Hồn Chủ

Chương 54: Chương 54: Vị Quốc trụ kế tiếp, lần nữa hấp hồn (2)




Lại qua ba phút, lái xe tới, lại là một cô gái, tóc ngắn mang mũ, ăn mặc đồ đặc chiến, thoạt nhìn khí chất già dặn, tư thế hiên ngang.

- Nịt giây an toàn, chúng ta sẽ đi trước thành phố Thái Hà, tình báo tương quan về thành phố Thái Hà, các ngươi có thể lên mạng tra một chút, nhiệm vụ cụ thể chờ đến lại nói.

Nữ nhân tóc ngắn vừa nói, một bên khởi động xe thương vụ.

Sau khi lên đường, trong xe hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người lấy điện thoại di động ra lên mạng.

Dương Đại chuẩn bị nhắm mắt nghỉ ngơi.

- Đúng rồi, vị nào là Bá Vương Bất Quá Giang?

Nữ nhân tóc ngắn đột nhiên hỏi, vừa dứt lời, bốn người khác trong xe dồn dập ngẩng đầu, nhìn về phía lẫn nhau.

Bá Vương Bất Quá Giang, cái tên này đối với bọn hắn mà nói, có thể nói là như sấm bên tai.

Dương Đại thầm nghĩ không ổn, nhưng vẫn mở miệng nói:

- Là ta.

Bốn vị thí luyện giả dồn dập nhìn về phía Dương Đại, tầm mắt đều hơi kinh ngạc.

Nữ nhân tóc ngắn liếc qua kính chiếu hậu, nói:

- Tụ Khí cảnh tầng bốn, xem ra linh căn tư chất cũng rất tốt, ta đã nghe nói năng lực của ngươi, ta chuẩn bị để ngươi làm hạch tâm tiểu đội, giới thiệu sơ lược một thoáng, ta gọi Chu Oánh Oánh, trở thành thí luyện giả đã năm năm, tu vi Tụ Khí cảnh tầng tám, trước nói rõ ràng với các ngươi, tránh cho các ngươi sinh ra hiểu lầm.

- Thiên phú của Bá Vương là triệu hoán hồn phách tác chiến, hắn có khả năng triệu hoán một trăm vị hồn phách, trong đó mạnh nhất có thực lực Tụ Khí cảnh tầng chín, đến lúc đó hắn làm hạch tâm, các ngươi không được không vừa lòng.

Nghe vậy, bốn vị thí luyện giả càng thêm chấn kinh, khó tin nhìn về phía Dương Đại.

Trên mạng luôn thảo luận vô cùng nhiệt liệt về thiên phú cấp độ SS của Bá Vương Bất Quá Giang, nhưng một mực không có tin chính xác, không ngờ không hợp thói thường như thế.

- Ta gọi Trương Hàm, Tụ Khí cảnh tầng năm.

Nam tử trước mặt Dương Đại trước tiên đưa tay, tự giới thiệu, Dương Đại cũng không có sĩ diện, cùng hắn bắt tay.

Những người khác tự giới thiệu theo, bầu không khí sinh động.

Trương Hàm, Khâu Phong, Duẫn Tiểu Đình, Quách Vũ...

Chi tiểu đội này có chất lượng rất cao, ngoại trừ Dương Đại, Chu Oánh Oánh ra, tất cả đều là Tụ Khí cảnh tầng năm, Dương Đại ngược lại là tu vi thấp nhất, bất quá sau khi biết được thiên phú của hắn, bốn vị thí luyện giả đều không dám xem nhẹ hắn.

Đoạn đường sau đó, Chu Oánh Oánh chuyên tâm lái xe, không nói gì thêm, những người thí luyện cũng quen thuộc, một bên lật xem tin tức, một bên thảo luận, Dương Đại tình cờ tiếp vài câu, hắn cũng không ngủ được, chỉ có thể lấy ra máy tính bảng bắt đầu lên mạng.

Bốn người đều có túi trữ vật, cho nên đối với việc Dương Đại lấy ra máy tính bảng, cũng không cảm thấy kỳ quái.

Phong Thành cách thành phố Thái Hà hơn một trăm cây số, sau khi lái ra nội thành liền thấy từng chiếc xe đang chặn cửa xa lộ, đều là một phương hướng, phải vào Phong Thành.

Thành phố Thái Hà và các thành phố lân cận đều đang hướng dẫ cư dân rút lui, tự nhiên sẽ kẹt xe, đường ra khỏi thành thì hết sức trống trải.

Ven đường nghe nhóm dân thành phố bị kẹt xe đang chửi rủa, kêu khóc, tâm tình khẩn trương lần nữa xuất hiện trong lòng những người thí luyện.

Sau hai tiếng rưỡi, bọn hắn đến doanh địa thành phố Thái Hà đóng quân, liếc nhìn lại, ít cũng có mấy chục vạn người, rất nhiều nhân viên y tế đang qua lại, trên không chí ít có mấy trăm vị thí luyện giả đang ngự kiếm tuần tra.

Có thể ngự kiếm phi hành, ít nhất cũng có tu vi Tụ Khí cảnh tầng tám, thậm chí có thể là cao thủ Tâm Toàn cảnh.

Tựa như nam tử búi đầu tru diệt Cáp Tử tinh, tuyệt đối là cao thủ Tâm Toàn cảnh.

- Các ngươi ở chỗ này chờ ta!

Chu Oánh Oánh nói ra lời này xong liền rời khỏi.

Trương Hàm nhìn về phía Dương Đại, cười hỏi:

- Bá Vương, ngươi là lần đầu tiên tham gia nhiệm vụ?

Những người khác cũng nhìn về phía Dương Đại.

Dương Đại gật đầu nói:

- Xác thực như thế, nhưng chiến đấu sinh tử thì đã trải qua trong Thâm Vự, không đang sợ.

Bốn vị thí luyện giả cũng không có cảm thấy hắn đang khoác lác, Thâm Vực xác thực rất nguy hiểm, bọn hắn một bên nói chuyện phiếm, vừa quan sát tình huống xung quanh.

Doanh địa mười phần bận rộn, khắp nơi đều thấy thương binh, thậm chí có nửa người dưới thí luyện giả đều bị oanh nát, thống khổ kêu rên, nơi này hết thảy đều đang kích thích đám người Dương Đại.

Tận thế!

Sau mười phút, Chu Oánh Oánh trở về, vỗ tay nói:

- Theo ta đi!

Năm người Dương Đại lập tức đuổi theo.

Sau khi đi ra doanh địa, Chu Oánh Oánh lập tức xuất ra pháp khí của mình, là một thanh đao, hết sức bá khí, để Dương Đại yên lặng nghĩ đến một cái tên.

Đồ Long đao!

- Đều xuất ra vũ khí, từ giờ trở đi, lúc nào cũng có thể bùng nổ chiến đấu.

Chu Oánh Oánh đi ở phía trước phân phó, những người thí luyện lập tức làm theo, Dương Đại xuất ra kiếm cơ quan tình báo tặng, đồng thời triệu hoán âm chúng.

Điền Bất Trung, Bạch Vĩ, Trình Ngạ Quỷ, Thạch Long, Thương Lang các loại, hắn một hơi triệu hoán mười vị, nhiều lời thì lộ ra quá rêu rao.

Đám người Chu Oánh Oánh không khỏi quay đầu nhìn về phía âm chúng xung quanh của Dương Đại, ánh mắt đầy hâm mộ.

- Từ giờ trở đi, ít nói chuyện, chờ đợi ta chỉ huy.

Lời Chu Oánh Oánh kéo lực chú ý của mọi người lại, bọn hắn đi về hướng một đầu đường cao tốc không có xe qua lại, phía trước trống trãi.

- Căn cứ theo tình báo của cục tình báo, chậm nhất chín giờ sáng sớm ngày mau, thú triều sẽ tới, mục tiêu chúng ta phòng thủ chính là cầu vượt phía trước, theo con đường này đi năm cây số, cầu vượt vượt ngang sông lớn, ngoại trừ yêu thú trên trời, yêu thú dưới đất cũng muốn đi qua, hoặc là bơi lội, hoặc là bầu trời, mục tiêu của chúng ta chính là trông coi cầu vượt, các ngươi không cần quá lo lắng, đại bộ đội thú triều thì hướng về một bên khác, nhưng có thật nhiều yêu thú cũng không có đi cùng đại bộ đội.

Mọi người nghiêm túc nghe, Dương Đại thì quét nhìn bốn phía, muốn nhìn một chút có thi thể yêu thú hay không.

Đi thêm vài phút đồng hồ, sau khi đi ra khu vực thoáng đạt, Dương Đại cuối cùng nhìn thấy một bộ thi thể yêu thú, nhìn về phía trước, cơ hồ đi mấy bước đường sẽ thấy được thi thể yêu thú.

Dương Đại mừng rỡ như điên, nhưng cực kỳ cố gắng kiềm chế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.