Mọi người nhìn Cậu lâm vào thật sâu khiếp sợ, không nói. Vẫn là Cậu mở miệng trước.
“ Tam ca, ngươi an bài kế hoạch đi, ta ở ngoài hổ trợ “
Đường Tam suy nghĩ một chút rồi nói “Ninh Dung Dung phụ trách phụ trợ, A Thiên phụ trách hổ trợ, Tiểu Vũ tìm cơ hội phối hợp với Trúc Thanh.Ta phụ trách khống chế công kích của Triệu sư phụ, cố hết sức chế trụ hắn, đồng thời phụ trợ tiến hành trực diện công kích. Chu Trúc Thanh, phiền toái ngươi từ bên hông, dựa vào tốc độ tiến hành kiềm chế.”
Chu Trúc Thanh hơi nhìn Cậu một chút, phát hiện người sau cũng đang nhìn mình, mặt hơi phiếm hồng, thấp mặt xuống hơi gật gù, đồng ý kế hoạch Đường Tam. Một bên Đái Mộc Bạch âm thầm tức giận.
“ Chuẩn bị xong chưa?” Thanh âm của Triệu Vô Cực truyền đến, 5 người xoay người nhìn lại, cây hương trên mặt đất đã cháy tới cuối.
“Sư phụ, có thể bắt đầu.” Đái Mộc Bạch hướng Triệu Vô Cực gật gật đầu, đồng thời bước nhanh sang bên xem cuộc chiến. Mặc dù đây là cuộc chiến đấu không đúng đẳng cấp, nhưng có thể chứng kiến triệu Vô Cực ra tay, là lực lượng cường công hồn sư, hắn sẽ hông bỏ qua cơ hội học tập này.
Triệu Vô Cực 1 lần nữa đứng lên, song thủ hỗ bác, cổ tay hoạt động một chút, phát ra những tiếng động liên tục khiến người ta phải rùng mình, áp lực vô hình tăng lên vài phần.
Triệu Vô Cực lại lấy ra 1 cây hương, không đợi hắn đốt lên, Trữ Vinh Vinh đã bắt đầu hành động.
“Thất bảo chuyển ra có lưu ly” thân thể phiêu nhiên xoay tròn 1 vòng, thất thải quang mang huyễn lệ nhất thời từ trong cơ thể nàng phóng thích ra, chỉ thấy Thất thải quang mang ngưng tụ, lòng bàn tay Ninh Dung Dung đã có 1 tòa Thất thải bảo tháp cao hơn 1 thước.
Bảo quang lóe ra quý khi bức nhân, Ninh Dung Dung mặt mỉm cười, cả người nhìn qua phiêu nhiên như tiên.Từ dưới chân nàng mọc lên 2 hồn hoàn màu vàng, xoay tròn quanh quanh người nàng.
“Thất bảo hữu danh, nhất viết: Lực” Hồn hoàn thứ nhất bay lên, bao phủ tại thất thải bảo tháp, tay trái Ninh Dung Dung chỉ xuống dưới, 4 đạo thải quang đồng thời phóng thích ra, phân biệt bao phủ 4 người kia.
Tức thời, 1 cổ năng lượng ấm áp từ tứ chi bách hài dũng mãnh tràn vào, 4 người cảm giác được toàn thân tràn ngập lực lượng, trong cơ thể hồn lực cũng sôi trào.
Triệu Vô Cực có chút giật mình nhìn Ninh Dung Dung: “Hảo gia hỏa, năm nay cũng có thí sinh từ Thất Bảo Lưu Ly Tông. Tốt, tốt, lần này, Phất Lan Đức lão quỷ nhất định là hưng phấn.” Vừa nói, hắn vừa đốt nhang, tiện tay cắm lên trên mặt đất.
“Thất bảo hữu danh, nhị viết: Tốc.” Bốn đạo thải quang đồng thời phóng ra, đệ nhị hồn hoàn Ninh Dung Dung bắt đầu phát huy tác dụng.
Cậu dù đã lường trước nhưng vẫn không nhịn được,âm thầm khiếp sợ hắn cảm giác thân thể mình tựa hồ mất đi sức nặng, trong lòng than thở: “Thất Bảo Lưu Ly Tháp quả nhiên danh bất hư truyền, không hỗ là đệ nhất vũ hồn phụ trợ“. Tốc độ và lực lượng đồng thời gia tăng 30%, nhất thời làm Cậu cảm giác thực lực mình tăng nhiều, đến mức có thể so với vừa mới tấn cấp Hồn Vương cấp bậc hồn sư.
Tất cả dồn dập xuất ra vũ hồn của mình, ngoài trừ Cậu.
“ Vũ hồn, xuất “
Quang mang bao phủ bốn phía, 6 vòng hồn hoàn trăm năm phân biết dâng lên từ Đường Tam, Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh.
Đường Tam quanh thân xuất hiện đầy màu lam dây mây, chính là vũ hồn của hắn – Lam ngân thảo
Còn Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh vì là Thú vũ hồn nên trực tiếp Vũ hồn phụ thể. Tiểu Vũ lập tức hóa thành đáng yêu thỏ nhỏ, hai tai hơi dài ra, phía sau kiều đồn mọc lên một cái đuôi thỏ.
Chu Trúc Thanh hai mắt biến thành màu vàng, trên đầu mọc ra hai đôi tai mèo màu đen sẫm, răng nanh hơi lộ ra, móng tay lập tức trở nên sắc nhọn, đơn giản là một con dã miêu.
Cậu không xuất Vũ Hồn mà dùng luôn Tinh Thần Thám Trắc Cùng TInh Thần Cộng Hưởng Cho 5 người.
Làm người không biết chuyện Trữ Vinh Vinh cùng Chu Trúc Thanh cảm thấy khiếp sợ vì có thể nhìn thấy trong vòng 50 mét có thể nhìn ra bất cứ thứ gì. Còn Tiểu Vũ và Đường Tam Thì biết nên không tỏa vẽ gì cả.
Một lúc sau mọi người mới bắt đầu cuộc chiến.