Hôn Lễ Của Bạn Thân

Chương 36: Chương 36: Kéo Quần Lót Ren Muốn Được Làm




Trong phòng vệ sinh chật hẹp, cô gái phong thái yểu điệu tựa sát vào người đàn ông đang đứng. Cô cầm tay người kia không ngừng tiến vào trong quần áo của mình, chỉ dẫn hắn xoa nắn hai luồng mềm mại trước ngực. Dưới hạ thân của người đàn ông đã sớm bị mở rộng ra, có thể nhìn thấy côn thịt màu đỏ tím đang đứng thẳng tắp tràn đầy gân xanh. Bởi vì xe đang chạy, thỉnh thoảng còn hơi lung lay, đồ vật dữ tợn kia liền không ngừng chọc vào bụng nhỏ của cô gái.

Cảm giác xúc động khó tả ập tới nhanh chóng không thể ngăn nổi, trong chớp mắt chạy dọc hết toàn thân. Trước đây tự áp lực bản thân mình nhiều bao nhiêu thì giờ phút này càng bùng nổ ghê gớm bấy nhiêu. Chu Nguyên Minh có chút mất khống chế sức lực của bàn tay, da thịt của cô gái trơn trượt mềm mịn, đôi gò bồng đảo nở nang cao ngất mềm mại vô cùng, dùng nhẹ sức là có thể xoa bóp thành các loại hình dạng, lại còn run rẩy phát ra tiếng rêи rỉ:

“Ưm...Thật thoải mái...Anh thật là lợi hại...”

“Ừm, cảm ơn.”

Người đàn ông với khuôn mặt góc cạnh rõ ràng đang căng chặt, lại còn rất nghiêm túc trả lời cảm ơn.

E rằng người này tuy quyết tâm muốn tạm thời buông bỏ gông xiềng gò bó nhưng vẫn giữ nguyên tính cách lễ độ, đã định sẵn sẽ không làm ra quá nhiều hành động tùy ý gì, động tác làm ra đều có nề nếp, lực độ xoa иɦũ ɦσα đều trước sau như một.

Cố Viện có chút buồn cười, lại còn “Cảm ơn”? Càng như thế cô lại càng muốn trêu đùa người này thêm chút nữa.

“Không, đừng nói cảm ơn...phải nói là “còn có thể lợi hại hơn nữa“...”

Chu Nguyên Minh nhíu mày lại, tay đang nắm иɦũ ɦσα hơi ngừng lại, trong mắt ánh lên sự bất ngờ, một lát sau lại nghiêm túc trả lời:

“Tôi không có chuẩn bị trước.”

“Phì”, loại chuyện này mà còn muốn chuẩn bị nữa, quả không hổ là phi công học thần trong truyền thuyết.

Cố Viện đại khái hiểu rằng muốn dạy dỗ người đàn ông này cần đòi hỏi một khoảng thời gian rất dài, hắn sớm đã xây dựng cho mình dáng vẻ tư duy như vậy, không thể nào thật sự hoàn toàn phóng túng được.

Vươn đầu lưỡi màu hồng ra ɭϊếʍ ɭϊếʍ cánh môi, cô tiếp lời người đàn ông: “Tôi có chuẩn bị, bây giờ cho anh xem này.”

Dứt lời xong cô cuốn góc áo lên một chút.

Da thịt trắng nõn hơi lộ ra, vòng eo nhỏ nhắn mảnh khảnh xinh đẹp lại gợi cảm, cái rốn nhỏ đáng yêu ở giữa, hai bầu иɦũ ɦσα to tròn cao ngất, đỉnh nhũ hoa kiều diễm vô cùng, tô điểm trêи làn da tuyết trắng là một mảng hồng nhạt, đẹp mê người như một bức tranh. Phía bên trêи lại còn có bàn tay to lớn thô ráp của người đàn ông phủ lên, thật sự là tạo nên sự đối lập sâu sắc.

Lần trước nữa lúc ở hôn lễ có lễ phục che lại, chỉ có thể nhìn được nửa người dưới; còn lần trước thì lại là trong đêm tối mịt, Chu Nguyên Minh lúc này mới phát hiện ra da cô thật trắng, trêи người cũng không phải loại gầy thấy xương, mà là mướt mát, ôm vào trong ngực cảm giác như không xương, mà lại phập phồng quyến rũ. Hắn đối với lĩnh vực nhân thể học (nghiên cứu cơ thể con người) có biết qua chút ít, đây là một thân thể có thể làm đàn ông phát cuồng.

Cố Viện vẫn không dừng tay, tiếp tục cởi váy bên dưới xuống một nửa, lộ ra qυầи ɭót ren bên trêи cặp ʍôиɠ vểnh, cố ý cách một tầng vải dệt mà cọ đồ vật đang thẳng tắp dưới háng người đàn ông kia.

“Ưm...”

Cảm giác toàn thân Chu Nguyên Minh càng thêm nhạy bén, bị kϊƈɦ thích đến mức kêu rêи ra tiếng, đôi tay bất giác nắm chặt lại, lực tay xoa bóp vốn đều đều lại mạnh thêm một chút, иɦũ ɦσα bị xoa nắn đến thay đổi hình dạng, dòng điện dày đặc lan từ nơi mẫn cảm trêи ngực đi tán loạn khắp nơi, kéo theo bên trong tiểu huyệt chảy ra mật nước, chậm rãi chảy xuống theo đường đi, làm cho qυầи ɭót ren ướt một mảng lớn. Chỗ lỗ chuông trêи gậy thịt của người đàn ông cũng có chất lỏng trào ra, hai bên chồng lên nhau, chỉ bạc quấn lấy nhau, một hồi sau qυầи ɭót hơi mỏng không chịu nổi nữa, nước bắt đầu chảy xuôi dọc theo đùi.

“Ưm a... Cứ xoa nắn như vậy... dùng sức... xoa иɦũ ɦσα mạnh vào...”

Cố Viện thật sự là thèm muốn chết rồi, chỉ muốn lập tức bị ƈôи ȶɦịt cắm qua một hiệp. Cô nhìn quanh phòng vệ sinh chật hẹp, khi quét đến bồn rửa tay thì mắt sáng rực lên, nghiêng thân mình đi, đứng đưa lưng về phía người đàn ông mà nâng một chân lên, đặt lên trêи bệ. Cô không cởi chiếc qυầи ɭót đã ướt đẫm ra mà duỗi tay kéo mảnh ren nhỏ chính giữa qυầи ɭót kia ra, mở ra một cái động lớn, lộ ra cánh hoa hồng nhạt mê người mang theo giọt sương trong suốt, mật động đang không ngừng co rút khép mở, lại còn nhỏ nước “xoạch xoạch“.

Cố Viện từ trong gương nhìn người đàn ông không ngừng thở dốc, khi nhìn đến con chim cực phẩm tràn đầy gân xanh, cả người càng thêm kϊƈɦ động phát run. Giọng nói của cô trở nên nghẹn ngào, học theo bộ dáng thân sĩ thường ngày của người đàn ông mà mời mọc:

“Đồng chí Chu Nguyên Minh, có thể thao tôi không”

*** 36 ***

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.