Học Trưởng, Em Sẽ Sinh Bé Con

Chương 5: Chương 5




Editor: Con mèo có cánh

“Chậm một chút.” Tiếu Hàm nắm lấy cổ tay của tôi, cười cười mà nhìn tôi: “Tuy nói học ngoại trú không cần đến sớm để tự học, nhưng là buổi tối 10 giờ mới tan học, hơn nữa nếu gặp phải mưa, vậy chẳng phải là rất bất tiện sao.”

“Em……” Thân thể tôi run rẩy một chút, cột sống cứng đờ muốn gãy ra: “Em không phải vì không muốn học tự học buổi sáng mới……”

“Ha ha, anh đương nhiên không phải có ý này.” Tựa hồ là nhận thấy tôi không được tự nhiên, Tiếu Hàm buông tay ra: “ Ý của anh là, nhà của em thật sự ở gần đây sao?”

“Cũng…… Cũng còn gần.” Tôi thấy Tiếu Hàm nâng bước, vội vàng ôm đồng phục đuổi theo bước chân hắn, chân của hắn thật là dài, tôi phải chạy chầm chậm mới có thể đuổi kịp hắn: “Có trạm tàu điện ngầm chạy thẳng đến trường, rất mau.”

Tiếu Hàm nghĩ nghĩ nói: “Ngồi tàu điện ngầm mà nói thì lên tàu lại không có người quen, hơn nữa đến trạm lại phải ngồi chờ tàu đến rồi mới về nhà thì ít nhất cũng phải đợi nửa tiếng đi.”

Tôi sợ hãi mà đùa nghịch ngón tay: “Dạ, đúng vậy, nếu tàu điện ngầm có thể đến sớm thì khoảng nửa tiếng mới về đến nhà.”

“ Ừm, còn hơi xa.” Tiếu Hàm quay đầu lại nhìn tôi, ánh mắt có chút tình ý: “ Vậy, trước hết đem đồ của em đến phòng ký túc xá của anh đi.”

Tôi và Tiếu Hàm đi đến khu A của ký túc xá nam, phòng của Tiếu Hàm ở lầu 3, có 2 phòng, 1 sảnh, 1 phòng bếp và 1 phòng vệ sinh, trong nháy mắt tôi đã hiểu vì sao mà mẹ tôi nói ký túc xá đắt.

Dựa theo giá nhà ở K thành hiện nay, nếu tính là muốn thuê một phòng lớn như vậy ở ngoại thành thì ít nhất cũng 4000 tệ, nếu đoạn đường vắng hơn thì ít nhất cũng 3000 tệ.

Càng khoa trương chính là, Tiếu Hàm nói cho tôi biết, phòng ký túc xá này ở bốn người.

Kẻ có tiền, chính là không giống nhau, học sinh nào cũng so với tôi giàu hơn. QAQ

“Vào đi.” Sau khi Tiếu Hàm vào cửa, cũng không đổi giày, đại khái là vì muốn giúp đỡ tôi, phòng khách lót sàn gỗ không nhiễm một hạt bụi: “ Hai người kia buổi chiều mới đến đây. ”

“ Dạ.” Tôi mang theo chút nhút nhát đem đế giày cọ cọ lên cái thảm để ở ngay cửa, sau đó rón ra rón rén đi vào phòng.

Bởi vì là ký túc xá, nên cách trang trí rất đơn giản, thoải mái. Trong phòng khách có một cái bàn ăn rất to, cùng với sáu cái ghế ngồi, sau đó chính là cái máy lọc nước, một cái tủ lạnh cùng một cái điều hòa.

“ Vào phòng ngủ của anh ngồi đi.” Tiếu Hàm mở cửa phòng ngủ của hắn ra, cười nói với tôi: “Phòng khách còn chưa có lau dọn, ghế ngồi không sạch lắm.”

Tôi vừa nhút nhát sợ sệt liếc mắt vào phòng ngủ của Tiếu Hàm nhìn một cái, giấy dán tường màu xanh biển chiếu vào mắt tôi, trong phòng ngủ xác thật so với bên ngoài thì sạch sẽ hơn: “Chính là…… em còn chưa có đổi giày.”

“Không có việc gì.” Tiếu Hàm dẫn đầu đi vào, đem balo của tôi ném lên giường nói, “Ngồi đi, có Haagen-Dazs*, em thích vị gì.”

“Ha…… Haagen-Dazs?”

“Đúng vậy.” Tiếu Hàm cười nhướng mày: “ Em thích ăn vị dâu tây đúng không, vào trong ngồi đi, anh sẽ đi lấy cho em. ”

“ Dạ?” Hắn hắn…… Hắn như thế nào lại biết tôi thích ăn vị dâu tây, tôi không tự giác kẹp chặt chân lại lần nữa, hắn sẽ không có đôi mắt nhìn xuyên thấu chứ, nhìn thấy được quần lót hình dâu tây của tôi sao?!ㅠ0ㅠ

Tôi hơi sợ~

Còn có, Haagen-Dazs là cái gì?!

Ở trước mặt của Tiếu Hàm, tôi cảm thấy chính mình rất thấp kém.

Cho nên tôi kiên định từ chối‘ Haagen-Dazs ’, tôi sợ hãi sẽ làm bản thân xấu mặt, chưa bao giờ nghe thấy tên nên nhất định sẽ không ăn: “ Em, Em không ăn, cảm ơn.”

Chính là, Tiếu Hàm đã đi ra khỏi phòng ngủ, không bao lâu đã cầm một hộp Haagen-Dazs lớn đi vào phòng.

Tôi nhìn hình ảnh dâu tây xinh đẹp ướt át trên vỏ hộp, tôi lặng lẽ nuốt một ngụm nước miếng, cho rằng chính mình sẽ không được ăn.

Lại không ngờ, Tiếu Hàm mở nắp đậy ra rồi kéo tôi đến ngồi trên giường, sau đó đem cái ghế dựa kéo đến bên cạnh giường rồi ngồi xuống đối diện tôi.

“Nào, nếm thử một miếng đi.” Hắn ngồi trên ghế múc một muỗng kem lên, theo cái muỗng Haagen-Dazs thì Tiếu Hàm càng đến gần tôi hơn, cơ thể thấp bé của tôi bị cơ thể cao lớn của hắn bao trùm: “Há miệng nào.”

“Em……” Tôi còn chưa há miệng thì muỗng kem màu hồng nhạt mềm mại đến gần miệng tôi, tôi theo bản năng há miệng ra, ngay sau đó, một mùi vị thơm ngọt mềm mại ở trong miệng tôi: Rất ngọt nha, đây là món ngon nhất tôi từng ăn.

Món thứ hai là Macaron.

“Ăn ngon không?” Nói xong, Tiếu Hàm lại múc một muỗng đưa tới miệng tôi, lần này tôi lại theo bản năng mà khom lưng, trên mặt nóng bỏng, bí mật nhỏ phía dưới lại có cảm giác.

Giống như, giống như…… Ướt rồi.

“Em…… Ăn ngon.” Tôi hoảng loạn né tránh Tiếu Hàm lại lần nữa mà đem muỗng kem đến gần, hai tay chống về phía sau, nói cũng không dám, trong lòng có một chút sợ hãi.

Tuy rằng trước khi tôi gặp được Tiếu Hàm, cũng được coi như là thanh tâm quả dục, nhưng tốt xấu gì tôi cũng đã 18 tuổi, sao có thể không thể nghĩ được đây là phản ứng sinh lý khi động tình chứ.

Đừng nhìn người nhà quê tư tưởng có chút bảo thủ, nhưng học sinh cao trung bây giờ yêu đương cũng không phải ít.

“Không muốn anh đút sao.” Tiếu Hàm nhìn hành động kháng cự của tôi, hắn bảo trì tư thế hiếp mắt áp bách nhìn tôi nửa ngày, rốt cuộc cười cười buông tha cho tôi: “Vậy em tự mình ăn đi.”

Nói xong Tiếu Hàm đứng dậy, một tay nắm vai tôi kéo thân thể tôi về phía trước, một tay cầm hộp kem đến trước mặt tôi.

Đồ mà tôi đã ăn qua, vẫn cảm thấy không nên lãng phí như vậy, cho nên tôi nhút nhát len lén liếc mắt nhìn Tiếu Hàm một cái, do dự một chút, cuối cùng vẫn là giơ tay nhận lấy.

Tiếp theo thì bầu không khí cũng coi là tốt, tôi run rẩy ăn đồ ngon nhất thế gian, mà Tiếu Hàm thì đi đến tủ quần áo phía trước, đem tủ quần áo đang đặt ở phía đông dịch về phía tây.

“Không thể ăn quá nhiều, sẽ bị lạnh bụng.” Tôi bị dọa ngừng tay lại, lại thấy Tiếu Hàm quay đầu nhìn tôi cười cười, nhìn thoáng qua cái hộp kem trong tay tôi, lời nói giống như dỗ dành trẻ con: “Có thể ăn thêm một chút nữa.”

“Dạ……” Tôi cúi đầu nhấp nhấp môi, nắm chặt hộp kem còn thừa hơn phân nửa, nhỏ giọng nói: “Cảm ơn đàn anh. ”

“Thật đáng yêu.” Tiếu Hàm tiếp tục sửa sang lại tủ quần áo, lại nói: “Tiểu Bắc, khi bắt đầu đi học, tiết cuối cùng cũng đã là 10 giờ tối, tuy rằng nơi này cũng coi như có đèn sáng cả đêm, nhưng nói như thế nào thì đây cũng là vùng ngoại thành, buổi tối em trở về nhà quả thật không tiện lắm.”

“Không, không có sao đâu.” Tôi cúi đầu, cái miệng nhỏ đang ăn kem, tốc độ so vừa rồi thì nhanh hơn một chút, đồ ăn ngon như vậy chắc chắn là rất quý, bỏ đi thì lãng phí, hơn nữa về sau đại khái tôi sẽ không được ăn nữa đi.

Tôi lẩm bẩm lầm bầm nói:“ Cha em buổi tối sẽ đến đón.”

Mẹ tôi nói vừa mới bắt đầu đi học, sợ hãi tôi sẽ không an toàn, liền nói khi cha tan làm trước thì buổi tối sẽ đến đón tôi, nếu mẹ tôi tan sớm hơn thì sẽ đến đón tôi, còn có thể 7 giờ đưa tôi đến trường học, đưa đến cơm chiều cho tôi, sau đó chờ buổi tối 10 giờ tôi tan học thì cũng nhau về nhà.

“ Vậy sao.” Động tác trên tay Tiếu Hàm chậm đi, quay đầu lại nhướng mày nhìn tôi: “ Cha em đến đón như thế nào, lái xe đến sao?”

“……” Hai chân tôi khép lại một chút, buông muỗng xuống, nhìn chằm chằm mũi chân nói: “ Lái, lái xe điện đến.”

“Hiện tại là 9 giờ rưỡi.” Tiếu Hàm ngẩng đầu nhìn đồng hồ nói: “Đi thôi, bây giờ anh dẫn em đi đến quãng trường, dẫn em đi mua di động xong thì đi ăn cơm trưa, ăn xong cơm trưa thì đưa em về nhà.”

“ Hả?” Vì sao lại muốn đến nhà tôi, yết hầu tôi như nghẹn lại, đến mùi vị của kem cũng không nếm được.

“Em thật không ngoan! Đã ăn nhiều như vậy rồi.” Nói rồi Tiếu Hàm lấy hộp kem trong tay tôi, sau đó lại lấy ngón tay lau một chút kem màu hồng nhạt trên khóe miệng tôi, rồi đem đến bên miệng chính mình liếm một cái, sau đó ngẩng đầu đôi mắt nhìn tôi như cười như không: “Vị dâu tây nha, quả nhiên rất ngọt.”

Tác giả có lời muốn nói: Tim đập rộn ràng aa. Thời điểm ăn kem tốt nhưng vậy, đương nhiên là phải dùng một chút tình thú, hắc hắc ~ ( tà ác cười)

Chú thích:

(*) Häagen-Dazs là thương hiệu kem lạnh của Mỹ được thành lập tại the Bronx, New York vào năm 1961 bởi đôi bạn doanh nhân gốc Ba Lan và Do Thái là Reuben và Rose Mattus.

✄┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈

Răm vãi=)))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.