cái học sinh, cùng ban nữ sinh giống nhau, lâm vào bên trong nước sôi lửa bỏng.

120 học sinh, thêm Tào Mãnh, 121 người, mỗi ngày không đi học, bị Tào Mãnh nhìn chằm chằm từ sớm đến tối, huấn luyện đi như thế nào thật chỉnh tề, đi cho ra được khí thế oai dũng, An Thúy còn thiết kế cho cả nam nữ hai bộ quân trang cùng giày, gọi điện thoại cho Nguyên Vinh, làm hắn cho người sản xuất, sau đó bảo hắn đưa vài chuyên gia đến hỗ trợ cho cô, còn muốn một đống tài liệu. Nguyên Vinh hỏi cô làm gì, An Thúy cũng không có giấu hắn, nói cho hắn biết cô phải làm một chiến đội cơ giáp để tham gia Toàn Anh Hội.

Tuy rằng không biết cơ giáp là thứ gì, nhưng trực giác cho Nguyên Vinh biết đây hẳn là đồ vật rất lợi hại, sau khi suy xét, quyết định một khi đã như vậy, dù sao Toàn Anh Hội sẽ được phát sóng trực tiếp trên cả nước, mặt khác quốc gia cũng sẽ biết tình huống bên này, kia không bằng liền đem Toàn Anh Hội trở thành một buổi họp báo long trọng trên toàn cầu đi, nói vậy nhất định sẽ làm cho tất cả mọi người kinh rớt tròng mắt.

……

Thời điểm An Thúy ở bên kia đang vội đến khí thế ngất trời, Nguyên Thanh Ninh bên kia cũng vội, cô ta đang quay bộ điện ảnh đầu tiên của mình, lần đầu tiên quay lại làm nữ chính, hơn nữa vẫn là đại đạo diễn quay, chưa chụp trước hỏa.

“Thanh Ninh, tổ tông của tôi, nhìn xem tôi mang về cho cô cái tin tức tốt gì!”

Tôn Lợi đi vào phim trường cười đến nét mặt toả sáng.

“Cái gì?”

“Lễ khai mạc của Toàn Anh Hội a!”

Tôn Lợi tiến đến bên tai Nguyên Thanh Ninh nhỏ giọng nói:

“Tôi nói cho đạo diễn quay lễ khai mạc cô

là con gái của Nguyên tướng quân, hắn đồng ý để cô gia nhập tổ hợp xướng.”

Toàn Anh Hội tuy rằng không phải thi đấu quốc tế, nhưng bởi vì tình huống hiện giờ mà địa cầu gặp phải, quốc dân bức thiết yêu cầu cảm nhận được cảm giác an toàn mà sự cường đại của quốc gia mang đến, cho nên Toàn Anh Hội chính là việc trọng đại mà toàn dân chú ý thậm chí toàn thế giới chú ý, lễ khai mạc tự nhiên cũng là vô cùng long trọng, minh tinh có thể ở lễ khai mạc lộ mặt đều có sự ảnh hưởng cực lớn, tuy Nguyên Thanh Ninh là Đại tân sinh tiểu hoa, liền tính có nổi, nhưng nguyên bản cũng không có tư cách xuất hiện, nhưng ai bảo cô ta là con gái nuôi của Nguyên tướng quân, đây không phải là cửa sau có thể đi sao?

“Em đã biết, cảm ơn Tôn ca.”

Trên mặt Nguyên Thanh Ninh lộ ra tươi cười, trong lòng lại không có ngoài ý muốn, kiếp trước Tạ Oánh Oánh cũng ở trên lễ khai mạc của Toàn Anh Hội hát một bài hát, giá trị con người lập tức tăng lên, còn nổi ở nước ngoài, hiện tại cô ta trọng sinh, sẽ đoạt lại hết thảy thuộc về chính mình, chuyện ở lễ khai mạc tỏa sáng rực rỡ toàn dân đều biết đến này, đương nhiên cũng thuộc về cô ta.

Từ lúc trọng sinh tới nay, sinh hoạt của cô ta một mảnh trôi chảy, thoải mái đến cực điểm, hiện tại duy nhất có chút bất mãn chính là xum xoe lâu như vậy, Nguyên Vinh vẫn không có dấu hiệu yêu cô ta, cùng với việc cô ta rất muốn đi Trung học Thanh Nham nhìn xem thảm trạng của An Thúy, nhưng vẫn không thể đi vào.

Bất quá hiện tại cô ta cũng không rảnh để ý tới cô, rốt cuộc cũng là đám mây trên bầu trời, làm sao phải để ý nước bùn trên mặt đất?

……

Trong thời gian ba tháng, tốn hơn một tháng, huấn luyện từ sớm đến tối, cuối cùng 121 người đã luyện tốt phương trận, mỗi một chi tiết đều đã hình thành phản xạ có điều kiện, bước đi nửa bước, độ cao đầu gối cần nâng lên, độ cung cánh tay đong đưa, tất cả đều tựa như dùng thước đo đạc mà hình thành, không sai một li.

Nhưng không phải 121 người đều sẽ tham gia hạng mục thi đấu, nhân số quá nhiều, thời gian có được không đủ làm được nhiều trang bị như vậy. Cho nên An Thúy lại từ trong đó, chọn lựa ra 20 người cả nam lẫn nữ có thân thể mạnh nhất, phản xạ thần kinh tốt nhất, năng lực học tập mạnh nhất.

Mỗi ngày, 20 người này bao gồm Tào Mãnh đều bị An Thúy đưa tới sau núi, đi làm gì những người khác cũng không biết, nhưng đều lặng lẽ cảm thấy may mắn, mỗi ngày luyện phương trận đều sớm mệt chết, còn phải luyện cái khác, kia thật là sống không bằng chết.

Chỉ là không biết vì cái gì, 20 người bị chọn ra, ngay từ đầu đều có chung một vẻ mặt như cha chết mẹ chết mà đi ra ngoài, lại có chung một vẻ mặt ẩn nhẫn hưng phấn kích động mà trở về, hỏi bọn hắn đi làm gì, miệng ai cũng bế chặt, một câu cũng không tiết lộ.

Đêm trước khi tham gia Toàn Anh Hội, vì để bọn hắn gia tăng sự tự tin, An Thúy mới để mọi người nhìn đến thành quả trong khoảng thời gian này cô thực hiện, sau đó những người không được chọn ra, lập tức từ cảm thấy may mắn biến thành biết vậy chẳng làm, may mắn cái gì may mắn a, bọn họ cũng muốn tham gia thi đấu, cũng muốn nổi bật a a a a a a a!!! Quay đầu ghen ghét mà điên cuồng véo cổ của 20 người kia.

Nói tóm lại, sau khi biết được công dụng của những trang bị đó, một nhóm người trong lòng vẫn luôn bồn chồn, cảm thấy đi tham gia Toàn Anh Hội chỉ biết mất mặt, đều không chỉ có thêm niềm tin mười phần, thậm chí có chút chờ mong Toàn Anh Hội bắt đầu.

……

Đơn xin tham gia của Trung học Thanh Nham đã thông qua, các trường học dự thi đều có được danh sách các trường tham gia. Theo lý thuyết Toàn Anh Hội cho phép trường quân đội trên cả nước tham gia, chỉ cần báo danh là có thể, nhưng trường quân đội nào nếu không có thực lực sẽ không báo danh, bởi vì nếu thua quá thảm, trường học và học sinh đều sẽ thực mất mặt, cho nên dám báo danh đều là những trường tương đối có thực lực, thí dụ như trường quân đội Chinh Thế, trường quân đội Hoàng Thạch, cho nên trên cơ bản danh sách thi đấu đều sẽ không có quá nhiều biến hóa, dưới loại tình huống này, sự tồn tại của Trung học Thanh Nham liền đặc biệt cực kỳ gây chú ý.

“Trung học Thanh Nham?? Là trường nào??”

“Trung học Thanh Nham? Còn không phải là trường học như ngục giam kia sao?”

“Không phải? Đây là đang chọc cười sao? Có phải hay không uỷ viên tổ lầm rồi? Trung học Thanh Nham, tham gia Toàn Anh Hội??? Làm cái gì một hai phải ở trước mặt nhân dân cả nước mất mặt?”

“Có thể báo cáo không??”

“Nguyên Diệu, hình như có một em gái học ở Thanh Nham đi?”

Nguyên Diệu đem hai chân gác ở trên bàn, một bàn tay gối đầu một bàn tay cầm danh sách xem, nghe vậy nhàn nhạt mà lên tiếng.

“Cô ấy tham gia Toàn Anh Hội?”

“Đùa cái gì vậy?”

Nguyên Diệu nói.

Tạ Oánh Oánh tham gia Toàn Anh Hội? Quả thực vớ vẩn. Ở trong trí nhớ của hắn, Tạ Oánh Oánh vẫn luôn là một thiếu nữ yếu đuối nhát gan lại không được người yêu thích, nhìn ra được muốn dung nhập vào nhà bọn họ, nhưng lại không bằng lòng chủ động, mỗi lần bọn họ vươn tay tới, cô đi tới nửa bước lại lui về phía sau nửa bước, cứ như thế, kiên nhẫn hắn đối với cô liền không còn, đơn giản mặc kệ cô, người em gái có cũng như không có này, ai để ý a. Một người như vậy, tham gia Toàn Anh Hội? Tấu hài sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.