Học Trưởng Giúp Đỡ

Chương 3: Chương 3: "Giúp đỡ" trong phòng vệ sinh quán bar (cao H)




- Tiến vào... Tiến vào...

Hứa An An vừa ấm ức vừa thẹn thùng nhìn ngón tay anh dính đầy dịch lấp lánh của cô. Câu nói “tiến vào” không nói nên lời được. Gần như gấp đến mức sắp khóc.

Bỗng nhiên cách vách có một người phụ nữ đi từ ngoài vào, tiếng giày cao gót đi trên đường vang lên, sau đó là âm thanh ma sát khi cởi quần áo, sau đó nữa là tiếng đi tiểu lọt vào tai.

Hứa An An lập tức cắn đôi môi bị hôn đến sưng đỏ, phía dưới nghe thấy tiếng nước chảy càng kép chặt hơn nữa, mang theo khoái cảm và trống rỗng nhiều hơn.

Lúc này Lăng Thiệu lại có tư tưởng xấu dùng tay dính đầy chất lỏng trong cơ thể chui vào ngực cô, sau đó cọ xát núm vú đã cứng lên của cô, làm cô khoát hoạt và trống rỗng hơn nữa.

Khi người phụ nữ kia đứng dậy mặc quần áo, bàn tay to của Lăng Thiệu bao lấy đống thịt mềm mại, mạnh mẽ xoa bóp đè ép, cả người Hứa An An đều xụi lơ, nước phía dưới chảy càng nhiều hơn.

- A... Ừm ~ ~

Hứa An An không tự giác được kêu ra tiếng, dường như người phụ nữ ở cách vách nghe thấy khác thường, cảnh giác dừng lại. Cô vội vàng cắn môi, ánh mắt cầu xin bảo Lăng Thiệu dừng lại.

Sau khi người phụ nữ ở cách vách rời đi, Hứa An An buông đôi môi bị cắn đến sưng đỏ ra, bàn tay của Lăng Thiệu còn đang tàn sát bừa bãi ngực cô.

Lúc này tác dụng của thuốc mới hoàn toàn phát huy, phía dưới Hứa An An như có cỏ dại mọc lan tràn, những tiếng rên rỉ hoặc tiếng nói trầm thấp trong những video trước đây cô xem vang trong lỗ tai cô, lúc này cô hi vọng mình giống dâm phụ, bị đàn ông đối xử thô bạo, liều mạng rút ra cắm vào, giống như mới vừa rồi, giải trừ trống rỗng trong lòng cô.

Cũng chạm vào ngực Lăng Thiệu, Hứa An An hoàn toàn biến thành nô lệ sa vào dục vọng, nước mắt cô chảy xuống khuôn mặt hồng hào, giọng nói tan vỡ:

- Học... Học trưởng, cầu xin anh... Cắm vào đi... Tiến vào... Làm... Làm em đi... Cầu xin anh... Anh nói cái gì... Đều... Đều đồng ý với anh...

Dường như lúc này Lăng Thiệu không bị dục vọng khống chế, anh nhẹ nhàng thổi hơi bên tai Hứa An An, một cánh tay thần không biết quỷ không hay cởi thắt lưng ra, lấy ra côn thịt đỏ tím đã sớm bừng bừng phấn chấn, sợ cô đau, còn tri kỷ bôi chất lỏng trong cơ thể cô lên côn thịt, giọng nói càng mị hoặc hơn:

- Thật sao? Nói cái gì... Em đều đồng ý sao?

- Ừm... Ừm ~ ~ Ừm...

Hứa An An lại bị Lăng Thiệu hôn, anh kéo quần lót đã sớm ướt sũng nước của cô xuống chân, sau đó nâng cái chân vốn đang vòng qua eo anh cao lên một chút, sau đó cầm lấy dục vọng của mình cọ xát vào cửa huyệt mềm mại. Mỗi lần cọ xát lại làm Hứa An An vì khoái cảm mà run run, sau đó hành lang càng hút chặt hơn.

Đợi phía dưới Hứa An An chảy đầy nước lên côn thịt của mình, cuối cùng Lăng Thiệu không nhịn được, anh cầm lấy côn thịt của mình để ở cửa động, giọng nói vì chịu đựng dục vọng mà trầm thấp khàn khàn:

- Em tên là gì?

- Hả?

Hứa An An đang bị anh giày vò đến mức thần chí không rõ mơ màng mở to mắt nhìn anh, vì để mình được giải thoát sớm một chút, cô lập tức thỏa hiệp:

- An An... Em tên là... Hứa... An An... A... A a a!

Lăng Thiệu vốn thong thả đẩy phần đầu đi vào, cho dù nhờ tác dụng của thuốc và ngón tay anh mở rộng đã làm cô vô cùng ướt át, anh vẫn gặp phải trở ngại mà cô gái mang đến, anh dừng một lát, đợi Hứa An An thoải mái đáp lại, cuối cùng cũng động thân một cái, cả côn thịt biến mất vào. Làm Hứa An An cao trào và thét chói tai trong chớp mắt.

Đợi cô khôi phục lại, Lăng Thiệu vì nhục bích co rút nhiều lần khi cô cào trào làm thiếu chút nữa bắn ra, gần như hít khí lạnh nhịn xuống.

Hứa An An thở hổn hển tựa vào vai anh, khuôn mặt vì thỏa mãn lộ ra một chút mỉm cười. Không đợi cô thích ứng, Lăng Thiệu bắt đầu rút ra cắm vào.

Mỗi lần anh đều dùng nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, miệng thịt non trong nhục bích cô gái lật chuyển, bởi vì Hứa An An chảy quá nhiều nước, mỗi lần rút ra cắm vào đều mang theo tiếng nước “Bành bạch”, tiếng “Phốc phốc” rút ra cắm vào, cũng với tiếng “Bốp bốp” do t*nh h*àn chạm vào nhục bích và mông.

Lúc đầu Hứa An An phải chịu đựng đau đớn, cái đó của Lăng Thiệu quá to, thô dài hơn đảo của cô nhiều, cô dung nạp rất gian nan, nhưng tác dụng của thuốc làm bên trong hoa huyệt của cô vô cùng ngứa ngáy, mà cứng rắn như lửa của Lăng Thiệu vừa đúng chống đỡ ở nơi đó, cọ xát cô, càng làm cô thỏa mãn hơn ngón tay anh.

Mỗi lần rút ra cắm vào đều kéo Hứa An An phản xạ có điều kiện hùa theo anh, thắt lưng cô cũng rút ra cắm vào, để phần đầu của anh đụng vào chỗ mẫn cảm nhất sâu trong dục vọng.

“Phốc” “Phốc”

- Ừm... A... A... Ừm... Nhẹ một chút... Không... Nhanh... Dùng lực... Học trưởng... A a a... Làm... Em... Xuyên vào... Dùng lực... Ừm ~ ~ ~ A...

Gần như Hứa An An khóc lóc nói ra những lời nói dâm đãng chưa bao giờ nói qua, bởi vì tác dụng của thuốc nên cô nói năng hơi lộn xộn, cô còn mở rộng hai chân ra, chủ động đón nhận côn thịt của Lăng Thiệu. Trong phòng vệ sinh tràn ngập hương vị dâm mị.

“Bốp! Bốp! Bốp!”

“Phốc” “Phốc”

Hai tay Lăng Thiệu nâng mông mềm mại của cô, phối hợp với thắt lưng mình luật động va chạm đại nhục bổng vào trong, rút ra cắm vào gần trăm cái, tóc trên trán có mồ hôi, anh vừa làm động tác dưới thân nhanh hơn, vừa nhìn Hứa An An:

- An An dâm đãng như vậy... Thích người khác làm như vậy...

Nói xong mông anh giống như motor chạy bằng điện luật động một cách mãnh liệt, làm vận động pít – tông.

- Ừm ~ ~ Nha!! Ai nha!! A... A... A a... Thoải mái... Thật thoải mái... A... A... A a a... Thật thoải mái... Học trưởng... A... An An... Tiểu huyệt... Thật thoải mái... Đâm vào... Đâm vào... A a a a a...

“Phốc” “Phốc”

“Bốp bốp bốp...”

Dưới thế tấn công mãnh liệt của Lăng Thiệu cuối cùng Hứa An An cũng đạt tới cực lạc điên cuồng. Cô liên tục rên rỉ, ôm chặt lấy Lăng Thiệu đong đưa thân thể, không biết quần áo bị cởi ra từ lúc nào, đầu v* cứng rắn sưng to xoay động trước ngực Lăng Thiệu, giống như hai viên bi nhỏ mát xa, làm cho hạ thân hai người càng cảm thấy sảng khoái hơn.

Lăng Thiệu di chuyển càng lúc càng nhanh, Hứa An An cảm thấy hạ thân mình nóng lên, giống như bị anh đâm hỏng, khoái cảm càng mãnh liệt hơn, chỉ cảm thấy đầu lập tức chứa đầy ánh sáng, sau đó bỗng nhiên mật dịch nóng bỏng phun trào từ trong tiểu huyệt ra, tưới lên đầu đại nhục bổng của Lăng Thiệu, Lăng Thiệu không ngờ tác dụng của thuốc này đối với Hứa An An lại mạnh như vậy, vậy mà có thể làm người phụ nữ cao trào ngay lần đầu tiên, một tiếng gầm nhẹ vang lên, anh gia tăng tốc độ rút ra cắm vào khoảng chục lần, còn nắm chặt lấy mông mềm của Hứa An An ấn chặt tiểu huyệt non mềm của cô vào sâu côn thịt của mình, sau đó phun mạnh ra tinh dịch trắng đục.

Tinh dịch nóng bỏng phun vào trong tử cung của Hứa An An, nóng nỏng tưới lên toàn thân cô, sau đó cô cao trào lần thứ hai, lần này cô hoàn toàn không có ý thức, bởi vì tràn ngập khoái hoạt mà khóc kêu:

- A a a a a a a a! Quá sung sướng... A... Em không được... Sắp chết... A!

Một lúc sau, đợi hai người hấp thụ sảng khoái ngất trời bình phục lại, Lăng Thiệu thong thả rút dục vọng mềm nhũn của mình xuống, sau đó chậm rãi buông Hứa An An ra.

Chân Hứa An An mềm nhũn gần như không đứng nổi. Cô chỉ cảm thấy hạ thân trống rỗng, bên trong tiểu huyệt lập tức phun ra không biết là chất lỏng cao trào của mình hay là tinh dịch của Lăng Thiệu, lập tức chảy theo bắp đùi, bắn lên trên sàn phòng vệ sinh, còn có một chút máu đỏ.

Còn... Muốn...

Hứa An An làm đến mức mặt đều đỏ bừng, mang theo cảm giác sáng bóng, cắn đôi môi ướt át tươi đẹp, không dám nói những lời khó có thể mở miệng nữa. Trời ạ... Chuyện vừa rồi điên cuồng như vậy... Dâm đãng như thế... Thật sự là cô...

Lăng Thiệu đỡ cô đứng vững, giơ tay chỉnh sửa áo sơ mi, giống như người đàn ông điên cuồng gợi cảm vừa rồi không phải là anh. Anh giơ tay chỉnh lại áo của Hứa An An một chút.

Giống như nhìn ra tâm tư của Hứa An An, anh nhẹ nhàng nở nụ cười:

- An An, hôm nay em không thích hợp làm lần nữa... Sẽ bị thương. Đợi lần sau anh sẽ thỏa mãn em.

Mặt Hứa An An hoàn toàn đỏ bừng, không dám nhìn ánh mắt Lăng Thiệu.

- Bây giờ bên ngoài không có ai, em sửa sang xong thì ra đi.

Lăng Thiệu chỉnh quần áo thay cô. Hứa An An ngẩng đầu, thấy dục vọng và dịu dàng chưa mất trong mắt anh:

- An An, nhớ kỹ, anh tên là Lăng Thiệu.

Hứa An An mặc quần áo tử tế thẹn thùng ném quần lót hoàn toàn ẩm ướt treo ở bên chân vào trong thùng rác, sau đó giặt sạch khăn tay rửa mặt một chút, không mặc quần lót đi ra khỏi phòng vệ sinh.

- A!

Bóng dáng dựa vào tường trong hành lang rẽ làm Hứa An An hoảng sợ, cô kêu sợ hãi, sau khi thấy rõ là Chu Đồng liền đánh cô ấy một cái:

- Đồng Đồng cậu làm mình sợ muốn chết!

Chu Đồng ngửi thấy người Hứa An An toàn mùi rượu, đôi mắt nhìn chằm chằm cô:

- Cậu vừa đi đâu thế?

- Đi toilet!

Hứa An An không cần suy nghĩ trả lời, không thể để bất cứ ai biết chuyện hoang đường vừa rồi! Cô chủ động kéo tay Chu Đồng đi xa:

- Ai nha tớ không đợi được cậu, bụng vừa đau thôi! Đi nhanh đi không lát nữa không về kịp trường học mất...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.