Một câu “khách làng chơi” của Tiêu Giai thành công làm mấy người đàn ông đều yên tĩnh lại, ngay cả Chu Nguyên Minh cũng không biết nên nói gì. Sau khi dứt khỏi sự lôi cuốn của tình ɖu͙ƈ, lý trí cũng trở về, từ phản ứng của mấy người anh em, hắn sao có thể không hiểu chuyện này không thể nào chỉ đơn thuần là quan hệ tiền trao cháo múc.
Ít nhất là mấy người đàn ông ở đây, bọn họ đều không phải là hạng lưu manh thèm khát, nếu không phải trong lòng có tình cảm nào đó lên men thì sao dễ dàng mà thỏa mãn tất cả yêu cầu của cô như vậy.
Trong suốt chuyến du lịch này, Trần Vũ Hàng cùng với Lâm Ngạn đều đặc biệt chú ý tới cô, mọi người đều nhận ra, Chu Nguyên Minh phải thừa nhận rằng tất cả đều bởi vì cô là Cố Viện, một Cố Viện tỏa sáng độc nhất vô nhị.
Nhưng nếu ở trong mắt cô tất cả đều chỉ là thỏa thuận và giao dịch tiền bạc hoá của đôi bên?
Những hành động dốc lòng chăm sóc ở trêи đường đi đó, những hành động hao hết tâm tư muốn làm cho cô vui vẻ đó, những tình ý ái muội như gãi vào tim đó, chẳng qua đều là cô vì giao dịch mà dùng thủ đoạn. Cô quả nhiên là lợi hại, nắm bọn họ trong lòng bàn tay vô cùng đơn giản, đều không cần hồi đáp lại một chút tình cảm nào.
Trong nhất thời, mấy người đàn ông đều ủ rũ đi thấy rõ, đặc biệt là Trần Vũ Hàng, tay đang lôi kéo Cố Viện gắt gao cũng buông ra, trêи mặt nhiều thêm vài phần chật vật, chỉ ngơ ngác nói câu: “Cũng đúng”, liền xoay người rời đi. Khi đi đến trước bàn ăn, theo thói quen kéo ghế ra cho cô gái, sau đó nhìn chằm chằm phần điểm tâm ngọt được làm cẩn thận đến phát ngốc.
Trước đó ngọt ngào bao nhiêu, bây giờ cảm thấy dư thừa bấy nhiêu.
Cố Viện có chút đau đầu, cô vẫn luôn chọn khoác lên mình thân phận là một cô gái tìm kiếm đàn ông chất lượng cao để phát tiết ɖu͙ƈ vọng, e rằng chính vì điểm này mà nhu cầu nam nữ hai bên không bình đẳng. Một bên chỉ muốn thân thể, một bên khác lại cảm thấy hết thảy đều là nước chảy thành sông, cuối cùng một bước kia thể hiện rằng quan hệ đã có sự thay đổi. Trong không gian xe nho nhỏ này, một chuyến du lịch, dưới tình huống sớm chiều ở chung, mấy vấn đề này càng bị phóng đại thêm một bước.
Với tình huống hiện tại, cô đều cảm thấy bản thân có chút quá kỹ nữ. Càng kỳ quái hơn chính là, trước kia mà gặp loại vấn đề này là cô sẽ dùng dao sắc chặt đay rối, dứt khoát chia đôi ngã đường ngay lập tức, vậy mà lần này lại rất do dự.
Có chút luyến tiếc, lại có chút mờ mịt.
***
Sau ngày hôm đó, nhóm nhỏ sáu người lâm vào lốc xoáy kỳ quái, mấy người đàn ông đều duy trì khoảng cách như gần như xa với Cố Viện, như là tự cho nhau không gian để suy ngẫm.
Chẳng qua Cố Viện có chút tức giận, những người khác thì cô có thể hiểu, còn Thẩm Vạn Cẩm kia từ đầu tới cuối đều thuộc team đứng ngoài hóng hớt, đây là chơi cái kịch bản gì.
Chưa đợi cô nảy sinh ý nghĩ muốn thu phục tên kia, đã nghe hắn ý vị sâu xa nói: “Tôi đây không chơi nổi mấy trò đó, chỉ có thể tự quản bản thân mình, để tránh mất thân mất tiền còn mất tim, kết quả rất là thảm.”
Nhớ tới tên đàn ông kia lúc nói còn lộ ra ánh mắt cảnh giác, cứ như cô là hồng thủy mãnh thú gì không bằng, hứ!
Sau đó cứ thế, chỉ nhịn có ba ngày Cố Viện đã không chịu nổi.
Mỗi ngày cùng sinh hoạt chung với năm tên đàn ông chất lượng ngon như vậy, hơn nữa bốn người trong số đó cô đều từng dùng âm hộ ɖâʍ đãng kẹp chim to của bọn họ hết rồi, tư vị tốt đẹp kia luôn len lỏi khắp nơi trong thân thể.
Thấy giường, cô lập tức nhớ đến khung cảnh bị Lâm Ngạn với Tiêu Giai kẹp ở giữa mà làm mãnh liệt; đi vào phòng vệ sinh lại lập tức nhớ đến khung cảnh bị Chu Nguyên Minh đè lên bồn rửa tay mà nện đến thất hồn lạc phách; nhìn đến ngăn tủ, ghế dựa, đều nhớ tới khoái cảm lúc bị Trần Vũ Hàng điên cuồng cắm... Hoa huyệt nhỏ rõ ràng đều nhớ kỹ hình dạng của mỗi một cây côn thịt, thời thời khắc khắc đều khát khao bị cắm lần nữa.
Trừ điều này ra, cô còn có chút nhớ nhung, nhớ nhung Trần Vũ Hàng làm điểm tâm ngọt nho nhỏ, nhớ nhung Lâm Ngạn luôn ở trước mặt cô lảm nhảm, nhớ nhung Chu Nguyên Minh nghiêm trang phân tích vấn đề, thậm chí... hình ảnh Tiêu Giai mỗi lần ra ngoài đều giống vệ sĩ bảo hộ cô, cũng trở nên càng thêm rõ ràng. Đang có tất cả lại bỗng nhiên mất đi, những chi tiết nhỏ ngày thường đó đều sẽ hiện lên từng chút một.
Cô hiểu ý của mấy người đàn ông, bọn họ hy vọng cô có thể sắp xếp lại rõ ràng tình cảm của bản thân, đưa ra một lựa chọn, một khi chọn người nào đó thì sẽ bắt đầu một mối quan hệ yêu đương bình thường, chứ không phải trong thời gian đi du ngoạn chung chỉ muốn theo đuổi vui thích về mặt thân thể.
Trêи thực tế, cô cũng hiểu rõ ràng, cảm giác của bọn họ là đúng. Cô cũng có chút chán ghét tình trạng đi qua vạn bụi hoa không dính một phiến lá nên mới có thể trong quá trình ở cùng mấy người đàn ông này mà nảy sinh chút tình cảm hoặc nhiều hoặc ít. Cô biết rõ bọn họ động tâm lại vẫn cố tình câu dẫn, không chỉ vì tình ɖu͙ƈ nước sữa hòa nhau mà còn là vì bất giác đã bị hấp dẫn lẫn nhau.
Nhưng nếu phải thật sự chọn ra một người, với tính cách của cô, chỉ sợ không bao lâu lại sẽ chán ghét. Nhưng nếu là tất cả cùng nhau...
Bốn người đàn ông mỗi người một vẻ cơ bản là đã thỏa mãn các yêu cầu của cô, bất luận là về mặt tâm lý hay là sinh lý.
Không thể không nói, lá gan Cố Viện rất lớn, mạch não cũng to, năng lực hành động lại càng mạnh mẽ. Sau khi xác định ý nghĩ của chính mình, cô chỉ làm một việc-------
Câu dẫn Tiêu Giai.
Việc này chính là có chủ ý cả. Theo phân tích mối quan hệ của bốn người đàn ông với cô, Trần Vũ Hàng với Lâm Ngạn xem như là quan hệ thân thiết nhất, Chu Nguyên Minh cũng thân không kém. Bất luận là chọn người nào trong số đó, những người khác xuất phát từ ý nghĩ đã đánh cuộc thì phải chấp nhận thua, cho dù đau lòng cũng sẽ lui xuống sân khấu.
Nhưng nếu lựa chọn người ít ở chung nhất là Tiêu Giai, cảm xúc đố kỵ sẽ bị kéo cao. Liên minh vô hình giữa bốn người cũng sẽ bị công phá, ai cũng đều sẽ không cam tâm tình nguyện từ bỏ.
Đồng thời cũng mập mờ biểu đạt thái độ của chính mình, cô không muốn chỉ chọn có tình cảm, lại cũng không muốn hoàn toàn rời xa bọn họ.
Thật là tra nữ, nhưng Cố Viện từ trước đến nay chính là thích như vậy. Cô không muốn che giấu mà càng thích thể hiện rõ ràng thái độ của bản thân ra ngoài. Cô chính là bị mấy người đàn ông này thao thật sự sướиɠ, cũng hưởng thụ cảm giác được bọn họ thích, cô chính là ɖâʍ đãng như thế phóng túng như thế, chính là một người thì không đủ. Thay vì sẽ chán ghét trong tương lai, không bằng bây giờ một bước đúng chỗ.
Nếu không phải trêи xe còn có một tên họ Thẩm keo kiệt vô tội, cô đều dám trực tiếp trình diễn tiết mục lõa thể câu dẫn người, nguyện ý đắp chăn to ngủ chung, không muốn về sau vẫn chỉ là bạn bè.
Nghĩ kỹ hết thảy, Cố Viện cởi sạch bản thân, chỉ mặc một cái áo khoác dài, lặng lẽ bò lên trêи ghế phụ lái.
*** 40 ***