Hồn Chủ

Chương 91: Chương 91: Hỏa đến nước ngoài (2)




Mưa bình luận tăng vọt!

- WOC! Rất đẹp!

- Cái này là Bá Vương sao? Yêu yêu!

- Ngưu bức!

- Ngưu bức!

- Mẹ nó!

- Hàng trước chửi rất hay!

...

Mưa bình luận trong nháy mắt che luôn màn hình, Dương Đại không thể không đóng khung hiện comment đi.

Không thể không nói, đạo diễn đỉnh cấp không giống nhau, quay đến rất đẹp trai, Dương Đại đều muốn thêm tiền cho hắn.

Sau đó video đã được cắt nối biên tập, hai bên ngươi tới ta đi, dưới tình huống tăng thêm tốc độ, tâm tình người xem trầm bổng chập trùng, tổng thể đến xem, Dương Đại chiếm thượng phong, dựa vào mười đầu âm chúng, cực kỳ dễ dàng, từ đầu đến cuối, hắn cũng không có chuyển động bước chân, hiển thị rõ phong thái đại lão trong mắt người xem.

Video này hết sức có tâm tư, cũng không có dẫn Dương Đại về hướng thiên tài, mà quán thâu cho đại chúng một cái ấn tượng, kia chính là Dương Đại cũng không phải người mới, mà là một tên cường giả chân chính.

Dương Đại mở ra khu bình luận ra xem, bình luận đã có hơn trăm vạn cái, trước đó liền là biểu lộ tâm tình, đủ loại khẩu ngữ hóa chữ thô tục.

Video phát hỏa, thậm chí lửa lan đến cả nước ngoài, thiên phú cấp độ SS toàn cầu đều hiếm thấy, Bá Vương Bất Quá Giang lại quá thần bí.

Cái video này vừa ra, rất nhiều người cũng biết thiên phú của Bá Vương Bất Quá Giang cùng loại với triệu hoán.

Có người khinh thường, cảm thấy chỉ có mười con yêu quái, không coi là mạnh cỡ nào.

Nhưng người lý trí lập tức đánh mặt, thiên phú cấp độ SS, ngươi cảm thấy có khả năng chỉ có mười cái?

Đúng vậy, ai lại đi hiện ra thực lực của mình bên trong video.

Càng có người kiến thức sâu phân tích, Bá Vương Bất Quá Giang vừa đi đến Tâm Toàn cảnh liền nắm giữ mười đầu yêu quái, điều này nói rõ thực lực bản thân Bá Vương Bất Quá Giang mạnh mẽ, mới có thể hàng phục nhiều yêu quái như vậy.

Có dân mạng thần bí vạch trần, thú mà Bá Vương Bất Quá Giang triệu hoán được gọi là âm chúng, số lượng đi đến ba chữ số, trong lúc nhất thời, nhấc lên ngàn cơn sóng trên mạng.

Xem xong đám dân mạng thổi phồng mình, Dương Đại rất hài lòng.

Tiếp tục thổi đi, để cho ta sảng khoái thoải mái hơn, chờ ta thỏa mãn, sau này làm thần hộ mệnh cho các ngươi.

Nghỉ ngơi hai giờ, Dương Đại một lần nữa trở lại bên trong Thâm Vực, đầu tiên là phóng xuất nhóm âm chúng, sau đó hắn đi ra ngoài phòng, bắt đầu lĩnh hội Thiên Thế kiếm quyết.

Đan dược đã dùng xong, tiếp theo hắn toàn tâm toàn ý nghiên cứu kiếm pháp là được, không cần thiết tham gia nạp khí tu luyện.

Hắn đã ý thức được linh căn tư chất bản thân mình rất kém cỏi.

Trời xanh công bằng, Dương Đại đã hết sức may mắn, nhưng tuyệt không phải con ruột trời xanh, tuyệt đỉnh thiên phú sẽ không phối hợp tư chất tuyệt đỉnh linh căn.

Sau này mỗi một ngày, đều không còn đệ tử ngoại môn bay lượn qua trên đỉnh núi hắn, lui tới đều không có.

Xem ra chiến tranh đã bắt đầu.

Luyện năm ngày Thiên Thế kiếm quyết, Dương Đại lần nữa đi vào ngoại môn thành.

Hắn tiến vào đại viện bí cảnh, tìm một tòa trận pháp truyền tống khác, giao nạp linh thạch, tiến vào bên trong, tiếp tục bắt đầu đại kế bạo binh lực.

Ngoại môn cùng Tu Tiên giới Đại Hạ khai chiến, bí cảnh trở nên vắng lạnh.

Dương Đại nửa ngày cũng không thấy bóng người khác, hắn rất cao hứng, mình có thể yên tâm to gan tàn sát yêu quái.

Vẫn như cũ là ba vị cao thủ Tâm Toàn cảnh thủ hộ bên cạnh, gặp được yêu quái, lại thả ra một trăm đầu yêu quái, nghiền ép, tuyệt không dây dưa dài dòng.

Sau mười ngày.

Dương Đại thu phục bảy trăm tám mươi bốn đầu Tinh quái, hai trăm bảy mươi ba đầu yêu quái.

Tinh lực của hắn chủ yếu đặt vào bên trên yêu quái, nhưng nếu gặp được Tinh quái, hắn cũng sẽ không khách khí, hắn còn chuyên môn chuẩn bị một túi đựng đồ, để Bao Giải cầm lấy, thu thập tài liệu tinh hoa trên người yêu quái.

Một ngày này.

Dương Đại đang nghỉ ngơi ở dưới một cây đại thụ, Bao Giải vỗ vai hắn, Từ Siêu Nhân đấm chân cho hắn, Lương Tử Tiêu phụ trách canh gác.

- Thật sự không biết xấu hổ, dù sao cũng là cao thủ Tâm Toàn cảnh mà bỉ ổi như thế...

Lương Tử Tiêu đưa lưng về phía ba người Dương Đại, trong lòng tràn ngập xem thường.

Dương Đại mở lời:

- Có chút khát nước, Lương Tử Tiêu, giúp ta đi gần đó lấy một bình nước.

Lương Tử Tiêu quay đầu, nói:

- Tốt!

Dứt lời, hắn ngự kiếm bay đi.

Dương Đại cũng không sợ xảy ra chuyện, bởi vì toàn bộ bí cảnh cũng chỉ có một người hắn, đến mức những yêu quái kia, đều nghe tin đã sợ mất mật, cũng không dám chủ động gây sự với Dương Đại.

- Tiểu tử, ngươi muốn giết sạch yêu quái trong bí cảnh sao?

Giọng nói lạnh lùng truyền đến, Dương Đại quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một lão phụ nhân theo đường núi đi xuống, nàng ăn mặc áo vải mộc mạc, trong tay chống quải trượng, thoạt nhìn tựa như phàm nhân, nhưng Dương Đại lại nhìn không thấu tu vi của nàng.

Hắn vội vàng đứng lên, ôm quyền hành lễ, ra vẻ bối rối hỏi:

- Tiền bối, không thể giết yêu quái bên trong bí cảnh này sao?

Lão phụ nhân khẽ nói:

- Giết, đương nhiên là có thể giết, nhưng nếu đều trắng trợn đồ sát như ngươi, vốn liếng Thập Phương giáo hùng hậu đến đâu cũng không đủ tiêu hao.

Dương Đại xấu hổ.

Lão phụ nhân nói:

- Ngươi giết bọn nó là vì hấp hồn?

Dương Đại nói:

- Không sai, đây là thiên phú của ta, ta là dị nhân thiên ngoại, ngài hiểu, ta chỉ muốn nhanh chóng mạnh lên, Thập Phương giáo ân đức, ta vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng, ngày khác ta mạnh mẽ, nhất định thủ hộ Thập Phương giáo.

Sắc mặt lão phụ nhân hơi hòa hoãn, nói:

- Tiểu tử ngươi cũng có tâm lý vững chắc, hi vọng ngươi không phải là dạng người múa mép khua môi.

Dương Đại nghiêm mặt nói:

- Sao lại thế, Thập Phương giáo là tông môn thứ nhất thu lưu ta, ta trước đó nhưng không gia nhập vào môn phái khác, cho nên ta vĩnh viễn thuộc về Thập Phương giáo.

Lão phụ nhân đánh giá hắn, nói:

- Có muốn muốn một đại gia hỏa? hay không

Dương Đại sửng sốt, cẩn thận từng li từng tí hỏi: - Cái gì là đại gia hỏa?&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.