Một trận hỗn chiến đang diễn ra quyết liệt nơi canteen. Nhưng hình như, cuộc chiến không cân sức chút nào.
Một bên là lũ người gồm khoảng 20 người cả nam cả nữ, và một bên là hai cô gái bé nhỏ đang núp sau cái lá chắn là chiếc bàn đị đổ nằm nghiêng.
- Cố lên, sắp thắng rồi! - Bu hét lên (sắp thắng đâu ^^!)
Na cúi xuống nhặt "đạn" liên tiếp. Mỗi lần ngóc đầu ra khỏi lá chắn là
lại ném, ném liên tục. Một trận chiến đồ ăn cứ phi qua phi lại, nhưng
bên của Bu và Na thì sắp hết đạn đến nơi.
Những người đứng xem che miệng cười ha hả, đặc biệt là hai anh chàng ngồi bàn ở góc khuất.
Ken và Kun đang ôm bụng cười ngặt nghẽo. Ken đã thôi không chơi đua xe nữa, vì thấy xem oánh nhau có vẻ gay cấn hơn nhiều.
- Cho chết! Chống lại Ken này thì chỉ có nước đó mà thôi.
Bên Bu và Na vẫn còn sung sức.
- Chết nè, chết nè!
Bu vừa ném, miệng vừa không ngừng thốt lên để làm tăng thêm sinh lực, áp chế tinh thần địch.
*Vút*
Một cái vỏ chuối bay lên không trung...
*Bẹt*
Nó bay thẳng vào chính giữa mặt một người.
Cả căn phòng im lặng đến phát sợ, còn nghe thấy cả tiếng muỗi vo ve
xung quanh, tiếng điều hòa xả gơi vù vù, tiếng thở đều đều của mọi
người. Không ai bảo ai, ai nấy đều tản ra hết.
Chỉ có Bu và Na mải ném quá nên không để ý ai đang bước vào.
*Bẹt*
Lại một miếng kem bay thẳng vào mặt người đó.
Lấy tay vuốt đi những chất bẩn trên khuôn mặt, người đó cất tiếng nói lạnh lùng:
- Chuyện-gì-đang-diễn-ra-ở-đây?
Đó là Hiệu trường Lisa!
- Ken! Hiệu trưởng đến!
Ken giật mình nhìn lại.
- Chết rồi, làm sao bây giờ?
- Hội học sinh không giải quyết mâu thuẫn, sẽ bị kỷ luật đó.
- Aish... Sao mẹ mình lại đến đây vào lúc này cơ chứ?
_ _ _
Dường như đã nhận ra có điều gì đó khang khác, Bu và Na thôi ném, từ từ ngóc đầu dậy.
Hiệu trưởng khẽ bước từng bước đến bên hai cô gái:
- Đứng lên!
Cả hai giật bắn mình, ngơ ngác...
- Hiệu... hiệu trưởng...
- Theo tôi lên phòng Giám hiệu.
- Dạ!
Thôi, kiểu này xong rồi. Na và Bu chỉ biết cúi đầu làm theo.
- Đừng có lén lút như thế! - Hiệu trưởng lại cất giọng. - Định trốn đi đâu? Ken và Kin, theo tôi lên phòng Giám hiệu.
"Trời trời, sao mẹ mình ghê gớm vậy chứ?"
Kin liếc mắt qua lườm Ken, nói thì thầm
- Tất cả là tại mày, là tại mày đó! - Kin nghiến răng ken két.
Suốt dọc đường đi, Bu và Na không ngừng liếc sang hai tên đi bên cạnh,
hai tên đó cũng hăm he lườm lại. Đặc biệt là Bu và Ken, ánh mắt nảy lửa.
"Anh tưởng tôi không biết tất cả những chuyện này là do anh
gây ra hay sao? Muốn để tôi thừa sống thiếu chết chứ gì? Đồ chơi xấu" -
Bu nghĩ, trong đầu tưởng tượng ra cảnh mình dùng dao xẻo từng miếng thịt trên người tên đó, nhỏ nghiến răng ken két,
"Cô! Cái đồ chết dẫm, chỉ tại cô mà tôi mới phải gặp rắc rối thế này" - Ken bực tức nhìn lại.
Sát khí ầm ầm, cả hai không ai nói câu nào nhưng dường như có thể đọc được cả suy nghĩ của nhau.
- Cả bốn thôi không lườm nguýt nhau nữa và ngoan ngoãn theo tôi đi! -
Hiệu trưởng tuy không quay lại nhưng vẫn biết được chuyện gì đang diễn
ra phía sau.