Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 1096: Chương 1096: Pháp tắc chi linh. (1)




Dưới đáy một mảnh cười to, nhưng để cho người kỳ lạ quý hiếm chính là, đấu giá sư rõ ràng không có khiển trách nữ tử kia, mà là cười dịu dàng nhìn xem mọi người.

Tuy nữ nhân này rất khôi hài, nhưng mọi người cũng không phải tới xem cuộc vui, lập tức có người kêu to lên, để cho đấu giá sư tranh thủ thời gian bắt đầu, đừng lãng phí thời gian của mọi người!

- Chư vị, một kiện vật phẩm đấu giá cuối cùng đã sớm mang lên đài rồi, các vị không phải đang xem đấy sao?

Đấu giá sư mỉm cười, đem ngón tay hướng về phía nữ tử áo trắng chân tay luống cuống kia nói.

Hắn vừa mới nói xong, dưới đài lập tức truyền đến một mảnh tiếng cười nhạo, phòng đấu giá này muốn Thần tinh muốn điên rồi sao, rõ ràng ngay cả người cũng đem bán!

Trong rạp, Lâm Lạc ngây ra như phỗng!

Khi nữ tử áo trắng này xuất hiện trong nháy mắt, Tử Đỉnh trong thức hải của hắn bắt đầu chấn động, có một loại xu thế muốn thoát ly bay đi! Mà tình huống như vậy, trước kia gần kề chỉ phát sinh qua một lần, là chân vạc có Hỏa hệ Cấm tự của Tử Đỉnh kia xuất hiện!

Chẳng lẽ, lại có một chân vạc của Tử Đỉnh xuất hiện?

Lâm Lạc không khỏi vừa mừng vừa sợ!

Lâm Lạc quật khởi là vì Tử Đỉnh!

Lúc trước, huyết mạch Thiểm Điện tộc của hắn bị huyết mạch của tổ tiên Lâm gia áp chế, tư chất tu võ nhược đến muốn chết, chính là vì nhận được Tử Đỉnh, hắn một đường dựa vào luyện hóa các loại thiên tài địa bảo lên tới Thần Cảnh!

Hơn nữa, còn tiếp tục ủng hộ hắn leo lên cảnh giới rất cao!

Nếu như chỉ có huyết mạch Thiểm Điện tộc, thành tựu đỉnh phong cả đời hắn khả năng chỉ là Thượng Thiên thần, lấy Nghiêm Chấn Càn làm chuẩn. Nhưng Tử Đỉnh tồn tại, lại để cho hắn thấy được cảnh leo lên Thần giới đỉnh phong, đương nhiên, cũng có nguy hiểm vô tận!

Tử Đỉnh độc trấn tám đạo pháp tắc chí cao, một khi Lâm Lạc chính thức đắc đạo, thành Thần Vương nắm giữ tám đạo pháp tắc chí cao, thậm chí còn có thể nắm giữ lỗ đen cấp bậc Thần Vương, tin tưởng Thần Vương cùng giai cũng có thể đơn giản trấn sát!

Tổ tiên Lâm gia vẫn lạc, tất nhiên là vì thực lực quá mạnh mẽ, đưa tới chúng Thần Vương sợ hãi, bắt đầu liên thủ giết chết hắn! Nếu không, Lâm Lạc tuyệt không cách nào tưởng tượng còn có cái gì có thể làm cho tổ tiên Lâm gia có được Tử Đỉnh đạt tới đỉnh phong mà vẫn lạc!

Mà chỉ cần hắn tiết lộ một tí tẹo bí mật có quan hệ Tử Đỉnh, vậy nhóm Thần Vương năm đó tham dự qua chuyện liên thủ giết tổ tiên Lâm gia sẽ bỏ qua hắn sao?

Năm đó tổ tiên Lâm gia cũng vẫn lạc rồi, dù cho Lâm Lạc đạt tới độ cao đồng dạng cũng sẽ gặp phải chúng Thần Vương quần công, hơi chút vô ý là thiên thu hận.

Nhưng ngay cả như vậy, Lâm Lạc cũng là không oán không hối, không có Tử Đỉnh, nói không chừng hắn đã sớm bị chết già ở Bạch Dương trấn!

Đã đi lên con đường này, Lâm Lạc chưa từng có nghĩ tới quay đầu lại, mà bổ khuyết Tử Đỉnh chính là tâm nguyện lớn nhất của hắn!

Bất quá, lần này Tử Đỉnh phản ứng hoàn toàn không có kịch liệt như lúc tiếp cận chân vạc thứ tư trước kia, nếu như đem trước kia so sánh là đói bụng ba ngày ba đêm, như vậy hiện tại tối đa là một bữa không ăn, không thể so sánh nổi.

Nữ tử áo trắng này nhất định cùng chân vạc của Tử Đỉnh có quan hệ, có thể cùng một chỗ gặp qua, bởi vậy lây dính khí tức của Tử Đỉnh, mới khiến cho Tử Đỉnh sinh ra cộng minh!

- Cái này là một kiện vật phẩm đấu giá cuối cùng, cũng là bổn tiệm tốn hao một cái giá lớn lấy tới!

Ngón tay Đấu giá sư chỉ vào thiếu nữ áo trắng, bất quá còn không có đợi hắn nói khoác, đám người phía dưới truyền đến thanh âm chửi mắng không ngừng.

- Các ngươi không phải là muốn Thần tinh đến điên rồi chứ, rõ ràng ngay cả người cũng bán?

- Móa nó, đừng tưởng rằng bán đấu giá là có thể tùy tiện đem cái gì đó đều lấy ra bán!

- Không phải là nữ nhân sao? Nữ nhân xinh đẹp đầy Thần giới, lão tử ném ra một khối Thần tinh cũng có thể để cho một vạn mỹ nữ cùng một chỗ cỡi hết quần áo lần lượt làm, cần gì đến phòng bán đấu mua nữ nhân!

Đấu giá sư vội vàng bày ra tư thế bảo im lặng, nghe hắn nói cho hết lời, đã qua một hồi lâu, thanh âm chế ngạo của mọi người mới xem như thấp xuống, đấu giá sư cũng không gấp, tựa hồ đã tính trước kỹ càng nói:

- Nàng không phải người!

PHỐC!

Mọi người lập tức cười ha hả, không phải người thì như thế nào, Thần giới còn nhiều Yêu tu, hơn nữa Thần linh cũng có thể xem như thoát ly phạm trù con người, chơi loại trò chơi này thú vị sao?

Trong phòng, ánh mắt của Đỗ Vô Bệnh và Tả Nhược Hề đồng thời rùng mình, tựa hồ phát hiện đến cái gì, nhao nhao ngồi thẳng eo lên

Lâm Lạc đối với bản thân của thiếu nữ áo trắng cũng không có hứng thú gì, hắn để ý chính là nữ từ này từ đâu tới đây, hoặc là nói nàng đã từng đi qua đâu! Đỗ Vô Bệnh cùng Tả Nhược Hề tất nhiên phát giác đến cái gì, nhưng Lâm Lạc cũng không có hỏi tới, tin tưởng đấu giá sư nhất định sẽ giải thích, không đem giá trị một vật phẩm đấu giá giới thiệu tinh tường, bằng cái gì bán ra giá cao?

- Chư vị, nàng cũng không phải người, cũng không phải yêu, lại càng không là thần, mà là…

Đấu giá sư dừng thoáng một phát, chờ mọi người sinh ra hứng thú, thẳng đến tất cả âm thanh cười nhạo toàn bộ đình chỉ, mỗi một đôi mắt đều chăm chú nhìn vào trên người của hắn, mới tiếp tục nói.

- Mà là pháp tắc chi linh!

- Pháp tắc chi linh! Vậy mà thực sự là pháp tắc chi linh!

- Cái gì là pháp tắc chi linh?

- Thần Vương đại nhân của ta, lại là pháp tắc chi linh!

Dưới đài một mảnh ồn ào, có người biết rõ, có người lại hồ đồ, cãi nhau giống như phố xá sầm uất.

- Quả nhiên là pháp tắc chi linh.

Ánh mắt Đỗ Vô Bệnh sáng ngời, hướng Tả Nhược Hề nhìn sang

Nhưng không có chờ hắn mở miệng, Tả Nhược Hề trước hết cười cười nói:

- Đỗ huynh, cái pháp tắc chi linh này tặng cho tiểu muội như thế nào?

Lâm Lạc không khỏi răng đau xót, vị đại tiểu thư này rõ ràng cũng có thời điểm hạ thấp tư thái như thế? Mà có thể làm cho nàng chủ động hạ mình cầu khẩn, cái gọi là pháp tắc chi linh này là bực nào trân quý?

- Nhược Hề, ngươi đây không phải để cho ta khó xử sao?

Đỗ Vô Bệnh một bộ bất đắc dĩ, lắc đầu nói.

- Hơn nữa, còn không biết là pháp tắc chi linh thuộc tính gì, hiện tại Nhược Hề muốn tiểu huynh cho ngươi, không biết là thật quá mức sao?

- Vậy... chỉ bằng đoạn rồi!

Tính tình của Tả Nhược Hề cũng không tốt, khó được hạ mình cầu người, nhưng Đỗ Vô Bệnh lại không chút do dự cự tuyệt nàng, để cho tính tình tiểu thư của nàng lại tới nữa.

Nhưng Lâm Lạc không cho là như vậy, theo như Đỗ Vô Bệnh nói, pháp tắc chi linh là có thuộc tính, hắn lộ ra ý tứ là theo như song phương tu luyện pháp tắc đến quyết định phương nào lui nhường một bước.

Nhưng Tả Nhược Hề lại không tiếp thụ, bất kể thuộc tính của pháp tắc chi linh là gì nàng đều muốn lấy xuống, mới có tất cả bằng đoạn đáng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.