Học Tỷ Của Ta Biết Ma Pháp

Chương 77: Chương 77: Vấn đề của Britney




Học tỷ Alice tìm không thấy đồng bạn cho buổi ngoại khóa là chuyện cười lớn nhất trong Thánh Donas, chỉ cần nàng nói một câu cần đồng bạn, người đối với nàng xum xoe có thể xếp hàng dài từ cửa trường học tới nơi này.

Nàng tiếp cận Trần Lạc như thế chính là thèm thuồng tri thức toán học của hắn mà thôi.

Nói đến, quan hệ giữa Isabella và Trần Lạc so với Alice càng thêm tự nhiên hơn nhiều. Nếu như không nhận được ý chỉ của gia tộc, kiều nữ của học viện Thánh Donas, nữ thần trong lòng của vô số học sinh, lại xinh đẹp lại lớn, làm sao học tỷ Alice lại tiếp cận một thằng nhóc nghèo túng như hắn chứ.

Mặc dù Isabella phẳng một chút, không có tâm nhãn gì, bằng không mỗi lần Trần Lạc cũng sẽ không thuận lợi lừa gạt tiền từ chỗ nàng như vậy, nói một cách khác, Isabella đơn thuần hơn Alice rất nhiều.

Trần Lạc cũng lười vạch trần Alice, ngày mai sẽ là buổi ngoại khóa. Lâu như vậy Isabella đều chưa tới tìm hắn, khẳng định đã sớm có đồng bạn. Trên nguyên tắc mà nói, một nhóm ít nhất phải có một học sinh năm trên. Mặc dù thầy Anthony cho hắn đặc quyền, nhưng tốt nhất vẫn nên tuân thủ quy định của học viện.

Mà ngoại trừ Isabella, học sinh năm trên Trần Lạc chỉ nhận biết Alice và Fitch, dường như cũng không có lựa chọn khác gì khác.

Trần Lạc gật đầu, nói: “Hoan nghênh chị Alice gia nhập.”

Alice mỉm cười với hắn, nói: “Như vậy học đệ, ngày mai chúng ta gặp lại...”

Trần Lạc vẫy tay với nàng: “Ngày mai gặp.”

Sau khi Alice rời đi, Toby nhìn Trần Lạc, nói: “Blair, cậu phải cảm ơn tớ.”

Trần Lạc liếc mắt nhìn hắn, hỏi: “Cảm ơn cậu cái gì?”

Toby nói: “Làm sao chị Alice có thể không tìm thấy đồng bạn, chị ấy tiếp cận cậu như thế, nhất định bởi vì thích cậu, tớ đã sáng tạo cho hai người cơ hội.”

Trần Lạc nhìn hắn, hỏi: “Chẳng lẽ không phải vì chính cậu sao?”

Toby vỗ cái bàn cái bốp, cả giận nói: “Blair, tớ vì cậu, ngay cả Lynda cũng không cần, cậu thế mà nghi ngờ tớ...”

Trần Lạc nhàn nhạt nói: “Nếu không nói mục đích của cậu, về sau không có cơ hội nữa đâu.”

Toby lập tức nói: “Sau khi cậu hẹn hò với chị Alice, có thể để chị ấy giới thiệu mấy người bạn cho tớ nhận biết hay không...”

Toby vừa dứt lời, Isabella từ bên ngoài đi vào.

Toby lập tức ngồi ngay ngắn, vẻ mặt nghiêm nghị.

Isabella đi đến bên cạnh Trần Lạc, nói: “Blair, buổi ngoại khóa ngày mai cần ba người, cậu nhớ kỹ lại tìm thêm một đồng bạn nữa đó.”

Lập tức phải vô tiết, Isabella dặn dò Trần Lạc một câu, nàng liền rời đi.

Đối với Isabella mà nói, Trần Lạc là học đệ của nàng, thân học đệ, mỗi ngày ngủ chung một chỗ, ăn chung một mâm cơm.

Buổi ngoại khóa ma pháp lần này vừa vặn đến phiên học sinh năm thứ hai ban 5 và học sinh năm thứ ba ban 1. mỗi một nhóm đều cần một học sinh năm trên, Blair không chọn thân học tỷ là nàng, chẳng lẽ chọn tiểu hổ ly Alice chán ghét kia sao?

Trần Lạc nhìn Isabella dứt khoát rời đi, nghe hiểu nàng nói bóng gió.

Nàng cho rằng mình và nàng nhất định sẽ cùng một nhóm ------ loại thừa nhận ngầm này xem như theo Trần Lạc, cũng hợp tình hợp lý.

Rõ ràng có vị thân học tỷ là Isabella không chọn, ngược lại đi chọn Alice, đây là hành động của phản đồ, không thể tha thứ. Nhưng vấn đề ở chỗ, Alice tới sớm hơn nàng...

Có thể Isabella nhất định sẽ không nghe hắn giải thích, cũng không hiểu cái gì gọi là tới trước tới sau.

Trong lúc nhất thời, Trần Lạc có phần đau đầu, hắn hối hận vừa rồi đáp ứng quá sớm, ở chung một chỗ với hai nữ nhân kia, thời thời khắc khắc đều là Tu La tràng.

Nhưng hắn đã đáp ứng Alice, không thích đổi ý. Mặc dù hắn chưa đáp ứng Isabella, nhưng Isabella căn bản không cho hắn quyền từ chối.

Đúng lúc này, Toby thở dài một cái, nhẹ nhàng vỗ vai Trần Lạc. “Blair, ngày mai tớ có thể sẽ đau bụng, buổi thực hành ma pháp ngày mai tớ hẳn không đi được...”

Những ngày này, Toby đều dùng tinh lực chủ yếu trên học tập chiến đấu, ma pháp cũng không có bao nhiêu tiến bộ, xem như tham gia ngoại khóa cũng là hạng chót mà thôi.

Kiểm tra ma pháp và ngoại khóa là loại chương trình học khảo nghiệm năng lực ma pháp chân thực của bọn hắn, là tiết học mà Toby và Blair trước kia không thích nhất.

Trần Lạc cũng nghĩ giả vờ đau bụng giống như Toby. Bởi vì hắn tình nguyện đối mặt một đống nan đề toán học, cũng không nguyện ý đồng thời đối mặt với Alice và Isabella.

Thời điểm hai người bọn họ không chạm mặt nhau, đều là nữ thần của học viện Thánh Donas, sau khi hai cái nữ thần gặp mặt nhau, sẽ triển khai một trận thần chiến.

Song, trốn tránh là không thể nào, dù sao Trần Lạc đã đáp ứng Alice. Huống chi, đối với buổi ngoại khóa ngày mai, hắn cũng cảm thấy có chút hứng thú.

Ba người thì ba người đi, nhiều nhất đến lúc đó trốn tránh các nàng một chút là được.

Buổi chiều ăn cơm xong, Trần Lạc, Isabella và cô Britney cùng đi chợ mua thức ăn.

Hai ngày trước, trong lúc nấu cơm còn xảy ra một đoạn nhạc đệm nho nhỏ.

Isabella và cô Britney bỗng nhiên lóe lên một ý tưởng. Đó chính là muốn tự mình thử cảm giác nấu cơm một chút, Trần Lạc cũng không ngăn cản, dù sao kiểu này cũng có thể giảm bớt gánh nặng cho hắn.

Chẳng qua hắn vẫn đánh giá quá cao thiên phú nấu cơm của Isabella và cô Britney.

Thiên phú ma pháp của cô Britney không ai sánh bằng, thiên phú toán học cũng làm cho người sợ hãi thán phục, nhưng trù nghệ của nàng..., thật sự là không dám lấy lòng.

Ăn đồ ăn nàng nấu còn không bằng gặm bánh mì.

Về phần Isabella, nàng là hắc ám nấu ăn, đến chó trong trường học cũng không thèm ăn.

Hai người lãng phí phần hầu hết thức ăn, cuối cùng vẫn là Trần Lạc tự mình động thủ, mới lấp đầy bụng của ba người.

Sau hôm đó, cô Britney và Isabella cũng không đề cập tới chuyện bếp núc nữa.

Isabella vốn còn muốn cùng Trần Lạc học nấu cơm, còn chưa kịp bắt đầu, đã bị dập tắt.

Nếu như không phải các nàng lãng phí quá nhiều thức ăn, hôm nay Trần Lạc cũng không cần ra chợ.

Đi trên đường, Isabella chợt nhớ tới buổi ngoại khóa ngày mai, nàng hỏi: “Blair, buổi thực tập ngày mai còn cần một đồng bạn nữa, cậu chọn ai, là tên mập mạp ngồi bên cạnh sao?”

“...”

Trần Lạc không trả lời, bởi vì đây là một vấn đề mang tính tử vong.

Isabella gặp biểu lộ khác thường của hắn, hỏi: “Không phải tên mập mạp kia sao, đó là ai?”

Trần Lạc nhìn nàng, nói: “Cậu đoán...”

Isabella liếc mắt nhìn hắn, nói: “Chỉ cần không phải Alice, cậu chọn ai cũng được...”

Giờ phút này, Trần Lạc nhìn Isabella, hắn có cảm giác mình giống như là nam nhân cặn bã chân đạp hai thuyền.

Hắn gãi gãi mũi, hơi lúng túng nhìn Isabella, đoạn thử dò hỏi: “Nếu quả thật là chị Alice thì sao?”

Isabella sửng sốt một chút, trầm mặc trong ngắn ngủi. Trần Lạc có một loại ảo giác nhiệt độ chung quanh đều thấp xuống mấy phần.

Isabella nhìn thẳng vào hắn, cắn răng hét lên: “Blair, cậu là tên phản đồ!”

Đứng ở góc độ của Isabella, hành động của Trần Lạc chính là phản bội.

Tựa như Isabella vứt bỏ Trần Lạc đến nhóm của Fitch vậy, tâm lý của Trần Lạc nhất định cũng hết sức khó chịu.

Isabella hiển nhiên tức giận, đi một mình ở phía trước, Britney và Trần Lạc sánh vai mà đi. Một lúc sau, nàng rốt cục nhịn không được, quay đầu nhìn Trần Lạc, hỏi: “Blair, nếu như lựa chọn một cô gái làm vợ của em, em sẽ chọn Isabella hay Alice?”

Đây chính là nói bóng nói gió hỏi thăm hắn yêu thích Isabella hay Alice hơn.

Chẳng qua, con nít thường thường mới lựa chọn, người trưởng thành, người trưởng thành tất cả đều muốn. Nhưng bọn họ cũng không được chọn, bởi vì vô luận là cô gái có dung mạo xinh đẹp hay cô gái có vóc người nóng bỏng, cũng không có quan hệ gì với bọn họ.

Isabella là con gái của thành chủ, thân phận cao quý, xinh đẹp và nhiều tiền.

Alice xuất thân từ thế gia học giả, bằng hữu khắp nơi, ưu nhã biết lễ.

Isabella tới gần Trần Lạc vì ăn chực.

Alice tới gần hắn vì kết giao.

Chỉ có cô Britney, đối với hắn đơn phương bỏ ra, không cầu hồi báo. Nếu như có thể lựa chọn, Trần Lạc đương nhiên muốn chọn nàng.

Đáng tiếc cô Britney không cho hắn lựa chọn này.

“Em đều không chọn.” Trần Lạc lắc đầu, ánh mắt kiên định. “Tựa như giống cô hiến thân cho toán học, em đã sớm quyết định, hết thảy đều hiến cho ma pháp...”

Britney mỉm cười, nói: “Thế nhưng em luôn luôn sẽ phải kết hôn.”

Trần Lạc hỏi ngược lại: “Cô Britney không phải cũng chưa kết hôn sao?”

Britney nói: “Cô không nóng nảy.”

Trần Lạc nói: “Em cũng không nóng nảy.”

Isabella vừa lúc nghe được câu này, nàng đứng cách đó không xa nhìn bọn hắn, lộ ra ánh mắt đã sớm xem thấu hết thảy...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.