Học Bá, Cảm Ơn Vì Đã Kéo Em Ra Khỏi Cơn Ác Mộng!

Chương 103: Chương 103: Về chung một nhà




“Công chúa đẹp thế này, hoàng tử mà không ra gì thì thật là buồn đấy nhé~”cchij họ Huy trêu

Huy chỉ nhún vai, đưa tay ra mời An vào cùng mình

“Hoàng tử đây sẽ không làm quý cô này thất vọng đâu”

“He, dẻo miệng!”

“Thế em muốn chọn chiếc váy nào?”

“Cái này!! Đúng kiểu em thích luôn!!!” mắt nó lấp la lấp lánh nhìn Huy

“Được, vậy em đi thay ra đi, anh đi thanh toán”



Lượn lờ cả ngày, cuối cùng cũng sắp xếp xong không ít thứ

Bận rộn tận 2 tuần, cuối cùng cũng đến ngày trọng đại nhất đời

Đám cưới của họ được tổ chúc tại một lễ đường vô cùng lớn với sự góp mặt của rất nhiều người

2 nhân vật chính hôm nay trông khác hẳn mọi hôm

Vì để tạo sự bất ngờ, đêm hôm qua cả hai đã bị tách nhau ra để sáng nay không gặp mặt nhau, đợi đến khi đến lễ đường mới được thấy mặt

Mà, đúng là vợ chống có khác, đến cả cái nết làm việc cũng y chang nhau: biết rõ là hôm sau cần thức sớm chuẩn bị, thế mà đứa nào cũng làm việc đến 1, 2 giờ sáng mới lên giường ngủ, kết quả là suýt chút nữa thì ngủ quên

May là còn có người nhà gọi dậy, chứ không thì chắc thành cuộc hôn nhân thế kỉ luôn rồi mất!!



Hậu quả của việc ngủ không đủ giấc cũng ghê thật, đến tận lúc lên xe đến lễ đường, cả Huy và An vẫn còn gục lên gục xuống, phải đến tận lúc thấy cái cổng lễ đường mới tỉnh giấc, bắt đầu hồi hộp không nguôi

An vì cần trang điểm nên mất nhiều thời gian hơn, thế là Huy đến trước kiểm tra lại mọi thứ

Khách khứa cũng đã đông dần, nào là bạn bè, họ hàng, đồng nghiệp đều đủ cả

“Thế, đây là chồng An à?”

“Này, cậu nhất định không được bắt nạt tiểu An của bọn tui đó!!!”

“An cũng có mắt nhìn người ghê đó chứ? Cũng xinh trai quá trời!!”

“Mọi người là đồng nghiệp của An phải không ạ?”

“Hô, còn tưởng cậu không biết cơ đấy!!”

“Sao em không biết được, con bé hay nói về mọi người lắm, bảo mọi người rất tốt với con bé”

“Ui chời ơi An của tụi mình kể về tụi mình kìaaaaa”

“Tui biết mà!! Con bé dễ thương quá điiii”

*Trời ơi gì vậy trời…* Huy bất lực nghĩ thầm

“Huy” Uy đột nhiên gọi Huy lại, nói nhỏ gì đó vào tai

“Cũng hay đó!” Huy giơ ngón cái ra khen ngợi

“Thế triển nhá”

“Quả là anh của em có khác!!”



Cuối cùng cũng tới giờ làm lễ, người đều đã đến đầy đủ

Huy hồi hộp đứng trên sân khấu, vẫn chưa thấy An đến

Anh có chút lo lắng, không biết con bé có bị gì không

“Và sau đây, xin mời cô dâu tiến vào lễ đường!!!”

Cánh cửa được mở rộng ra, một bóng hình dần dần xuất hiện

An hôm nay thậm chí còn xinh đẹp hơn An của hôm thử váy, trông con bé tươi tắn và lung linh làm sao

Huy nghe thấy tiếng tim mình, nó đập ngày càng nhanh

An của anh trưởng thành rồi này

An của anh giờ đã thành thiếu nữ rồi này

An của anh… thành cô dâu của anh rồi này!!!

Huy chủ động tiến lên trước dìu An lên

Họ bắt đầu nghi lễ, nào là trao nhẫn, nào là uống rượu, nào là cắt bánh

Huy biết An vốn không thích rượu nên đã phá vỡ tục lệ, đổi rượu thành socola cho nó khiến con bé uống ực một cái hết sạch, còn ra vẻ thèm thuồng

Chiếc bánh hôm nay cũng vô cùng cao, tất cả đều là có kế hoạch cả đấy!!

Huy bế An lên, nâng nó lên cao để nó cắt bánh

Phía dưới reo lên tiếng hò hét phấn khích, vỗ tay liên hồi

Đã thế, sau khi cắt bánh xong, cả hai còn choàng lấy tay nhau mà đút bánh cho nhau ăn nữa!!!

Thế là, từ nay về sau, An sẽ chẳng còn một mình nữa rồi, và Huy cũng đã có một cô công chúa ban lại ánh nắng ấm áp, chiếu sáng con đường anh đi rồi!!

…-End-…

Vậy là câu chuyện tình giữa cô bé có quá khứ đau khổ và anh chàng ấm áp cũng đã kết thúc, cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng họ suốt chặn đường vừa qua!!

Đáng lí ra tớ nên tách chương này thành 2 chương nhỏ nhưng vì gần đây bận quá nên tớ buộc phải đẩy nhanh tiến độ hoàn thành để sắp xếp việc cá nhân, chân thành xin lỗi mọi người nhiều =”)

Vì là tác phẩm đầu tiên nên tớ còn nhiều thứ phải học hỏi thêm, thời gian tới tớ sẽ chăm chỉ chau chuốt hơn để những tác phẩm sau này được hoàn thiện hơn!!

Cuối cùng thì, dù có chút trễ, nhưng chúc mọi người năm 2024 thật vui nhé!! (•̀ᴗ•́)و ̑̑

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.