“Hôm nay em mặc đồ như thế nào? Anh có cần mặc giống với em không?”
Lưu Triết vừa nói vừa lựa chọn đồ.
“Không cần đâu, anh cứ mặc đồ anh thấy thích là được.”
“Vậy sao được. Em sắp công khai hẹn hò, anh mặc đơn giản đến…”
“Lưu Triết, em tôn trọng lựa chọn của anh. Vì vậy anh hãy chọn thứ mình thích. Có được không?”
Lời của Tử Đằng làm Lưu Triết có mấy phần khó hiểu. Cứ như cô đang ẩn ý về điều gì đó nhưng hắn không nghĩ ra được.
Lưu Triết liền lấy chiếc áo vest màu xanh lên.
“Được, vậy anh sẽ chọn theo ý thích của mình.”
Tút.
“Đúng vậy, anh muốn mặc gì thì tùy anh. Vì anh có phải nhân vật chính của hôm nay đâu.”
Tử Đằng mỉm cười, cô đưa điện thoại cho trợ lý.
“Giúp tôi bảo quản nó nhé.”
“Vâng, em sẽ làm thế.”
Cô trợ lý thấy Tử Đằng hạnh phúc thì cô ấy cũng hạnh phúc lây.
….
“Trước khi buổi lễ kết thúc, tôi có một thông báo muốn gửi đến các bạn fan của mình.”
“Xin mời cô.”
“Trước đó một ngày tôi đã đăng lên một bức hình cặp đôi và hôm nay tôi cũng xin công khai người yêu thầm kín của mình lâu nay.”
“Ồ, là người yêu thầm kín đấy!”
“Trời ơi, tôi nóng lòng muốn biết mặt người đó quá.”
“Có phải là Lưu Triết không? Tôi thấy anh ấy luôn xuất hiện trong các buổi lễ của Tử Đằng.”
“Chắc là vậy rồi. Hâm mộ tình yêu của họ quá đi.”
Bên dưới không ngừng bàn tán về người yêu thầm kín của cô. Và họ luôn nghĩ rằng người cô muốn nói đến chính là Lưu Triết.
Ở trên sân khấu, cô có thể nhìn thấy vẻ mặt hạnh phúc, cười như nở hoa của hắn. Nhưng trông người bạn An Hạ của cô lại rất khó chịu nhỉ. Không sao cả. Vì một chút nữa mọi tin đồn sẽ tan biến và nụ cười đó cũng nhanh chóng tắt đi.
Tử Đằng khẽ cười.
“Hôm nay biết tôi có buổi ra mắt phim nên người đó cũng đến.”
“Vậy là chắc chắn ai rồi đó.”
“Bạn trai tin đồ đã trở thành thật.”
“Cặp đôi Lưu Triết và Tử Đằng sẽ là bảng tin hot của ngày mai.”
Tử Đằng nhìn Lưu Triết nở nụ cười hạnh phúc, hắn cũng đáp lại cô vẻ mặt hạnh phúc.
“Không để mọi người ở đây đợi lâu nữa. Anh à, mau lên đây cùng với em.”
“Được.”
Lưu Triết đứng dậy, hắn vẫn giữ vẻ mặt đấy chuẩn bị bước lên thì sững sốt khi nhìn thấy một người đàn ông khác đang bước lên sân khấu. Càng đáng nói, Tử Đằng lại nắm lấy tay người đàn ông đó mà công khai với mọi người.
“Có lẽ mọi người sẽ ngạc nhiên lắm nhưng đây chính là bạn trai thầm kín bấy lâu nay của tôi. Tên của anh ấy chính là Nam Phong.”
“Wow, người gì mà đẹp trai quá vậy?”
“Lưu Triết đẹp, anh ta còn đẹp hơn.”
“Tôi phải chụp lại khoảnh khắc này mới được.”
“Họ đẹp như các vị thần, ước gì tôi được trở thành người một nhà với họ.”
Lưu Triết tức giận nắm chặt tay thành nắm đấm, sắc mặt cũng trở nên khó coi, liền bỏ ra ngoài.
“Lưu Triết, đợi em nữa.”
An Hạ ở lại cũng không được gì, cô ta liền chạy theo hắn.
Ở trên này, Tử Đằng nhìn thấy hắn tức giận rời đi thì cười thích thú.
…..
“Ha ha ha…nhìn mặt của anh ta lúc đó cứ như một chú khỉ bị trêu ghẹo. Nhìn mà hả dạ gì đâu ý.”
Tử Đằng vừa nói vừa cười làm cô phải ôm bụng vì đau.
“Em đã thấy hài lòng rồi chứ. Vậy thì phần thưởng của tôi đâu?”
Nam Phong đặt tay vào bụng xoa xoa giúp cô.
“Không có.”
Cô nhìn anh nói với một giọng điệu nghiêm túc.
“Không có!”
Nam Phong nghe xong thì khựng người lại. Trước giờ anh làm việc điều ưu tiên lợi ích trên đầu. Làm gì có việc anh làm công không. Ít ra không có nhiều thì cũng phải có một ít. Là một đại minh tinh, sao cô có thể keo kiệt như thế với ân nhân giúp mình. Nam Phong nhìn cô chằm chằm, ánh mắt của một kẻ đòi phần thưởng.
“Được rồi, tôi đùa đấy. Anh phần thưởng gì, tôi sẽ cho anh. Nhưng nói trước, anh đừng bắt tôi làm gì ngoài khả năng là được.”
“Ở thì bây giờ tôi cũng không cần gì cả nhưng mà phải lấy một phần thưởng từ em thì…cứ như đêm đó là được.”
“Hiiii…KHÔNG!”
Tử Đằng hận không thể đấm vào gương mặt của tên biến thái này. Ngoài chuyện đó ra anh còn nghĩ ra được chuyện gì có hồn hơn không.
“Cô thật là hung dữ đấy đại minh tinh! Em có biết tôi vì em mà phải hoãn lại việc gặp các cô gái vào mỗi đêm không. Em có biết tôi vì em mà phải nhẫn nhịn cả tháng nay không. Em có biết…”
“Không! Tôi không biết gì cả. Anh có thể đòi phần thưởng khác ngoài chuyện này, còn không thì không có phần thưởng nào cả.”
Cô khoanh tay trước ngực nghiêm túc nhìn Nam Phong.
“Em...”
“Tử Đằng!!”
Người vừa gọi cô không ai khác chính là Lưu Triết. Hắn chạy đến đây để tìm cô ư? Còn có cả An Hạ đi cùng. Hay là bọn họ muốn công khai quan hệ của mình với cô luôn.
Tử Đằng nhíu mày, vẻ mặt không vui.
“Tử Đằng, em nói rõ đi. Rốt cuộc chuyện này là thế nào?”
Lưu Triết vừa chạy đến đã nắm lấy hai cánh tay cô không ngừng tra hỏi.
Bị nắm chặt khiến hai tay cô có chút đau. Tử Đằng đẩy Lưu Triết ra, cô đến bên cạnh Nam Phong cố ý khoác tay mình lên tay anh để hắn nhìn thấy.
“Như những gì tôi đã nói, anh ấy chính là bạn trai của tôi.”
“Em nói dối! Vậy còn anh thì sao? Còn anh của hai năm qua thì sao?”