“ Tiểu Thiên ca, tiểu Thiên ca, tỉnh mau đi, Tiểu Vũ về rồi đây, Tiểu Vũ cần ngươi... “ Một thanh âm mềm mại, nhu nhược vang lên.
“ Hạo Thiên, Hạo Thiên, ngươi lấy đi nụ hồn đầu của nhân gia, ngươi còn phải phụ trách đây này, mau tỉnh dậy đi “ Thanh âm khác lại mang một vẻ ngạo kiều, nhưng trong đó lại ẩn dấu một tia cầu xin nức nở.
Đang “ yên giấc “ Cậu, đột nhiên cảm thấy thứ gì đó trong suốt, ươn ướt không ngừng như những hạt châu liên, nhỏ xuống má cùng vạt áo mình.
Cậu cố mở mắt ra, tác dụng phụ của Vũ Hồn Vạn Đồng khi mở Sharigan không khỏi làm cho Cậu đau kêu.
“ Aaa, thật là đau a “
Mở mắt ra liền thấy Tiểu Vũ, Ninh Dung Dung cùng Chu Trúc Thanh 2 mắt đỏ hoe đẫm lệ nhìn mình. Bọn Đái Mộc Bạch, Đường Tam thì cũng lo âu vây quanh hắn. Nhìn Sử Lai Khắc đám đồng bạn, Cậu trong lòng chảy xuôi một dòng nước ấm.
“ Có người thân, thật tốt “ Cậu trong lúc bất tri bất giác, đã đem Áo Tư Tạp bọn họ trở thành người thân của mình.( một khi dung hợp triệt để tính cách Cậu sẽ thành người khác nhưng vẫn ôn nhu với nữ nhân mình thích, hay nữ nhân của mình)
“ Tiểu Thiên ca, ngươi tỉnh lại rồi “ Tiểu Vũ nhìn tỉnh lại Cậu, vui mừng hoan hô.
Một bên Ninh Dung Dung cũng vui mừng ôm lấy Cậu, khiến cho Tiểu Vũ âm thầm bĩu môi. Chu Trúc Thanh vẫn không lên tiếng, nhưng trong mắt hỉ sắc không cần phải nói cũng hiểu.
Triệu Vô Cực một đám thô nam nhân cũng tỏ vẻ vui mừng nhìn hắn tỉnh lại.
Cậu nhìn Chu Trúc Thanh ba nữ, trong mắt yêu thương khó diễn tả bằng lời, lần lượt lau đi nước mắt trên đôi mi của các nàng. Sau đó nhìn lần lượt đám đồng bạn gương mặt.
Triệu Vô Cực, Đường Tam, Đái Mộc Bạch,....
Hắn đột nhiên thốt ra một câu từ tận đáy lòng.
“ Mọi người, cảm ơn“
Sử Lai Khắc bọn người thấy đột nhiên nói cảm ơn Cậu, thật lâu vẫn chưa thể hồi thần.
Triệu Vô Cực sau đó liền khoát khoát tay nói
“ Cảm ơn gì chứ. Nói cảm ơn phải là bọn ta mới phải. Nếu không có ngươi làm như vậy, chúng ta còn mạng hay không vẫn còn là vấn đề “
Tất cả nhớ lại trận chiến đêm qua hên là giải quyết vấn đề. Nhìn Cậu ánh mắt đều mang theo một tia cảm kích.
Cậu thấy mọi người nhìn mình, không khỏi cảm thấy bất tự nhiên, chống tay ngồi dậy nói.
“ Các ngươi không cần phải như vậy nhìn ta, đều là công lao của Tiểu Vũ, không phải sao “
Nghe Cậu nói “ Tiểu Vũ “,thì lập tức nhìn lại Tiểu Vũ, làm Tiểu Vũ một trận khó chịu. Cậu bèn ho khan vài tiếng và nói:
“Với lại chúng ta là người một nhà mà”
Mọi người nghe vậy cũng gật đầu, thầm nghĩ
“ Phải, chúng ta là người một nhà “
“ Thôi được, nếu Hạo Thiên hắn cũng đã tỉnh rồi, như vậy chúng ta cũng trở về học viện thôi “ Triệu Vô Cực nói.
Nghe Cậu nói vậy, mọi người đều đồng ý. Đột nhiên im lặng Đường Tam bước ra.
“ Triệu lão sư, ta đã đột phá cấp 30 rồi “ Hắn nhìn Triệu Vô Cực nói.
“ Ta cũng vậy “ Tiểu Vũ đứng lên “ Nhưng ta đã thu được của mình thứ 3 hồn hoàn rồi “ Nàng nói tiếp.
Thấy Đường Tam hai người đều đột phá cấp 30, mọi người cũng không nói gì, cũng không ra ngoài ý muốn vì trước đó Cậu dã nói.
Xác thực, trận chiến hôm qua mọi người đều có lợi ích không nhỏ, hồn lực đều được tôi luyện đánh bóng, ngay cả Triệu Vô Cực cũng cảm giác hồn lực của mình cũng tăng lên, cộng thêm lâu như vậy dừng ở cấp 76, hắn cảm giác ngày đột phá cấp 77 cũng không xa.
“ Như vậy Tiểu Tam sẽ cùng ta, Mộc Bạch cùng Áo Tư Tạp đi tìm hồn hoàn thứ ba cho hắn, còn những người khác bảo hộ Tiểu Thiên ở lại đây, đợi chúng ta quay về “ Triệu Vô Cực nhanh chóng làm ra quyết định.
Ngay sau đó bọn họ 4 người tiếp tục thâm nhập vào trong “ rừng “. Mặc dù nói là rừng, nhưng thật ra cũng chỉ là phế tích còn lại sau trận chiến ngày hôm qua.
Năm người còn lại ở tại chỗ cũ. Mã Hồng Tuấn tên mập gà kia không biết chạy đi đâu. Ninh Dung Dung ba nữ thì tụ lại một chỗ nói chuyện, thỉnh thoảng đỏ mặt liếc nhìn Cậu.
Bản thân người sau nhàm chán, liền tra xét thông tin hệ thống:
Tên: Đường Hạo Thiên
Tuổi: 12
Cấp độ: 50 – Hồn Vương
Số lần rút thưởng: 0
Tích phân: 330280 ( vì không biết + nên lấy đại)
Công pháp: Lục Đạo Luân Hồi quyết: tầng 3 Trung Cấp
Kỹ năng:Cầm Long Công, Tinh thần Thám Trắc, Tinh Thần Cộng Hưởng, Tinh Thần Công kích,Tinh Thần Phiến Nhiễu,Kháng Ảo Ảnh, Ảo ảnh, Huyền Ngọc Thủ, Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, Sharingan, Phục Sinh, Hỏa Vũ Lĩnh Vực, Lăng Ba Mê Tung Bộ.
Vũ hồn: Sa Chi(Bạo Cát), Hoa Đồng
Cấp bậc lí luận: 92 ( Phong Hào Đấu La)
Sư phụ: Ngọc Tiểu Cương
Kỹ năng sống: Cầm tiêu Tông sư cấp, Thư pháp Tông sư cấp, Nấu ăn Tông sư cấp, Ca hát Tông sư cấp.
Tri kỷ: Chu Trúc Thanh
Đặc thù vật phẩm: Liền Tâm Kết
Cậu Nhìn đến tích phân của mình tăng vọt hơn 9 vạn tích phân, Cậu nghi ngờ hỏi hệ thống.
“ Hệ thống, sao ta lại đột nhiên nhiều hơn 22 vạn tích phân? “
“ Ngu ngốc, là do ngươi hôm qua chiến đấu lan ra, giết chết một đám hồn thú chứ sao “ Thanh âm lành lạnh của nữ nhân dọa Cậu giật mình
“ Này, ngươi có thể đừng có bỗng dưng xuất hiện như vậy không, sẽ làm người bị bệnh tim đó a “ Cậu u oán hướng về Tinh Linh nói.
“ Thiết “ Tinh Linh hừ một tiếng, nhưng vẻ đắc ý hiện rõ trên mặt.
Đường Miên Phong thấy vậy, bất đắc dĩ chuyển đầu nhìn về phía khác. Đến khi Cậu thấy “ Cấp độ: 50 – Hồn Tông “ lại lần nữa nghi vấn hỏi.
“ Tại sao ta vẫn không có thể lên cấp 51 đâu a”
“ Ngu ngốc, ngươi chưa hấp thu hồn hoàn thứ năm, đương nhiên không thể đột phá cấp 51 rồi “ Tinh Linh dùng vẻ mặt ta khinh bỉ ngươi, nhìn Cậu.
Bị nàng nói như vậy, Cậu cũng không khỏi cảm thấy hơi xấu hổ, mặt hơi đỏ lên tí.
“ Phốc “ Nhìn đỏ mặt Cậu, Tinh Linh liền bật cười, như tiểu hài tử.
Cậu u oán nhìn không có tiết tháo ôm bụng cười Tinh Linh, bất đắc dĩ không thể làm gì cô nàng này, Cậu liền đem ánh mắt về phía không gian chứa đồ, liền thấy trong đó trôi nổi một cái đỏ như máu hồn hoàn.
Hắn không do dự gì, lập tức điểm kích sử dụng mười vạn năm hồn hoàn
“ Mười vạn năm hồn hoàn: số lượng 1, có hay không sử dụng? “Thanh âm cơ giới hiện ra.
“Lập tức sử dụng “
“Mời chọn lựa vũ hồn “ Hệ thống vẫn lãnh đạm đáp lại.
“ Sa Chi“ Cậu bình tĩnh nói.
“Hồn hoàn đang dung hợp, xin chờ.... 20%....70%...”