Đêm qua hắn phát hiện như thế nào sao?
Theo câu hỏi của cô, suy nghĩ Chu Nguyên Minh về lại đêm qua. Hắn vốn dĩ đã ngủ say, lại đột nhiên nghe được bên tai có tiếng nước chảy xoạch xoạch, còn có tiếng thở dốc thô nặng. Khi một chuỗi bọt nước phun trêи mặt thì hắn hoàn toàn thanh tỉnh.
Theo phản xạ hắn ɭϊếʍ ɭϊếʍ bọt nước dính ngay khoé miệng, có chút ngọt thanh, còn có hương vị kỳ quái. Chăm chú quan sát, hắn mới rõ trêи giường đang phát sinh chuyện gì.
Điều kiện thân thể Chu Nguyên Minh không tính là tốt nhất, tuy học nhiều biết rộng, nhưng đối với lái phi cơ thật sự không có tác dụng gì lớn. Lại không giống Lâm Ngạn hiểu biết khoa học kỹ thuật tiên tiến nhất. Lúc trước sở dĩ được chiêu mộ đặc biệt là bởi vì có năng lực nhìn đêm vô cùng tốt.
Nhưng vào tối nay, cái năng lực này thật sự làm hắn chịu đủ dày vò.
Hắn có thể thấy cô gái quyến rũ không manh áo che thân cưỡi trêи người Lâm Ngạn, một cây thịt vật cực to đâm thọc qua lại ở trong nhục động nhỏ xinh, tốc độ và sức lực đều cực kỳ kinh người. Cho dù bởi vì khống chế tiếng vang không có cắm đến tận sức, nhưng chỗ giao hợp vẫn ướt đẫm, những vệt nước phun tung toé trêи mặt hắn tất cả đều đến từ nơi này.
Bọn họ đang làʍ ȶìиɦ?
Cảnh tượng như vậy, hắn là lần thứ hai thấy, hai lần nhà gái đều là cùng một người, nhưng nhà trai lại thay đổi.
Chu Nguyên Minh nhanh chóng nhắm mắt lại, thậm chí ngừng hô hấp, trong lòng ám chỉ bản thân, cái gì cũng chưa nghe, cái gì cũng chưa thấy.
Nhưng càng nhắm mắt, những hình ảnh ɖâʍ mĩ đó càng rõ ràng, thậm chí hắn không tự giác mà đem hai lần làm so sánh. Lần trước nhụy hoa kia đỏ thắm vô cùng, lần này lại bị căng đến trở nên trắng bệch, lần trước nước chảy bóng loáng ướt đẫm, lần này lại không nhiều lắm, là thời gian quá ngắn? Hay là kϊƈɦ cỡ không hợp?...
Càng nghĩ càng miệng khô lưỡi khô, đồ vật dưới háng càng không tự giác mà ngẩng cao lên.
Ngay sau đó, vậy mà có đồ vật nóng hầm hập đánh lại đây, vừa vặn cọ qua thân thể hắn.
Sau eo tê rần, Chu Nguyên Minh thiếu chút nữa kêu ra tiếng, hắn nhanh chóng mở mắt ra, mới phát hiện có lẽ là bị cắm đến quá cuồng dã, tay cô nắm lung tung, lúc nào cũng có khả năng chạm vào ɖu͙ƈ vọng đang dựng thẳng của hắn.
Hắn nín thở tránh né, bây giờ trời đang cuối thu mát mẻ, thế nhưng hắn lại bị buộc ra một thân mồ hôi nóng.
Cuối cùng giải cứu hắn, là người đàn ông bên kia.
Vào lúc thấy Cố Viện vểnh ʍôиɠ, vừa ăn ƈôи ȶɦịt Lâm Ngạn, vừa đem gậy th*t của Tiêu Giai nhét vào trong thân thể, Chu Nguyên Minh là thật sự trợn mắt há hốc mồm, hắn dại ra nhìn cô gái lần lượt đổi vị trí, trong cơ thể luôn đồng thời chứa hai cây gậy lớn. Khoé miệng và hoa huy*t đều bị dịch trắng dính nhớp tưới đến rối tinh rối mù, thậm chí rất nhiều lần, cánh ʍôиɠ kia còn cố ý hay vô tình lắc lư về phía hắn, vứt ra một lượng lớn chất lỏng.
Hắn xác thật đã xem toàn bộ hành trình, cũng chịu dày vò suốt một đêm, nhưng hiện tại tự chứng minh trong sạch như thế nào??? Cũng không thể thật sự miêu tả một phen chứ!
Lúc đang hoảng thần, “xoạch” một tiếng, ngón tay linh hoạt của cô gái không biết khi nào đã mở thắt lưng hắn ra. Mắt thấy sắp chui vào bên trong, Chu Nguyên Minh đưa tay ra ngăn cản, lại “vừa vặn” lúc Cố Viện khom lưng, ngón tay đụng phải bộ ngực đầy đặn của cô.
“Xin lỗi, tôi không phải cố ý... Ưm...”
Nói đến một nửa, đồng tử hắn mở lớn, toàn bộ cơ thể đột nhiên căng chặt. Bởi vì cảm giác tê dại quá mức mãnh liệt, không tự giác kêu rêи ra tiếng. Cô gái này vậy mà thật sự đưa tay vào trong quần hắn, còn bắt được cây gậy th*t đã sớm bắt đầu cương lên!
Trong không gian chật hẹp, cô gái nhỏ xinh tựa vào người đàn ông văn nhã cao lớn đứng thẳng, tay nhỏ đã vói vào trong nơi to lớn bị quần bao bọc lấy. Trong ánh mắt xinh đẹp tất cả đều là tò mò, tựa như vô cùng nghiêm túc tìm tòi nghiên cứu gì đó.
Ván đã đóng thuyền, Chu Nguyên Minh mạnh mẽ đè nén kɧօáϊ cảm khi bị lòng bàn tay mềm mại kia vỗ về chơi đùa, hắn đè thấp giọng nói, ngữ khí hơi giận: “Kiểm tra xong rồi sao?”
Tức giận rồi? Còn có thể càng tức hơn không?
Nhìn đủ dáng vẻ nho nhã lễ độ của hắn rồi, Cố Viện luôn muốn lột lớp mặt nạ của người đàn ông này xuống để nhìn xem, thật sự có phải là người mà thời khắc nào cũng vô cùng khắc chế?
Cô chuyển động tay nhỏ, cực kỳ có kết cấu thưởng thức đồ vật trong tay. Đồ vật này còn chưa có hoàn toàn cương cứng, nhưng đã có thể nhìn thấy hình dạng, tuy không to như Lâm Ngạn, không dài như Tiêu Giai, lại vừa vặn dung hợp ưu điểm của hai người. Quy đầu to tròn, gân xanh trêи thân gậy nhô lên dữ tợn, đặc điểm lớn nhất là gân xanh đặc biệt nhiều, vô cùng gồ ghề. Cây gậy như này sau khi cương cứng, lúc cắm vào giống như là mang lớp bao gai*, nhất định rất sướиɠ.
Lại là một con chim cực phẩm!
Cố Viện nháy mắt lập tức hưng phấn đến ướt, bên trong huyệt ngứa ngáy khó nhịn, vô cùng hư không tịch mịch. Vì để có thể ăn được cây đồ vật này, thái độ cô đối với người đàn ông càng thêm nghiêm túc. Tay nhỏ mềm mại xoa nắn cọ xát, đè gân xanh nhanh chóng vuốt lên tuột xuống, thỉnh thoảng dùng lòng bàn tay xoa vê khe rãnh chỗ quy đầu. Chỉ một lát đã kϊƈɦ thích gậy th*t căng đến dữ tợn, quy đầu cũng vươn ra khỏi quần tây.
Trong lòng vô cùng muốn, nhưng ngoài miệng cô lại không chút để ý nói: “Dường như không to bằng tối qua, cũng không dài như tối qua...”
Trong mắt Chu Nguyên Minh hiện lên tia tức giận, một lát sau lại biến mất hầu như không còn, chỉ ôn hòa có lễ nói: “Được rồi, vậy mời cô lấy tay ra ngoài đi!”
Ặc, ngay cả nghi ngờ năng lực tình ɖu͙ƈ cũng không thể chọc giận hắn, chẳng lẽ thật sự là một thân sĩ?
*** 34 ***