1 tháng sau…
Tôi đã thích nghi được môi trường mới. Nó khá là thoải mái, ở đây,
tôi có rất nhiều bạn! Chỉ là… không có sự xuất hiện của hắn, hoàng tử và Thiên. Tôi bây giờ đã có thể tự đi xe đạp. Điều này phải cảm ơn Kiệt-
bạn cùng lớp. Kiệt đã dạy cho tôi cách chạy xe, không những thế, tôi còn đi học với giày patin cơ. Dù đã là 1 tháng nhưng dường như nó quá ngắn
so với 2 tuần ở cạnh hắn. Tôi chẳng thể nào quên được lúc hắn cứu tôi ở
phòng nhạc, lúc hắn và tôi bên nhau. Kì thật, tôi chẳng nhớ gì về Thiên
và hoàng tử. Đúng như tôi xác định, tôi có tình cảm với hắn, từ nhỏ chứ
không phải chỉ bây giờ. Khi ở bên hắn tôi lại cảm thấy mình ấm áp lạ
thường, tôi đang đi tìm cảm giác đó nhưng không thấy…
- Này!
Nghe tiếng kêu tôi xoay lại, thì ra là cô bạn mập ú, bạn thân của
tôi. Bật mí này, cô bạn là chị song sinh với Kiệt. Kiệt là cool + warm
boy của lớp, tội nghiệp bạn tôi, béo ú nên chẳng ai thấy vẻ đẹp tìm ẩn.
Càng tìm thì nó càng ẩn, rõ khổ. Nhỏ chạy lại tôi.
- Tớ nghe nói hôm nay có 3 hot boy chuyển về trường mình cơ!
- Ừ, thì sao?- Tôi hỏi.
- Vào lớp mình.
- Ừ, thì sao?
- Này, cậu bị miễn nhiễm với trai đẹp sao? Tớ còn nghe nói là con cháu Đỗ Gia và Đinh Gia nữa cơ.
Trời đất, tôi nghe như có tiếng sét vang trong tai. Còn ai khác ngoài hắn, hoàng tử và Thiên? Baba chắc chắn sẽ không vui về chuyện này. Mặt
tôi méo xệch, môi cắn chặt muốn bật ra máu. Nhỏ bạn lại nói:
- Mình sẽ giảm cân này, mình nhất định phải tìm được ý trung nhân!- Nhỏ giơ tay làm theo kiểu nhiệt huyết. Tôi cười cười, nhỏ cũng
đáng yêu phết.
- Thôi đi học, trễ bây giờ. Mang giày trượt vào tớ dắt cậu đi.
Như ngoan ngoãn ngồi xuống mang giày, quả thật, nhỏ rất tệ trong việc trượt, Kiệt đã hướng dẫn nhỏ nhiều lần rồi mà vẫn té, trong khi tôi chỉ hướng dẫn 3 lần đã biết trượt. Tôi và nhỏ vào trường, trường tôi là
trường học bán trú, đến chiều mới có thể về. Tôi vào căn tin mua chai
nước suối rồi trở vào lớp. Tôi đã thay đổi. Tôi cắt tóc ngắn, mặc áo
phông quần jeans như con trai, chẳng hiểu vì sao? Tôi còn có sở thích
highlight, tôi móc lai tóc màu trắng vào phía trong, cái này là ảnh
hưởng của chó đốm. Nhìn tôi chẳng khác gì 1 tomboy nhưng không phải,
tính tình tôi vẫn rất nữ tính 1 nét cực kỳ… Trang!!!
Nhỏ Như ngồi cùng bàn với tôi, tôi lắc đầu nhìn nhỏ. Giảm cân của nhỏ đây sao??? Tôi xin liệt kê danh sách các đồ ăn có trên bàn này: snack,
mirinda, pocca, chocolate, … Nhiều quá đến nỗi tôi hoa cả mắt. Lúc tôi
vào lớp này thì ai cũng hồ hởi đón chào khác với trường… 1 tháng trước.
Chuyện đã qua nhưng chẳng biết sao tôi lại muốn mình nhớ! Nếu quên, tôi
sẽ mang trong tội. Love The Way You Are!!!
Tôi nằm dài trên bàn. Kiệt đi xuống vỗ vai tôi:
- Tối nay cà phê không?
Tôi chẳng lạ gì cái việc rủ đi ăn uống thế này. 1 tuần trước, đang uống cà phê với Kiệt thì Như đi vào, tay chống nạnh:
- Em dám đi với người tình của chị mà không xin phép??? Không định rủ chị sao???
Mặt Kiệt lúc đó xám ngoét, tối về nhắn tin cho tôi là muốn đi chơi
riêng nhưng bị Như phá đám. Tôi nhìn Kiệt cười rồi nhìn sang Như, nhỏ
đang nhóp nhép bịch snack. Kiệt thở dài rồi cất lời:
- Chị hai à, tối nay đi uống cà phê với em và Trang không?
- Ừ, đi thì đi nhưng đừng cho chị uống chất béo, không thì béo lên đấy.
Tôi che miệng cười, Kiệt thì thở dài. Kiệt ngồi trên bàn tôi. Tôi đã
nghe Như kể, có 1 cô bạn theo đuổi Kiệt mãi, nào là viết thư,làm cơm
tặng nhưng Kiệt không đồng ý. Giờ thì tôi biết, Kiệt đang … theo đuổi
tôi. Khác hẳn với việc các cô gái vui, tôi vẫn im thin không đáp lại.
Từ đâu, trong 1 đám đông, người con trai phá tan vòng vây đi lại bàn
tôi. Hắn ta ôm chầm lấy tôi. Tôi ngước mắt lên nhìn, là hắn. Hắn vẫn giữ tôi trong vòng tay trước bao ánh nhìn của bạn cùng lớp, hắn nói khẽ vào tai tôi:
- Chết tiệt, sao ra đi lâu quá vậy! Làm tôi tìm muốn chết!
Tôi đẩy hắn ra, tiện tay cho hắn 1 cái tát. Như và Kiệt nhìn tôi ngạc nhiên. Tôi tất nhiên có quyền tát, hắn đang lợi dụng tôi mà.