Học Viện Của Các Thiên Thần

Chương 91: Chương 91




Sáng hôm sau...

Câu đầu tiên nó nói khi bước vào phòng làm việc là:

" Con đỉa kia rốt cuộc cũng gỡ ra được!"

Con đỉa ở đây ám chỉ ai thì mọi người biết rồi đấy! Quả đúng vậy, Chủ tịch của Hoàng Vũ sau gần 2 tuần chạy đến A&D làm "khách", hôm nay đã vì cuộc họp hội đồng mà bị lôi về. Nó ngồi lắc lư trên ghế xoay, mân mê cây bút bi mạ vàng. Cộc cộc. Tiếng người thư kí vọng vào:

" Chủ tịch, có đại diện các tập đoàn muốn gặp!"

Nó ngồi thẳng dậy, vuốt vuốt mép áo bị nhăn, bình thản nói:

" Mời họ vào! Chuẩn bị trà!"

" Dạ!"

Cửa mở ra, đám Nastia tươi cười bước vào:

" Sophia!"

Nó đứng dậy, mỉm cười:

" Ngồi đi! Sao hôm nay rảnh vậy? Hình như dạo này các tập đoàn lớn có xu hướng chạy đến A&D chơi thì phải?"

Mia bật cười:

" Có mỗi chồng cậu thôi!"

Nó không nói gì. Nastia nhìn quanh phòng làm việc của nó, trầm trồ:

" Phòng Chủ tịch của cậu đẹp thật đó! Chả bù cho tớ!"

Dania nhìn tập đoàn K&K đối diện, cười:

" Cậu thật là biết chọn chỗ! Đây đúng là địa điểm lí tưởng!"

Nó thoải mái híp mắt, nhấm nháp li trà trong tay:

" Dạo này Kathryn thế nào rồi?"

Nhắc đến Kathryn, Nastia hào hứng hẳn:

" Sophia cậu biết không? 4 năm trước cậu biến mất, Kai đã hủy hôn với Kathryn, cắt đứt mọi quan hệ, thậm chí hợp đồng làm ăn K&K nhờ vụ đính hôn mà có với tập đoàn Hoàng Vũ cũng bị hủy, Hoàng Vũ rút mọi nguồn đầu tư ra khỏi K&K. Tình trạng Kathryn lúc đó cực thảm luôn!"

Nó cười lạnh:

" Vậy là cô ta chưa chết, xem ra Kai anh ta còn chưa thực sự tuyệt tình với Kathryn..."

Mia hỏi:

" Sophia, cậu định sẽ đối chọi với nhà họ Đoàn sao?"

Nó lắc đầu:

" Chuyện này là ân oán cá nhân giữa tớ và Kathryn, không liên quan đến Đoàn gia, nhưng bằng mọi giá tớ phải lôi cả K&K vào cuộc! Cảm giác hai năm không thể thấy ánh sáng, tớ sẽ bắt Kathryn lĩnh đủ!"

Nó nhìn Mia và Nastia cười:

" Tớ cần một hợp đồng làm ăn, giữa A&D, Phan thị và Đặng thị!"

Dania nhìn nó hỏi:

" Cậu sẽ làm thế nào?"

Nó tựa người lên sopha, cười:

" Đánh nhỏ rồi mới đánh lớn. Các công ti của K&K ở nước ngoài, tớ sẽ làm sụp đổ từng cái một! Hàn Quốc, Trung Quốc, Philipin,... rồi đến Việt Nam!"

Biệt thự cũ của bọn hắn...

Nó bước ra khỏi nhà tắm, trên người chỉ choàng một áo choàng tắm màu trắng. Nhìn nó lúc này, vô cùng quyến rũ, vô cùng mị hoặc. Gương mặt vừa mới tắm xong có chút ửng hồng, mái tóc dài quấn trong chiếc khăn bông, vài sợi tóc ướt dính vào cổ, những hạt nước lấp lánh trượt theo cần cổ trắng muốt. Áo choàng buộc eo làm tôn lên vòng hai nhỏ nhắn, mảnh mai, cổ áo hơi mở đi xuống khiến vòng một đẫy đà có chút lộ ra, cặp chân thanh dài, thon mịn, bàn chân bé xinh với những ngón chân trắng ngần. Nó khoanh chân ngồi trên giường, máy laptop đặt trên đùi, mở tập tin ra. Nó di con trỏ chuột vào tệp tin mới được gửi về, mở ra đọc. Trong mắt lóe ra một tia sáng khó nắm bắt, nó bật cười thành tiếng:

" Ha ha, Đinh Hải Anh, không tệ đâu!"

Nhà họ Đoàn...

Rầm!

" Chết tiệt!"- Chủ tịch của K&K, ba của Kathryn, Đoàn Gia Bảo tức giận đập mạnh tay xuống mặt bàn, gằn giọng.

" Ba, phải làm sao đây?" - Kathryn lo lắng nhìn ba mình.

" Mày còn hỏi nữa sao? Chuyện này không phải do mày gây ra hay sao?" - Đoàn Gia Bảo giận dữ hét lên.

" Ba à, con biết lỗi rồi, ba đừng giận con nữa!" - Kathryn sợ sệt nói.

" Hừ, sao tao lại có đứa con gái ngu ngốc như mày chứ? Mày nghĩ nhà Nguyễn Hoàng là ai mà dám động vào? Hả?" - Đoàn Gia Bảo lại quát lên.

" Thiên Băng cô ta, con cứ nghĩ cô ta đã chết từ 4 năm trước rồi chứ?" - Kathryn lấm lét nhìn ông ta.

Ba cô ta cười lạnh:

" Chết? Mày nghĩ Nguyễn Hoàng Thiên Băng là ai? Cô ta dễ chết vậy sao? Đừng quên cô ta là người được gọi là " Thiếu nữ thiên tài", với sức của mày mà cũng đòi giết cô ta sao?"

Kathryn siết chặt nắm đấm:

" Ba, bây giờ phải làm sao? Chúng ta không thể để K&K sụp đổ trong tay cô ta được!"

Đoàn Gia Bảo ngồi xuống sopha, đan hai tay vào nhau, cười gằn nói:

" Mày thu liễm lại đi, tao đã có kế hoạch từ trước rồi! A&D không làm gì được K&K đâu, đó sẽ là kết thúc của Nguyễn Hoàng Thiên Băng, cô ta muốn đối chọi với K&K, đó chính là một sai lầm!"

A&D Entertainment...

" Chủ tịch, tuần này chúng ta có hẹn kí kết hai hợp đồng với Đặng thị và Phan thị."

" Ừm!"

" Chủ tịch, tối mai cô có hẹn ăn tối với đối tác nước ngoài, ông Bin Swith."

" Ừm!"

" Chủ tịch, Tập đoàn Hoàng Vũ có lời mời đến dự buổi tiệc kỉ niệm 50 năm ngày thành lập tập đoàn của họ."

" Không đi!"

" Chủ tịch, cô bắt buộc phải đi! Đây là lời mời từ cựu chủ tịch Hoàng Vũ!"

" Cựu chủ tịch? Chú Lâm sao?" - Nó nghĩ thầm.

(Chú thích: ba hắn là Hoàng Vũ Dương Lâm!)

" Được rồi, tôi đi!"

" Chủ tịch, tôi xin phép ra ngoài!" - Thư kí cúi đầu chào nó rồi đi ra.

" Thư kí Lưu, chị pha giúp tôi một li trà đào được không?" - Nó gọi với theo.

" Được, tôi sẽ làm ngay!"

Thư kí Lưu đi ra ngoài, đóng cửa lại. Đám thư kí rỗi việc đang chụm đầu vào nhau "buôn dưa lê, bán dưa chuột" trong giờ làm việc:

" Này, mấy hôm nay vị Chủ tịch đẹp trai kia không tới nhỉ?" - Một thư kí nói.

" Ừ, nghe nói Hoàng Vũ đang kẹt một dự án lớn, anh ấy lại còn là Chủ tịch, bận là phải rồi!" - Một thư kí khác nói với vẻ tiếc rẻ.

" Eo ơi, tớ không tin nổi trên đời lại có người đẹp trai, phong độ và lịch lãm như vậy! Nếu anh ấy cười với mình một cái thì... chết cũng cam!" - Một thư kí khác lại giọng đầy ngưỡng mộ nói.

" Thôi đi cô nương! Cậu dẹp mơ mộng đi được rồi đấy! Cậu không phát hiện ra à? Anh Chủ tịch đẹp trai đó có tình cảm với Chủ tịch mĩ nhân của chúng ta! Cái cách anh ấy nhìn Chủ tịch, là ánh nhìn của người con trai nhìn cô gái mình yêu, còn rất là nóng bỏng nữa!" - Một thư kí xen vào.

" Cậu xem, Chủ tịch của chúng ta là một mĩ nhân nghiêng nước nghiêng thành, tuyệt mĩ đến như vậy, anh chàng Chủ tịch đó yêu cô ấy cũng phải thôi!" - Cô thư kí kia nói tiếp.

" Mấy cậu nhìn xem, Chủ tịch Hoàng Vũ và Chủ tịch chúng ta đứng cạnh nhau chính là một đôi kim đồng ngọc nữ, trai tài gái sắc trời đất tạo nên. Cỡ như chúng ta á, đợi thêm 10 năm nữa đi!" - Một thư kí thở dài nói.

" Nhưng mà, hình như Chủ tịch chúng ta rất ghét anh chàng Chủ tịch đó thì phải?"

" Ôi dào, cậu đúng là chậm hiểu! Người ta nói con gái bảo ghét chính là yêu đấy!"

" Mấy cô không lo làm việc đi, còn đứng đó tán chuyện sao?" - Thư kí Lưu nghiêm mặt nói.

" A, a, xin lỗi, chúng tôi đi làm việc, làm việc thôi!"

Đám thư kí vội vàng ngồi vào chỗ của mình. Thư kí Lưu không nói gì, đi lướt qua họ đến gần bàn trà, đun nước để pha trà. Đám thư kí lấm lét nhìn theo, thở phào. Thư kí Lưu thật đáng sợ nha!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.