Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 603: Chương 603: Bị tập kích. (2)




- Thật mềm!

Lữ Nguyệt Đồng vô ý thức hai tay che ngực, đã thấy Lâm Lạc chỉ là chà xát mặt, lập tức tức giận tới mức giơ chân, không khí xấu hổ hễ quét là sạch.

Hai người một lần nữa bắt đầu trong sơn động đi dạo, trải qua Băng Viên đánh lén, Lữ Nguyệt Đồng cũng không dám phớt lờ, mặc kệ Lâm Lạc mang theo nàng đổi tới đổi lui, dù sao nàng cũng lười động não, hết thảy đều ném cho Lâm Lạc đi phụ trách.

- Coi chừng bị ta bán đi!

Lâm Lạc cười to.

- Ai dám mua lão nương, không sợ đoạn tử tuyệt tôn sao?

Lữ Nguyệt Đồng liếc nhìn hạ thân của Lâm Lạc, mắt lộ ra hung quang.

Hạ thân của Lâm Lạc không khỏi mát lạnh, đầu nữ bạo long này vẫn là ít đùa giỡn mới tốt, nếu điên lên thật sự là muốn tai nạn chết người!

Bởi vì chậm trễ hai ngày, tốc độ tiến lên của bọn hắn tất nhiên chậm chút ít, lại qua năm ngày mới rốt cục đem trọn thông đạo của sơn động hiểu rõ. Bất quá những thông đạo hẹp chỉ có thể bò sát mà qua kia liền không cách nào biết được, nhưng đã không ảnh hưởng bọn hắn thông hướng chỗ sâu nhất trong huyệt động.

- Có động tĩnh!

Lâm Lạc đột nhiên ngừng lại.

- Ân!

Lữ Nguyệt Đồng cũng gật gật đầu, nàng tuy không giống Lâm Lạc có Tử đỉnh có thể mở rộng thần thức, nhưng thắng ở cảnh giới cao hơn Lâm Lạc, thính lực càng thông, trong thông đạo ở bên trái có tiếng bước chân cực kỳ nhỏ truyền đến, nhưng lại không chỉ một cái!

Lòng của bọn hắn lập tức nhấc lên.

Thế lực có hứng thú đối với Băng Linh Chi là không chỉ Lữ, Hàn, Bạch Tam gia, gia tộc có thể lên được mặt bàn của Kỳ Vân Tam Đình không sai biệt lắm đều đã đến đây, nếu bọn họ gặp được nhân mã gia tộc khác, không chừng liền bị tiện tay tiêu diệt!

Dù sao, mỗi một nhà đều có Linh giả bước thứ ba dẫn đội, muốn oanh giết hai Huyễn Linh cảnh bọn họ là dễ như trở bàn tay.

Hai người đều tập trung tư tưởng suy nghĩ nín thở, thối lui đến đằng sau một tảng đá lớn, trông cậy vào những người này nóng vội chạy đi, không phát hiện bọn hắn.

Không bao lâu, chỉ nghe thanh âm tay áo ma sát lớn dần, chỗ ngã ba cũng hiện ra thân ảnh chín người, là Hàn Quang Đào, Lữ Tại Khoan, Bạch Kim Thiên vân...vân.

Hai người còn chưa kịp đi ra, liền thấy Hàn Quang Đào đột nhiên hướng bọn hắn xem đi qua, ánh mắt như hai đạo thiểm điện xẹt qua, thần quang sáng ngời:

- Đi ra!

Hắn lạnh lùng quát.

Lão gia hỏa không hổ là tu vi Huyền Linh cảnh đỉnh cao, tuy hai người Lâm Lạc nín hơi ngưng khí, nhưng cũng bởi vì thấy là bọn hắn nên tâm tình buông lỏng, làm khí tức xuất hiện một tia chấn động, lập tức để cho Hàn Quang Đào phát hiện!

Lâm Lạc cùng Lữ Nguyệt Đồng vội vàng đi ra, miễn cho bị lão gia hỏa không phân tốt xấu trước oanh lên một cái.

- Nguyệt Đồng nguyên lai các ngươi ở chỗ này!

Lữ Tại Khoan nhẹ nhàng thở ra, mười mấy ngày nay một mực không có gặp được hai người Lữ Nguyệt Đồng, còn cho là bọn họ gặp ngoài ý muốn gì, lúc này mới có thể nhẹ nhàng thở ra.

Ánh mắt của Hàn Triết Thao cùng Bạch Thu Minh lại đồng thời phiền muộn, cô nam quả nữ ở loại địa phương không có thiên lý này, một lần là hơn mười ngày, cũng đều là tuổi trẻ nhiệt huyết, không chừng làm xảy ra hoạt động gì đó!

Hơn nữa, quan hệ của Lâm Lạc cùng Lữ Nguyệt Đồng hiển nhiên so với trước thân mật hơn rất nhiều, từ khoảng cách hai người đứng có thể nhìn ra được! Tuy Lữ Nguyệt Đồng y nguyên vẫn là tấm thân xử nữ, nhưng loại chuyện hôn môi, sờ meo meo (*ngực) này là nhìn không ra đấy, ai biết đôi gian phu dâm phụ này những ngày qua làm cái gì!

Ánh mắt hai người nhìn về phía Lâm Lạc càng thêm bất thiện, đặc biệt là Hàn Triết Thao, ở trong tay Lâm Lạc còn nếm qua thiệt thòi lớn, càng là hận không thể ăn Lâm Lạc, tựa như trên đầu đeo nón xanh (*cắm sừng!).

- Chúng ta đều ở đây rồi, vậy liền tiếp tục đi tới a, cách hang ổ của Băng Viên cùng Băng Linh Chi tất nhiên không có xa lắm rồi!

Hàn Quang Đào không có để ý trẻ tuổi đồng lứa tranh giành tình nhân, ở trong mắt cao thủ bọn hắn, thực lực tăng lên mới là trọng yếu nhất.

Mười một người tiếp tục đi về trước, cái huyệt động này tựa như mạng nhện, tuy giống như mê cung, cũng không như mê cung chỉ có một con đường có thể thông đến cuối cùng, mọi người không có đi rất xa, liền nghe được tiếng bước chân của một lớp người khác.

Đối phương hiển nhiên cũng phát hiện sự hiện hữu của bọn hắn, tiếng bước chân lập tức trở nên dồn dập lên, gần kề hai ba lần thời gian hô hấp, trước mặt bọn người Lâm Lạc đã nhiều hơn một nhóm người.

Người của đối phương cũng không phải nhiều, cũng chỉ có năm người, 3 già 2 trẻ, cùng Lữ, Hàn, Bạch ba nhà đồng dạng, cố ý muốn dẫn hậu bối đi ra tôi luyện thoáng một phát.

-Nguyên lai là ba vị Sở gia!

Hàn Quang Đào là cái thứ nhất nói ra, vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười. Những gia tộc bọn hắn này đều là hận không thể chiếm đoạt đối phương, đoạt được linh thạch mỏ của bọn hắn, tăng cường thế lực cùng nội tình của gia tộc. Nhưng trước kia không có năng lực như thế, biểu hiện ra hòa khí vẫn là phải duy trì thoáng một phát đấy.

- Hàn lão huynh, hai vị Lữ gia lão huynh, bốn vị Bạch gia lão huynh, ha ha, không thể tưởng được có nhiều người như vậy tìm đến nơi này!

Đối phương nói chuyện chính là một lão giả có chòm râu dê, nhìn về phía trên vô cùng hòa ái, nhưng người biết rõ chi tiết lão nhân này là tuyệt sẽ không thấy như vậy, bởi vì lão gia hỏa này lúc tuổi còn trẻ háo sắc thành tánh, mỹ nữ hủy trong tay hắn đếm không hết!

Về sau hắn không biết đắc tội với ai, đúng là bị thiến thành phế nhân, lão gia hỏa càng phát triển âm tàn, phàm là người đắc tội hắn đều nhận hết tra tấn mà chết, ở bên trong cùng lứa được xưng là "Thất Bộ Xà" Sở Biên Độ , ý là người đắc tội hắn đều sống không quá bảy bước!

Cao thủ Lữ, Bạch hai nhà chỉ hơi hơi chắp tay, hiển nhiên không thích thâm giao với con độc xà này. Ngược lại là hai người trẻ tuổi của Sở gia kia lại nhịn không được đối với Lữ Nguyệt Đồng nhiều nhìn mấy lần, bộ ngực ngạo nhân của nữ bạo long thật sự quá đáng chú ý rồi.

Lữ Nguyệt Đồng cũng không phải là loại người có thể ẩn nhẫn, lập tức trừng mắt, khí phách bắn ra bốn phía.

Hai gã thanh niên Sở gia kia vốn cũng là hảo thủ hái hoa, bình thường chỉ có nữ nhân bị bọn hắn nhìn thẹn thùng đến không ngẩng đầu được lên, đâu ngờ tới nữ bạo long hung hãn như thế, ngược lại chột dạ cúi đầu.

- Mấy vị, đầu Băng Viên kia xuất quỷ nhập thần, ngay cả chúng ta cũng ăn một chút thiệt thòi nhỏ, không bằng mọi người cùng nhau đi, chờ phát hiện Băng Linh Chi lại thảo luận như thế nào?

Sở Biên Độ vuốt chòm râu dê đề nghị nói.

Những ngày này không chỉ là hai người Lâm Lạc bị đánh lén, phàm là thế lực vào sơn động đều bị Băng Viên đối xử như nhau, đã đưa vào phạm trù kẻ xâm nhập. Sơn động này bốn phương thông suốt, hơn nữa Băng Viên lại che dấu tung tích, đột nhiên phát động đánh lén thậm chí ngay cả cao thủ bước thứ ba cũng rất khó kịp thời làm ra phản ứng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.