Học Tỷ Của Ta Biết Ma Pháp

Chương 75: Chương 75: Thân phận bí ẩn




Lúc này Isabella mới phát hiện bầu không khí trong phòng hơi không đúng, cô Britney đang nhíu mày suy nghĩ, sắc mặt của các thầy cô khác cũng rất nghiêm túc, họ bàn luận với nhau việc gì đó, dường như có chuyện lớn xảy ra.

Nàng cẩn thận từng li từng tí đặt bài tập lên bàn, sau đó lại chạy ra ngoài, nhìn Trần Lạc, hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Trần Lạc lắc đầu, đáp: “Tớ cũng không biết...”

Isabella nghe người ở trong nghị luận, trên mặt nổi lên vẻ nghi hoặc lần nữa, nàng lẩm bẩm: “Cái tên Trần Lạc này, tớ thật sự đã nghe ở chỗ nào đó, đến cùng là ở chỗ nào...”

Một lúc sau, trên mặt của nàng bỗng nhiên lộ ra vẻ chợt hiểu, nàng reo lên: “Tớ nhớ ra rồi, ngày đó ở hiệp hội Ma Pháp, người mang theo mặt nạ, đội mũ trùm đầu kia tên là Trần Lạc, suýt chút nữa tớ lầm hắn với cậu...”

“Trần Lạc?”

“Ai nhận biết Trần Lạc?”

“Trần Lạc ở nơi nào!”

Isabella không tận lực áp chế tiếng của nàng, nàng vừa dứt lời. Trong văn phòng, lập tức truyền đến một trận tiếng động lật bàn.

Trần Lạc liếc qua, phát hiện không ít thầy cô dạy toán đều đứng lên, hắn quả quyết vẫy tay với Isabella. “Tớ trở về nấu cơm, học tỷ gặp lại...”

Lúc Isabella bị đám người vây, Trần Lạc thấy tình thế không ổn đã mau lẹ chuồn mất.

Hơn nửa giờ trôi qua, Isabella ngồi ngẩn người trước bàn ăn, còn chưa lấy lại tinh thần. Nàng cầm đũa, nhìn Britney một chút, hỏi: “Cô Britney, Trần Lạc kia thật sự có lợi hại như vậy?”

Britney nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Những bài toán treo thưởng kia, bao gồm cả đại học giả, vô số nhà nghiên cứu toán học đều không giải ra. Vì sao lại có người làm được chuyện này, chẳng lẽ hắn thật sự là hóa thân của Nữ Thần Trí Tuệ sao?”

“Khụ, khụ, khục!”

Ánh mắt của Britney nhìn về phía Trần Lạc đang uống nước thì bị sặc, nàng an ủi: “Blair em không cần nản chí, vị học giả thần bí kia đã siêu việt vô số đại học giả, đứng ở toán học đỉnh phong, chúng ta không cần so sánh với hắn...”

Trần Lạc nhẹ nhàng gật đầu. “Em đã biết...”

Dù sao toán học cũng là lĩnh vực nghiên cứu của số ít người, hầu hết mọi người trong thành Yapool cũng không biết có một vị học giả thần bí tên là Trần Lạc đã được phong thần trong lòng của các nhà nghiên cứu toán học tại thành Yapool.

Đồng thời, vô số các Ma Pháp sư trên đại lục Thần Ân cũng không biết, trong phân hội của hiệp hội Ma Pháp lệ thuộc tiểu công quốc xa xôi nào đó dưới sự thống trị của đế quốc Oss, hệ ma pháp thứ năm đã bắt đầu nảy mầm.

Angus ngồi sau bàn làm việc, hắn buông xuống tư liệu trong tay, nhẹ nhàng thở phào một cái, lẩm bẩm: “Hắn thật sự chỉ là Ma Pháp học đồ sao?”

Phần tư liệu về tổ hợp ma pháp do tên Ma Pháp sư thần bí tên là Trần Lạc cung cấp cho hiệp hội Ma Pháp đã được nghiệm chứng bảy tám phần.

Cho tới bây giờ, còn chưa phát hiện sai lầm gì.

Những thứ còn chưa nghiệm chứng chỉ bởi vì cho dù là hắn, cũng không thể đồng thời phóng thích tam hệ và tứ hệ ma pháp, cũng không phải lý luận của đối phương sai.

Rất khó tưởng tượng, loại ý nghĩ vĩ đại đủ để cải biến cách cục của giới ma pháp này, lại do một tên Ma Pháp học đồ đưa ra.

Mà điều này càng biểu hiện rõ ràng sự vĩ đại của hắn.

Mặc dù giọng của hắn có vẻ thâm trầm, nhưng Angus vẫn có thể nhìn ra, tuổi tác của hắn cũng không lớn.

Lúc hắn vẫn là Ma Pháp học đồ đã có loại tư tưởng vĩ đại này, chờ đến khi hắn trở thành Ma Pháp sư cao cấp, Đại Ma Pháp Sư, thậm chí là Ma Đạo sư, Đại Ma Đạo Sư...

Việc này đã vượt quá tưởng tượng của Angus.

Hắn tạm thời dằn xuống sự rung động trong lòng, tổ hợp ma pháp là đại sự của giới ma pháp. Hắn nhất định phải lập tức khởi hành tiến về tổng bộ hiệp hội Ma Pháp ở Vương Đô để báo cáo việc này lên.

Là hội trưởng phân hội thành Yapool, hắn có một phần công lao rất lớn ở trong đó.

Ngoài ra, hắn nhận được Trần Lạc gợi ý, bằng vào tổ hợp ma pháp xuất kỳ bất ý đánh chết một tên thám tử của nước khác, cũng muốn trở lại Vương Đô để nhận quốc vương khen ngợi.

Angus mỉm cười, hắn thiếu vị Trần Lạc này thật đúng là không ít...

Một bóng người đi đến cửa phòng của Angus, gõ cửa một cái rồi lên tiếng: “Angus đại nhân, tôi có một chuyện muốn nói với ngài, ngài hẳn sẽ cảm thấy hứng thú...”

Angus nhìn về phía vị chấp sự trung cấp đang đứng ngoài cửa, hỏi: “Chấp sự Baelen, ông muốn nói chuyện gì?”

Chấp sự tên Baelen đi tới, đứng đối diện với Angus, hắn nói: “Có liên quan đến ngài Trần Lạc.”

Nghe được tên Trần Lạc, Angus mừng rỡ, hỏi: “Ông tra được thân phận của hắn rồi sao?”

Baelen lắc đầu. “Không chỉ chúng ta, thành Yapool còn có rất nhiều người đang tìm hắn, nhưng lại không có kết quả gì, Trần Lạc dường như không phải tên thật của hắn, hắn che giấu thân phận thật của mình với chúng ta.”

Đối với việc này Angus cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, hắn gật đầu. “Ngay cả mặt hắn cũng không nguyện ý lộ ra, tên giả cũng không kỳ quái, ông nói chuyện gì liên quan đến hắn?”

“Hai ngày trước, có một vị học giả thần bí giải quyết tất cả bài toán treo giải thưởng của hiệp hội Toán Học, từ đó lấy đi tiền thưởng, nhiều đến mấy trăm đồng vàng...” Nói đến đây, trên khuôn mặt của Baelen lộ ra vẻ khó tin. “Chuyện này khó có thể tin nổi, cho dù là đại học giả cũng không giải ra được những bài toán này...”

Angus biết, mặc dù Baelen là chấp sự của hiệp hội Ma Pháp, nhưng toán học lại là niềm đam mê của hắn, nhưng hắn hiển nhiên sẽ không vô duyên vô cớ nói với mình chuyện của hiệp hội Toán Học.

Giống như nhận ra được điều gì, hắn bỗng nhiên đứng phắt dậy, nhìn thẳng vào Baelen. “Ý của ông là...”

Baelen gật đầu. “Ngay cùng một ngày, Trần Lạc tiên sinh bỏ ra hơn 500 đồng vàng mua hơn mười loại ma pháp biến thể ở nơi này..., mà người lấy đi tiền thưởng của hiệp hội Toán Học, cũng tên là Trần Lạc. Tôi nghĩ bọn hắn ắt hẳn là một người.”

Trên mặt của Angus lộ ra vẻ ngoài ý muốn, “Hắn còn hiểu toán học?”

“Không chỉ là hiểu, Trong lòng của học giả toán học, hắn có địa vị rất cao...” Sắc mặt của Baelen trở nên phức tạp, trên mặt có ít cảm xúc nói không rõ. “Ngài Angus có thể không biết, chuyện hắn làm đối với giới toán học có ý nghĩa...”

Angus mỉm cười, thuận miệng nói: “Chẳng lẽ so tổ hợp ma pháp đối với Ma Pháp sư có ý nghĩa lớn hơn sao?”

“Hoàn toàn không chỉ như thế.” Baelen hít sâu một hơi, lúc này mới từ tốn nói: “Các nhà nghiên cứu toán học..., gọi hắn là thần.”

Trên đại lục Thần Ân, thần là chí cao vô thượng.

Các Ma Pháp sư tín ngưỡng Ma Pháp Chúng Thần, các học giả tín ngưỡng Nữ Thần Trí Tuệ, dùng chữ “Thần” này trên thân của nhân loại, đại biểu cho hắn đã đứng ở đỉnh phong của một lĩnh vực nào đó, không thể siêu việt.

“Thần?” Sắc mặt của Angus cũng trở nên nghiêm nghị, hắn hỏi lại: “Ông cũng cho là như vậy sao?”

Baelen trầm mặc hồi lâu, mới thở dài, đáp: “Mặc dù điều này rất khó để cho người ta tin tưởng, nhưng tôi không thể không thừa nhận, đánh giá của đám học giả kia đối với ngài Trần Lạc không có bất cứ khuếch đại gì...”

“Việc này...” Angus há hốc miệng, cũng không lên tiếng. Hồi lâu, hắn mới ngồi phịch xuống ghế. “Đưa chấp sự Jasmine đến đây.”

Một lát sau, Jasmine gõ cửa một cái, chậm rãi đi tới. Nàng cúi đầu xuống, giọng nàng êm dịu: “Hội trưởng đại nhân...”

Angus chỉ vào cái ghế đối diện. “Ngồi đi.”

Jasmine đoan chính ngồi trên ghế, Angus nhìn nàng, hỏi: “Liên quan tới ngài Trần Lạc, chấp sự Jasmine biết được bao nhiêu?”

Jasmine sửng sốt một chút, chậm rãi nhìn về phía Angus, thử thăm dò: “Ma pháp chứng nhận của ngài Trần Lạc có vấn đề gì sao?”

“Không có, ý nghĩ tổ hợp ma pháp của ngài Trần Lạc rất hoàn mỹ.” Angus mỉm cười, nói: “Ta chỉ muốn hiểu rõ hắn hơn một chút, chấp sự Jasmine dường như rất quen với hắn. Trước lúc rời đi, ngài Trần Lạc còn đặc biệt để cho ta chiếu cố cô, cho nên ta muốn hỏi cô chuyện liên quan đến hắn.”

“Chiếu cố tôi...” Jasmine sửng sốt một chút, sau đó liền rơi vào suy nghĩ, nàng từ tốn nói: “Ngài Trần Lạc và các Ma Pháp sư khác không giống với, hắn rất lịch sự, rất lễ phép. Cũng rất có tiền...”

Angus gật đầu, lại hỏi: “Cái tên Trần Lạc này dường như không phải tên thật của hắn, về thân phận thật sự của hắn không biết chấp sự Jasmine có biết hay không?”

Jasmine nhìn Angus, trên mặt lộ ra vẻ mờ mịt, “A, Trần Lạc tiên sinh còn thân phận khác sao?”

“Xem ra chấp sự Jasmine cũng không biết.” Angus mỉm cười, nói: “Tốt, chấp sự Jasmine đi làm việc đi, về sau nếu ngài Trần Lạc tới hiệp hội Ma Pháp, làm phiền cô tự mình tiếp đón hắn. Ngoài ra, nếu như tại hiệp hội gặp phiền toái gì, bất cứ lúc nào cô cũng có thể tìm ta hoặc phó hội trưởng Elton.”

“Tôi đã biết.” Jasmine nhẹ nhàng gật đầu. “Cám ơn hội trưởng đại nhân.”

Sau khi Jasmine chậm rãi lui ra ngoài, Angus đứng dậy một lần nữa, hắn đi tới trước cửa sổ, trên mặt tràn ngập vẻ nghi hoặc.

“Thần..., ngài Trần Lạc, ngài rốt cuộc là ai?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.