Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 1441: Chương 1441: Hải tộc. (2)




- Hừ, bát trảo rất biết điều, chưa bao giờ sẽ chủ động đả thương người, nhất định là ngươi công kích nó trước!

Mỹ Nhân Ngư giận dữ nói ra.

Lâm Lạc sững sờ, giống như xác thực là có chuyện như vậy!

Hắn và Lâm Hồng Hoang phát hiện một cây lạ, sau đó hắn phát hiện một tia không ổn, đánh ra một kích tính thăm dò, kết quả chọc giận đầu bạch tuộc quái này, dùng thần thức chấn động oanh Lâm Hồng Hoang bị thương, lúc này mới đánh nhau.

- Hơn nữa, cái này vốn là lãnh địa của chúng ta, ngươi xông tới bát trảo phát động công kích cũng là nên phải, ai bảo ngươi xông loạn chứ?

Mỹ Nhân Ngư lại quát tháo một câu.

Lâm Lạc cũng không phải người không thèm nói đạo lý, hắn tinh tế tưởng tượng, xác thực như đối phương nói, việc này thật đúng là hắn không chiếm lý. Hắn không khỏi cười cười, ôm quyền nói:

- Tại hạ Lâm Lạc, lúc trước xác thực lỗ mãng rồi, nếu như cô nương có yêu cầu gì có thể nói ra, tại hạ sẽ cân nhắc!

Mỹ Nhân Ngư thò tay vỗ vỗ xúc giác của bạch tuộc quái, giống như ôn nhu an ủi nó, trong miệng cũng phát ra từng đạo thanh âm nhu hòa êm tai, nhưng tuyệt đối phân không ra là có ý gì, một lát sau mới nói:

- Cũng không cần bồi thường gì, chỉ cần ngươi nhanh chóng thối lui là được!

Lâm Lạc nhướng mày, vị trí chân vạc thứ bảy đang ở phía trước, hắn lại há có thể vào lúc đó đi trở về?

- Cô nương, tại hạ có chuyện quan trọng phải tiếp tục đi về phía trước, kính xin dàn xếp một chút. Tại hạ cam đoan, trừ khi tự vệ, nếu không tuyệt không xông vào!

Lâm Lạc thành khẩn nói.

- Ngươi người này như thế nào nghe không hiểu lời nói như vậy? Nói muốn ngươi rời đi, ngươi lại càn quấy!

Mỹ Nhân Ngư có chút mất hứng nói.

Sư Ánh Tuyết đã từng nói qua, bên trong vùng biển này có vị Chí Tôn nắm giữ thủy hệ bổn nguyên pháp tắc kia, hiện tại đột nhiên xuất hiện một Nhị Tinh Thần Vương, Lâm Lạc cơ hồ có thể xác định, đối phương tất nhiên cùng vị Chí Tôn kia có quan hệ.

Hắn rất không muốn đem sự tình nháo đại, nếu không chỉ là một Nhị Tinh Thần Vương lại dám xông vào Vô Thượng thánh địa của Chí Tôn, cho dù hắn thực cùng một chỗ cưới Liễu Bán Yên cùng Sư Ánh Tuyết, vị Chí Tôn Loạn Không nhất mạch kia cũng sẽ không vì hắn xuất đầu.

Lâm Lạc vội vàng cười cười nói:

- Vị cô nương này, xưng hô như thế nào?

- Ngươi người này thật sự là kỳ quái, bảo ngươi đi, ngươi như thế nào ngược lại hỏi tên của người ta!

Mỹ Nhân Ngư mang theo một tia hờn dỗi nói, tóc dài màu lam bồng bềnh, có một loại phong tình mê người nói không nên lời.

- Ngươi một mực ở đáy biển không buồn bực sao?

Nhưng Lâm Lạc lại tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu, nói đến hống người, hắn và tiểu ma đầu Sư Ánh Tuyết kia cũng ở chung được hơn vạn năm, như thế nào cũng coi như là cao thủ trong đó, mà Mỹ Nhân Ngư này nhìn về phía trên lại cực kỳ đơn thuần, khả năng so với Sư Ánh Tuyết còn muốn dễ dụ hơn.

- Buồn bực nha!

Mỹ Nhân Ngư này tuy là Nhị Tinh Thần Vương, nhưng làm người lại không có chút phòng vệ, bị Lâm Lạc nhẹ nhõm giật ra chủ đề cũng không tự biết, ngược lại theo mạch suy nghĩ của Lâm Lạc đi rồi, nàng chi chống tay, cái miệng nhỏ nhắn hơi vễnh, một bộ không biết làm sao.

Lâm Lạc mỉm cười nói:

- Nếu ngươi nguyện ý, ta có thể mang ngươi đi thế giới bên ngoài dạo!

- Thật sự?

Mỹ Nhân Ngư mục quang lóng lánh, nhưng lập tức liền đem cái miệng nhỏ nhắn nhếch lên.

- Nhưng mẫu thân đại nhân là sẽ không cho phép ta ly khai tộc địa, nàng nói bên ngoài người xấu nhiều lắm!

- Không sao, ta sẽ bảo hộ ngươi!

Lâm Lạc vội vàng nói.

- Tu vi của ngươi cũng cùng với ta đồng dạng, nếu ta đánh không lại, ngươi như thế nào bảo hộ ta?

Mỹ Nhân Ngư đơn thuần là đơn thuần, nhưng không đần chút nào, lập tức nhíu quỳnh tị nói ra.

Lâm Lạc cười ha ha nói:

- Kỳ thật chúng ta liên thủ, trên đời này người đánh thắng được chúng ta cũng không nhiều!

Đôi mắt đẹp của Mỹ Nhân Ngư nháy nháy, lộ ra cực kỳ ý động, nhưng cuối cùng là không dám, lắc đầu nói:

- Ai nha, ngươi người này thật đúng là biết làm rối loạn loạn, rõ ràng bảo ngươi đã đi ra, như thế nào còn nói với ta nhiều lời như vậy!

Đôi mắt đẹp của nàng làm bộ dáng giận, cực kỳ xinh đẹp đáng yêu, mà một thân ăn mặc trong trẻo nhưng lạnh lùng càng làm cho người tim đập thình thịch.

Lâm Lạc ngược lại không có hướng phương diện nam nữ suy nghĩ, tuy Mỹ Nhân Ngư này giả vờ lớn mật, nhưng khí chất lại ngọt ngào thanh thuần, để cho người chỉ có thể phát lên thương tiếc chi ý, mà sẽ không muốn đi khinh nhờn nàng.

Hắn lấy ra một ít đồ ăn đi, hướng Mỹ Nhân Ngư đưa tới, muốn dọn dẹp tiểu Ma Vương Sư Ánh Tuyết kia, trong túi không cất giấu chút vật kỳ lạ quý hiếm sao được?

Mỹ Nhân Ngư một bộ kinh nghiệm sống chưa nhiều, căn bản nhịn không nổi hiếu kỳ trong nội tâm, chỉ là thoáng rụt rè một phát liền cầm đồ đạc bắt đầu ăn, một bên chơi lấy đồ vật mới lạ, không ngừng phát ra tiếng cười khanh khách thanh thúy.

Mấy phen công phu xuống, nàng ở đâu còn có lòng cảnh giác, bị Lâm Lạc đem nội tình rút sạch sẽ.

Nàng tên Hư Hải Quỳnh, xuất thân hải tộc.

Cái gọi là hải tộc, đây là một chủng tộc rất pha tạp, hỗn tạp, ngoại trừ Nhân Ngư ra, còn có Hải Mã Nhân, Hải Tượng Nhân, Ngư Hổ Nhân,… đương nhiên, còn có một loại tồn tại càng thêm cao cao tại thượng… Chân Long!

Bất quá, Hư Hải Quỳnh cũng không đơn giản, mẫu thân của nàng là Nhân Ngư, nhưng phụ thân lại là Chân Long, địa vị bên trong hải tộc tương đối cao.

Lãnh địa Hải tộc tương đối lớn, mà địa phương đại khái của chân vạc thứ bảy, đang ở trong phạm vi lãnh địa của hải tộc, hắn muốn tìm được chân vạc thứ bảy, nhất định phải tiến nhập thế giới thần này bí.

Lâm Lạc liên tục lừa gạt, cảnh giác của Hư Hải Quỳnh rất nhanh tiêu tán, nghe hắn nói chuyện trên lục địa, không khỏi lộ ra biểu lộ ngẩn người mê mẩn.

Kỳ thật dùng thực lực của nàng hoàn toàn có thể ở Thần giới hoành hành không trở ngại, ai sẽ đi dùng tới não cân đối với một Thần Vương, trừ khi đụng phải gia hỏa chuyên môn săn giết Thần Vương kia, nhưng tỷ lệ này thực sự rất nhỏ.

- Ngươi xem, ta cũng là Thần Vương Thủy tu, lại nói tiếp còn là người một nhà!

Lâm Lạc ngay cả mình cũng cảm thấy có chút vô sỉ rồi, rõ ràng lừa gạt một nữ nhân đơn thuần như thế, đây cũng không phải là tiểu khả ái đồng dạng giả như Sư Ánh Tuyết vờ.

- Thật sự?

Hư Hải Quỳnh không khỏi vui vẻ, kính sợ chi tâm của nàng đối với Lâm Lạc sớm đã không có, nhưng nếu Lâm Lạc đồng dạng là Thủy tu Thần Vương mà nói, khó tránh khỏi để cho nàng sống lại thân cận chi ý.

Ngoại trừ Lâm Lạc có được Hỗn Độn Dung Lô ra, người bình thường chỉ có ở sau khi đối phương ra tay mới có thể phát hiện đối phương tu luyện đến tột cùng là hệ đại đạ nào o.

Lâm Lạc mỉm cười, một ngón tay điểm ra, Thủy hệ pháp tắc vận chuyển, ở đầu ngón tay của hắn tạo thành một khỏa thủy cầu bạch sắc, bay bổng lấy lực lượng chấn động cường đại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.