Học Viện Quỷ Dị

Chương 9: Chương 9: Thập tự giá trên tầng thượng




Tại Chân tâm tình không yên chạy gấp lên sân thượng rốt cuộc cũng nhìn thấy tay vịn cuối cầu thang, cửa bằng gỗ theo từng bước chân của Tại Chân mà phát ra tiếng kêu rên “kẽo kẹt kẽo kẹt”.

Đẩy cánh cửa nhìn tựa như hàng rào, Tại Chân đi lên sân thượng. Nhưng, không có người nào hết, trên sân thượng một mảnh trống trải, càng kỳ lạ là dây thường xuân vốn nằm trên lan can tầng thượng nhưng lúc này lại xuất hiện hoa hồng đỏ tươi, rực rỡ như có ma lực hấp dẫn Tại Chân đi về phía trước.

Đột nhiên từ rất xa phía sau truyền đến tiếng động, Tại Chân quay đầu, thấy một màn mà cậu không ngờ đến nhất.

Ngay tại ví trí tường mà cậu mới đứng, cả người đầy máu..... Đúng......

Là chị của cậu.

Tại Chân như phát điên chạy tới, cách Tại Tĩnh không đến một mét thì dừng lại, bàn chân như bị ghim lại, không thể di chuyển.

Mà Tại Tĩnh bị rất nhiều dao nhọn gắt gao đóng chặt trên tường, đầu cúi thấp, mái tóc dài tán loạn rũ xuống, mái tóc nhỏ máu tựa như những giọt nước mắt không ngừng rơi vì đau thương.

Vị trí xương bả vai bị dao nhọn đâm thật sâu vào trong thân thể, máu đỏ như vòi nước được mở chậm rãi không ngừng chảy ra ngoài. Nơi bàn tay cùng mắt cá chân, thủ pháp giống nhau đều dùng dao đâm sâu vào thân thể gắt gao đính chặt

trên tường, tạo thành hình thập tự giá ( Thập Tự Giá (十). Trên tường từ cao đổ

xuống hai đường máu riêng rẽ, tựa như bức tường thủy tinh rực rỡ trong giáo đường, quỷ dị từng chút từng chút lấy đi sinh mệnh. Trên chiếc áo khoác màu nhạt đã bị nhuộm một màu đỏ tươi, trên cánh tay lộ ra ngoài có khắc hình hoa hồng mang màu đỏ rực rỡ mà xinh đẹp.

Tại Chân hai tay nâng đầu Tại Tĩnh, một tay nhẹ nhàng gạt mái tóc dài đang che đi cả khuôn mặt.

Rồi lại như phát điên mà hét lên một tiếng.

Vì cậu nhìn thấy, trên khuôn mặt trắng bệch nhợt nhạt, nơi đôi mắt, chỉ còn lại một hốc mắt trống rỗng đỏ tươi chết chóc.

Di động lại vang lên, vẫn là tin nhắn của Cơ Phạm. “Không cần cố gắng tìm tới, tớ sẽ tự mình xuất hiện.”

“A ~” Tại Chân hướng lên bầu trời hét dài một tiếng, sau đó nhìn bốn phía xung quanh, dường như dùng hết sức lực bản thân hét lớn:”Rốt cục là ai! Mau lăn ra đây cho tôi! Tôi thật sự chịu không nổi, vì cái gì lại như vậy!!! Rốt cuộc là ai đang dở trò quỷ! Đi ra cho tôi!!!!”

“Ha ha! Có như vậy đã không chịu nổi.” Từ bên trái bức tượng một bóng người đi ra, Tại Chân kinh ngạc, người này cho tới bây giờ mình chưa từng gặp qua.

“Anh là ai? Vì sao muốn giết chị tôi?”

Thanh niên cười khẽ vài tiếng, sau đó nhếch một bên khóe miệng, dùng một giọng điệu kỳ dị nói:”Tôi là ai không quan trọng, nhưng giết chị cậu không phải tôi, là.... ”

Tại Chân cảm giác phía sau có người dùng cái gì che miệng của cậu, lúc sau cảm thấy mê man.

Chính là trước khi cậu mất đi ý thức, rất mơ hồ nghe được bên tai vang lên giọng nói quen thuộc:”Cậu sao có thể quên đi tớ, tớ là Cơ Phạm mà!”

Cơ Phạm hít sâu một hơi, như lấy dũng khí thật lớn, nói với Tại Chân: “Nếu.

.... Nếu người kia là cậu, cậu sẽ chấp nhận sao”

Thời gian trôi qua chỉ nghe thấy tiếng gió nhè nhẹ thổi qua làm đung đưa phiến lá.

“Cơ Phạm...... Cậu sao lại hỏi như vậy.” Tại Chân cúi đầu, không dám nhìn biểu tình của Cơ Phạm. Thổ lộ với cậu như vậy thật sự mà nói quá đột ngột.

“Tớ..... Tớ là thích cậu.” Thanh âm Cơ Phạm vang lên rất nghiêm túc.

“Nhưng..... Nam sinh không phải là thích nữ sinh sao?” Thanh âm Tại Chân trở nên nhỏ dần, chính cậu cũng không hiểu vì sao mình lại nhắc đến chuyện này.

“Vậy ý cậu là.....cậu thích nữ sinh.” Thanh âm Cơ Phạm cứng nhắc, rất lạ.

“Không phải vậy.... là..... ” Tại Chân cũng không biết phải giải thích sao suy nghĩ trong lòng mình lúc này. Kỳ thật trong lòng cậu lúc này cũng rất hỗn loạn.

“Quên đi! Cậu cũng không cần phải nghĩ lý do cự tuyệt tớ..... Nhưng cậu vĩnh viễn không được quên, tớ là Kim Cơ Phạm, không thích nữ sinh, chỉ thích Lý Tại Chân!” Nói xong Cơ Phạm buông hamburger đang thưởng thức trên tay, rời đi không quay đầu lại, không ai ngờ đến lần rời đi này, sẽ không bao giờ trở về nữa.

Tại Chân yên lặng nhìn theo bóng dáng của Cơ Phạm, bên trong ***g ngực giống như trái bóng không ngừng đập, thịch, thịch, thịch....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.