Trong phòng khách, Trần Lạc và Isabella ngồi trên ghế sa lon, nghe cô Britney hướng dẫn ma pháp.
Britney nhìn bọn hắn rồi nói: “Ma pháp là Chúng Thần ban ân, bất kỳ người nào có được thiên phú ma pháp đều không nên lãng phí nó, nhưng để làm một vị Ma Pháp sư đúng nghĩa, các em cũng không thể quá tín nhiệm ma pháp.”
Sau khi nàng nói xong cũng không dừng lại mà tiếp tục giải thích cho Trần Lạc và Isabella.
“Trước kia cô đã từng nói với các em, mặc dù Chúng Thần ban cho chúng ta năng lực thi triển ma pháp, nhưng vì câu thần chú dài dằng dặc và kết ấn phức tạp dẫn đến nhiều khi Ma Pháp sư căn bản không kịp thi triển phép thuật.”
Sau đó, Britney từ từ niệm chú và kết ấn thi triển một phép Hỏa Cầu Thuật, đoạn nàng nói tiếp: “Ma Pháp sư thi triển phép thuật không kịp, so với người bình thường không hề khác gì nhau, vì đền bù khuyết điểm này, rất nhiều Ma Pháp sư cũng sẽ luyện tập thuật cận chiến, dưới tình huống bị người sáp lại gần, chiến binh ưu tú không nhất định là Ma Pháp sư ưu tú, nhưng Ma Pháp sư ưu tú nhất định là chiến binh ưu tú...”
Đây là lần thứ hai Trần Lạc nghe được câu nói này của cô Britney, đồng thời đối với việc này hắn cũng hiểu rất rõ ràng.
Bởi vì thi triển ma pháp cần thời gian, cho nên phần lớn phép thuật là tuyệt chiêu công kích từ xa, một khi bị đối thủ sáp lại gần người, Ma Pháp sư lập tức biến thành dê đợi làm thịt.
Khuyết điểm này sẽ theo đẳng cấp của ma pháp tăng lên, tăng tốc tốc độ thi triển ma pháp dần dần đền bù khuyết điểm này, nhưng đối với Ma Pháp học đồ tới nói, lúc đánh nhau nếu chưa kịp dùng ma pháp, bọn hắn nhất định là kẻ bị đánh thảm nhất.
Đừng nhìn thành tích ma pháp của Toby xếp hạng chót trong lớp, nhưng nếu là thật sự đánh nhau, kỳ thật hắn mới là người đàn ông mạnh mẽ nhất trong lớp nếu trừ Trần Lạc ra.
Thời gian Baader phóng ra Hỏa Cầu Thuật đủ để Toby treo hắn lên đánh tám lần, tình huống thực tế có thể thần chú hắn còn chưa niệm xong đã bị Toby đè xuống đất ma sát.
Trần Lạc nghe cô Britney giảng giải, cảm giác được ánh mắt của Isabella cứ liếc đi liếc lại trên ngươi hắn.
Rất hiển nhiên, đối với chuyện lần trước Trần Lạc thừa dịp nàng niệm chú che miệng nàng lại, nàng còn chưa quên đâu, Trần Lạc giả vờ như đang nghiêm túc nghe giảng, làm bộ không chú ý tới ánh mắt của Isabella.
Britney nhìn Trần Lạc và Isabella, giọng nàng du dương như sáo: “Dưới rất nhiều tình huống, năng lực chiến đấu còn quan trọng hơn ma pháp, cô hi vọng các em nhanh chóng nhận thức được điểm, cho nên, trước khi dạy các em ma pháp, cô dự định dạy các em chiến đấu trước đã.”
Trần Lạc đã từng thấy qua năng lực chiến đấu của cô Britney.
Học qua mấy năm tán đả, Trần Lạc tự mình có thể đối phó với đối thủ có hình thể ngang ngửa mình, trong khu vực rộng rãi cũng có thể lấy một chọi nhiều, nhưng đối mặt cô Britney, hắn căn bản chống đỡ không được.
Xác thực nói, động thủ với cô Britney, trong chớp mắt hắn sẽ bị miểu sát.
Đây chính là chỗ mạnh mẽ của Phong hệ Ma Pháp sư, đặc điểm của Phong hệ ma pháp là mau lẹ, lại thêm thuật cận chiến cao siêu đủ để cho bọn hắn trở thành vô địch trong cùng cấp.
Britney đứng lên, thi triển một phép Phiêu Phù Thuật, tất cả đồ đạc trong phòng đều di chuyển đến góc phòng để trống ra một mảnh địa phương không nhỏ.
Nàng lại thực hiện một phép Vi Phong Thuật quét dọn sạch sẽ bụi bặm trên sàn, sau đó đứng ở nơi đó, nhìn về phía Trần Lạc: “Blair, thử công kích cô đi.”
Trần Lạc quả quyết lắc đầu nguầy nguậy, hắn vẫn biết rõ sức của mình, chớ nhìn dáng dấp thiên chân khả ái gần như vô hại của cô Britney, trên thực tế nàng không cần ma pháp cũng có thể đánh hắn tới sáng mai không lếch ra khỏi giường nổi.
Britney nhìn hắn, nàng bất đắc dĩ nói: “Em không cần sợ đâu, cô chỉ muốn giảng cho các em một chút điểm quan trọng trong chiến đấu cơ bản, cô sẽ không thật sự đả thương em đâu.”
“Hay là vầy đi cô Britney, nếu không để em lên trước đi, em vừa mới học xong một ít thuật cận chiến, cô có thể xem ở chỗ nào em làm chưa đúng...” Isabella chủ động đứng ra, nàng nhìn Trần Lạc với vẻ kích động lồ lộ trên gương mặt.
Britney cố ý sáng tạo cho Trần Lạc cơ hội tiếp xúc Isabella, nếu Isabella đã chủ động yêu cầu, nàng chắc chắn không từ chối, nghe vậy, nàng nhẹ nhàng gục gặt đầu: “Vậy được rồi, có điều Isabella, em phải cẩn thận một chút, không cần tổn thương Blair đâu.”
“Cô yên tâm, em sẽ nhẹ tay.” Isabella gật đầu nhanh chư chớp, sau đó nàng nhìn về phía Trần Lạc giống như cười mà không phải cười, nàng hỏi: “Blair, em chẳng lẽ ngay cả chị cũng sợ sao?”
Người thông minh biết cách xem xét thời thế, phỏng đoán chính xác thực lực của mình, lúc nên sợ thì sợ, lúc nên lên thì lên, mặc kệ tình huống phía trước như thế nào đều xông lên chính là người lỗ mãng, mặc kệ tình huống nào đều lui phía sau là hèn nhát, rất hiển nhiên, nếu như đối thủ là Isabella mà nói, Trần Lạc cảm thấy hắn vẫn có thể lên một chút.
Thế là hắn chậm rãi đi tới đối diện Isabella.
Hắn nói: “Xin mời học tỷ nhẹ tay.”
Isabella sớm đã không kịp chờ đợi, nàng dường như đã thấy cảnh tượng Trần Lạc cầu xin tha thứ, Trần Lạc vừa bước lên, nàng lập tức vọt tới tấn công trước.
Lần này, nàng nhất định phải đánh hắn đến mông nở hoa mới thôi, đây là để báo thù lần trước hắn dám che miệng nàng!
Trần Lạc lùi xuống phía sau một bước, khiến cho đòn tấn công thứ nhất của Isabella thất bại, hắn cũng thuận thế nắm lấy cổ tay nàng.
Đồng thời, hắn nâng một tay khác lên, giơ trên không trung ngắn ngủi vài phút, cuối cùng chộp vào cổ trắng nộn của Isabella.
Trần Lạc thoáng dùng sức, thân hình của Isabella liền ngã ngửa ra đằng sau.
Đây không phải kỹ thuật của tán đả, mà hơi giống với cầm nã hơn, Trần Lạc có học qua một ít Cầm Nã Thuật nhưng không có hệ thống, tuy vậy hắn cũng học được vài chiêu hữu dụng.
Cổ tay bị bắt, cổ bị chế trụ, Trần Lạc chỉ cần nhẹ nhàng dùng sức, thân thể của Isabella liền mất đi cân bằng.
Trước khi Isabella ngã xuống đất một khắc, Trần Lạc đổi thế ôm lấy nàng, hắn nhanh chóng giữ phần gáy của nàng phòng ngừa nàng thật sự ngã sấp xuống.
Nhưng cứ như vậy, tư thế của hai người lại hơi mập mờ một chút, cực kỳ giống một loại phim thần tượng cẩu huyết nào đó. Lúc này, nếu có camera xoay quanh hai người 360 độ không góc chết, lại chèn thêm một đoạn nhạc tình cảm vào, đây chính là khung hình kinh điển trong phim thần tượng...
Theo Britney, một màn này đại khái là Trần Lạc nửa ngồi trên mặt đất, Isabella nằm trong ngực của hắn, ánh mắt của hai người ẩn tình đưa ý đối diện với nhau...
Trần Lạc cúi đầu nhìn vẻ mặt sững sờ của Isabella, ngượng ngùng nói: “Học tỷ, đắc tội...”
Britney nhanh chóng bước tới, nàng bèn đỡ Isabella đứng dậy, sau đó nhìn về phía Trần Lạc, kinh ngạc nói: “Blair, trước kia em có học qua thuật cận chiến hả?”
“Chỉ là nhìn lung tung một ít sách.” Trần Lạc ngượng ngùng đáp: “Từ đó học được một ít mà thôi...”
Isabella ngơ ngác đứng tại chỗ, biểu lộ ngốc trệ, trong lòng ngập tràn đả kích trước nay chưa từng có.
Toán học không sánh bằng Blair, thiên phú ma pháp cũng không bằng hắn, ngay cả nàng vụng trộm học chiến đấu được một đoạn thời gian, nàng chỉ muốn tìm lại một chút mặt mũi cũng bị hắn miểu sát trong chớp mắt...
Từng phương diện đều gặp phải đả kích mang tính hủy diệt, điều này thậm chí khiến Isabella cảm thấy cả đời này nàng đều sẽ bị Blair đè ép...
Britney nhớ lại một loạt động tác chiến đấu của Trần Lạc mà nàng chưa từng thấy qua bao giờ, trong lòng không khỏi dâng lên hứng thú, nàng nói: “Blair, lần này cô không dùng ma pháp, em tấn công cô thử một chút xem.”
Trần Lạc nhiều lắm chỉ xem như yêu thích tán đả, Phong hệ ma pháp lại thêm thuật cận chiến, cô Britney hoàn toàn có thể miểu sát hắn giống như hắn miểu sát Isabella.
Nhưng nếu như nàng không dùng Phong hệ ma pháp, chỉ dùng thuật cận chiến mà nói, Trần Lạc cũng chưa chắc không có lực đánh một trận.
Dù sao cô Britney kinh khủng nhất chính là tốc độ kinh người của nàng, chỉ cần cho Trần Lạc cơ hội phản ứng, hắn cũng chưa chắc thất bại.
Hắn nhẹ nhàng gật đầu nhìn Britney rồi nói một cách chân thành: “Cô Britney, cô cẩn thận...”
Lời còn chưa dứt, hắn đã vào tư thế chiến đấu
Sau đó...
Sau đó thì không có sau đó nữa.
Trần Lạc vốn tưởng rằng, lấy thân thủ của hắn nếu như cô Britney không sử dụng Phong hệ ma pháp, coi như hắn vẫn không phải là đối thủ của nàng, nhưng nàng cũng đừng hòng tuỳ tiện thắng hắn.
Sự thật chứng minh, hắn suy nghĩ nhiều.
Lần này, Trần Lạc chỉ kiên trì được mười giây dưới tay nàng, thế rồi hắn nằm trong ngực cô Britney ------ tựa như vừa rồi Isabella nằm trong ngực hắn vậy đó.