Hôm Nay Tổng Tài Lại Sủng Tôi

Chương 38: Chương 38: Vẫn là không nên lừa dối người lớn




Trong lúc An Tương và Lục Hạo Vinh chuẩn bị đến Nam Thành thì Lý Giai Thù phải sắp xếp một chút ở chỗ của ông nội, vì chuyện của Đàm Tuyết Du đã làm ở ga tàu lửa đã bị người dân quay lại và đưa lên mạng, đương nhiên thì ông nội Lý Bạc Minh nhà cô ấy cũng hay lên mạng, nên có nhìn qua, ngay sau đó thì không chỉ là ông nội, cha hay mẹ, mà còn có thêm rất nhiều người thân đã gọi điện đến để hỏi han tình hình của Lý Giai Thù.

Nhưng cuối cùng thì cô ấy đã trấn an mọi người rằng không có chuyện gì lớn, tuy nhiên thì kẻ gây tội cũng đã bị đưa đến trại tạm giam và chờ đợi tòa xét xử rồi, nên mọi người hãy chờ đợi bọn họ một chút, khoảng buổi tối này thì họ sẽ đến nhà chính của Lý gia thôi.

Đương nhiên không chỉ phải sắp xếp ở chỗ Lý gia, đến việc Trần Dao ở bệnh viện thì Lục Nam Kỳ cũng cố gắng thu xếp ổn thỏa nhất có thể, để buộc tội Đàm Tuyết Du thì Lục Nam Kỳ còn lấy một ít máu của mình và Lục Nam Trấn để xét nghiệm huyết thống, nói sao thì bọn họ cũng đã lỡ diễn một vở kịch rồi thì phải diễn cho giống một chút. Ban đầu thì bác sĩ ngỏ ý là muốn chọc nước ói của Trần Dao để xét nghiệm, nhưng nhìn vẻ mặt hung ác vừa rồi của Lục Nam Trấn thì họ ngay lập tức gạt bỏ ý nghĩ đó.

Hơn nữa bây giờ Trần Dao cũng chỉ mang thai ở tháng thứ hai, đứa bé cũng chưa hoàn toàn ổn định, nếu như chọc ói thì cũng rất nguy hiểm. Nên tốt nhất là nên lấy máu từ người thân trong gia đình sẽ nhanh hơn, và người may mắn được chọn chỉ có thể là Lục Nam Kỳ.

Khoảng chừng đầu giờ chiều là An Tương và Lục Hạo Vinh đã có mặt ở bệnh viện Tư Thuần, đương nhiên Lục Nam Kỳ và Lý Giai Thù nhận trọng trách quan trọng chính là đến đón hai người họ lên phòng bệnh của Trần Dao. Trên đường đi thì Lý Giai Thù cũng đã nắm lấy tay của An Tương rồi trấn an bà ấy, nhìn cái dáng vẻ hấp tấp này của An Tương thì chắc hẳn bà ấy đã rất lo lắng rồi đây.

Cho đến khi An Tương đi vào phòng thì Lục Nam Trấn vẫn còn đang đút sữa nóng cho Trần Dao uống, thật ra thì cô không bị sao hết, tay chân của cô cũng rất lành lặn, nhưng Lục Nam Trấn vẫn nhất quyết muốn đút cho cô uống. Lúc này An Tương còn tưởng bản thân đã chậm một bước, nhìn gương mặt tái nhợt của cô thì bà ấy cũng xót xa chứ, nói sao thì đứa bé kia cũng là máu mủ của bà ấy… Bà ấy cho dù có máu lạnh đến đâu thì cũng không thể kiềm được nước mắt.

Nhưng Lục Nam Trấn vẫn còn rất tức giận khi mẹ ruột của mình lại nghi ngờ Trần Dao, đáng lẽ ra bà ấy ở nhà nhiều nhất, cũng là người gần gũi với Trần Dao nhất, vậy mà bà ấy lại nghi ngờ nhân cách của cô. Đến đây thì Lục Nam Trấn cũng chẳng thèm liếc nhìn đến chỗ của An Tương một lần, còn có chút tức giận, nói:

- Bây giờ mẹ muốn xét nghiệm gì xét nghiệm đi. Vừa lòng mẹ rồi chứ?

Trần Dao cũng ngay lập tức giữ tay của anh lại, rồi nhẹ nhàng lắc đầu. Bây giờ An Tương mới nhẹ nhàng bước đến chỗ của cô, Lục Nam Trấn cũng biết ý mà nhẹ nhàng đặt ly sữa của cô sang một bên, nói vài câu với Trần Dao rồi tự giác đi ra ngoài.

Hiện tại trong căn phòng bệnh lớn chỉ còn lại An Tương và Trần Dao mà thôi, nói thật thì lừa gạt người lớn như vậy cô cũng có chút thấy ngượng ngùng, nhưng vừa rồi chị Giai Thù có nói là đừng nói vội. Cứ chờ phu nhân nói trước đã…

Nhưng một phút… Hai phút… Ba phút… Rồi năm phút trôi qua mà An Tương vẫn không nói lời nào, Trần Dao liền có chút khó hiểu, vốn muốn mở miệng nhưng lại không dám.

Đến đây rồi thì An Tương cũng chỉ biết thở dài, bà ấy ngồi xuống bên cạnh giường bệnh của cô, cầm mấy ly sữa nóng mà Lục Nam Trấn đã để lại, nhẹ nhàng đút từng thìa, từng thìa cho cô, sau đó lại nói:. Tru

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.