Hoàng Nam đẩy cửa bước vào. Tim tôi đập nhanh, vậy có phải là thích
không nhỉ? Tôi đưa tay lên áp vào khuôn mặt nóng bừng của mình. Cuộc
giao tranh giữa 3 người vẫn chưa có dấu hiệu chấm dứt. Thằng nhóc thì
đánh ầm ầm vào lưng hắn, hắn và Thiên thì túm cổ thằng nhóc không cho
bước xuống. Nam ngồi xuống cạnh tôi:
- Đi công viên trò chơi nhé!
- Dạ… Dạ được!- Tôi cười với hoàng tử.
Thằng nhóc Trung lúc này bắt hơi được chuyện thì nhảy bổ vào người hoàng tử:
- Không được có mưu đồ bất chính với em dâu, muốn đi thì phải cho em đi với!
- Này, còn 2 đứa em nữa anh nhỉ?- 2 tên kia câu vai hoàng tử.
Anh nhún vai. Tôi thì sao cũng được, càng đông càng vui. Hơn nữa đi
chơi với 4 hot boy xinh đẹp ngời ngời thì mình cũng thơm lây. Tôi đứng
dậy:
- Đi thôi!
- Để anh chuẩn bị xe.- Nam nói.
- Thôi, mình đi bộ đi, vừa coi như đi dạo. Chắc cũng không xa đâu!
Tôi chẳng nghe ai ý kiến ý cò gì cả, vậy thì nhất trí.
……………………………………………………………………………………………….
Cuốc bộ từ Đỗ Gia ra công viên hết 30 phút mà chẳng thấy đâu, cả đám
mệt rã người. Tên nhóc Trung thì hoàng tử cõng, luôn mồm than mỏi chân
@@ Hắn và Thiên liếc xéo tôi. Tôi đành ngậm bồ hòn, im lặng là tốt nhất
vì mở miệng ra có dép bay vào thì sao? Lạ thật nhé! Đi hoài mà chẳng
thấy trung tâm thành phố đâu cả, toàn thấy bụi rậm rừng cây!!!! Tôi bắt
đầu hoang mang:
- Anh Nam, chúng ta có đi đúng đường không đấy?
Nam đứng nhìn trời đất 1 chút rồi quay sang Thiên và hắn. Hắn gãi cái đầu ổ quạ đốm chó của mình, ngẫng lên nhìn tôi:
- Chẳng phải cô bảo đi dạo cô dẫn đầu sao?
- Ơ, công viên cơ mà!!!=.=- Tôi chống chế.
- Hay nhỉ? Mình đang ở trong rừng thì phải!- Thiên nhìn tôi đăm đăm như dao!
- Thế mình về đi, trời còn sáng, không sao đâu!- Tôi núp sau lưng Nam.
Thế là chẳng ai nói gì, quay đầu đi ngược hướng lúc nãy, tôi đi cuối, chẳng dám làm tiên phong nữa. Tôi dẫn đầu hay thật, từ thành phố mà lên tới rừng chỉ trong vòng 30 phút, có lẽ là lỗi… bước chân 3 người kia
quá dài. Thằng nhóc Trung ngủ gật trên lưng Nam, vậy cũng tốt, nó mà
tỉnh dậy rồi thì thế nào cũng quát tháo… công chúa cóc ghẻ!
Đi được 15 phút thì ra khỏi khu rừng hoàn toàn, đây là 1 cánh đồng
lúa xanh rì, nhìn đẹp vô cùng! Cả đoàn *thám hiểm* đang đi thì đột ngột
dừng lại. Hoàng tử quay xuống cười cười:
- Hình như anh đi sai đường rồi, ra ngoại ô thành phố rồi!
Hả??? Tôi có nghe lầm không? Miệng tôi há hốc, mặt 2 tên ấy cũng chảy dài ra. Tôi thở dài:
- Mình đi ra tiếp đi, nhưng nghỉ chân 1 chút, em mỏi quá!
- Ừ, mệt thật!- Hắn cũng phụ họa.
Chúng tôi nghỉ chân ở tảng đá lớn, dưới bóng râm, giờ này có điên mới đứng ngoài nắng. Hắn lôi chiếc iphone trong túi ra, ngán ngẫm lắc đầu:
- Không có sóng rồi!
Tôi gục mặt xuống im bật, tại ai mà lại bị kẹt nơi đồng hoang vắng
này chứ! Tại tôi, hi vọng đừng có ai mắng tôi lúc này. Hoàng tử bỏ thằng nhóc lên tảng đá, thằng nhóc tỉnh giấc dụi dụi mắt:
- Đang chơi trò gì vậy? Thám hiểm đồng hoang à? Công viên này thú vị quá!- Thằng nhóc nhe răng cười.
Tôi, Nam, Thiên và hắn đồng loạt nhìn thằng nhóc, miệng há hốc. Cả đám đồng thanh:
- Bị lạc rồi!
Thằng nhóc chẳng nói chẳng gì nữa, rất ngoan, ngồi im tại đó. Tôi chỉ thấy chiếc iphone của hắn chụp nó. Trời đất, thì ra là cảnh đẹp, im
lặng để chụp, cứ tưởng… nó ngoan ngoãn. Thằng nhóc cười:
- Chụp nhiều hình vào anh ba, em sẽ post lên fanpage với lời nhắn, bạch mã hoàng tử của các chị đang bị lạc.- Trời ơi, lạc đường vui đến vậy sao???