Hỗn Nguyên Võ Tôn

Chương 487: Q.3 - Chương 487: Huyết Ma thoát khốn






“Diệp Phong, ngươi định làm gì.” Vũ Hân kêu lên kinh ngạc xen lẫn phẫn nộ: “Ngươi vào hùa với Huyết Ma.”

“Xin lỗi, từ lúc thánh sứ nhốt mỗ vào đây là chắc chắn sẽ có ngày này.” Diệp Phong xòe tay: “Mỗ không thích bị an an bài.”

“Dù vậy ngươi cũng không thể câu kết với bọn Huyết Ma, chúng đều là hung đồ không việc ác nào không làm, chúng thoát được thì cả Võ Nguyên đại lục đều tai ương.”

“Trách nhiệm đó do Thánh điện chịu.” Diệp Phong nhạt nhẽo lắc đầu: “Vũ Hân, mỗ không muốn là đối rhur của cô nương, chỉ cần cô nương không xuất thủ, mỗ sẽ đảm bảo an toàn cho cô nương.”

"Vọng tưởng!" Vũ Hân giận đỏ lựng mặt mày, thất sắc lưu kim chùy đẹp đẽ vung lên, thổ nguyên lực hùng hậu tràn tới.

Diệp Phong khẽ thở dài, thể nội kim nguyên khí tức dâng lên áp đảo Vũ Hân. Gã thò tay như ánh chớ chém khẽ lên không, kim nguyên khí nhận lăng lệ bay ra cắt đôi luồng thổ nguyên cự lực của Vũ Hân giáng tới.

Ầm! Công kích chưa đến chỗ gã đã nổ tung, khí lưu mạnh mẽ thổi ràn rạt xuống đất nhưng không mảy may lay động gã.

“Tên xấu xa.” Vũ Hân vung tay, liều mạng lao vào tấn công Diệp Phong.

Gần đó Tề Sơn hiển nhiên sắp không chống nổi, nguyên lực năng lượng hộ thể liên tục bị huyết khí ăn mòn, miệng rỉ máu không ngớt, xem ra thể nội bị chấn động kịch liệt.

Bốn tuần sát sứ khác đối phó với những tù phạm bạo động có thể nói là khá ung dung, nhưng những tù phạm đó đều có tu vi thật sự là võ hoàng, cảnh giới chiến đấu vượt xa họ, tuy tu vi bị cấm cố nên khó thủ thắng nhưng dựa vào nhân số ép chặt bốn võ tôn sang bên khiến họ không thể tăng viện cho Tề Sơn.

Cuồng Đồ thực lực quả nhiên phi phàm, đấu với một tứ giai võ tôn mà không lép vế. Nếu không vì mức độ nguyên lực của hai bên quá chênh lệch thì võ tôn đó không phải đối thủ của hắn.

Cục thế phát triển theo hướng có lợi cho bọn Huyết Ma, Vũ Hân không nóng lòng không được.

Đối diện với Vũ Hân liều mạng công kích, Diệp Phong chỉ đơn thuần đón đỡ, không dốc toàn lực chế phục cô. Gã làm vậy vì hai nguyên nhân, một là với lập trường của mình, gã không muốn giao đấu sinh tử với cô, thậm chí không muốn thương tổn đến cô. Thứ hai, gã luôn đề phòng với Huyết Ma. Ai biết được mục đích thật sự của kế hoạch này là gì, có phải chỉ để thoát thân khỏi ngục sơn? Gã loáng thoáng cảm nhận được sự việc không đơn giản như thế. Nên gã không muốn để lộ thực lực hơn người trước mặt hắn.

Huyết Ma nhờ gã đối phó với một cao giai võ tôn há lại không vì muốn thăm dò gã? Trong ngục phong, chỉ gã là có thực lực hắn không nhìn ra.

“Diệp Phong, ngươi không tránh ra, ta… ta sẽ không tha thứ cho ngươi.” Vũ Hân ấp úng uy hiếp, có điều câu nói này không có mảy may uy lực. Cô đã dốc hết bản lĩnh nhưng mặc cho lực đạo công kích đến mức nào thì gã đều ung dung hóa giải, hơn nữa không hề thương tổn đến cô.

Đấu đến mức này, dù không muốn cô cũng phải thừa nhận thực lực của gã vượt xa mình.

“Lập trường chúng ta khác nhau, thứ cho Diệp Phong khó nghe lời.”

Chát! Tề Sơn đập mạnh lên tường ngục phong, bức tường cứng như thép luyện nứt chằng chịt, vươn dài cả trượng đến tận góc tường.

Tề Sơn thê thảm thổ ra một ngụm máu rồi gục xuống như mất hết khí lực.

“Hắc hắc hắc! Võ tôn nhỏ nhoi mà dám chống đối bản ma.” Huyết Ma lộ rõ vẻ khát máu, khẽ liếm môi rồi một bóng máu lướt đến trước mặt Tề Sơn.

“Chết đi.” Huyết Ma không hề lưu tình vung tay trùm lên trán Tề Sơn, thân thể hắn như quả bóng xì hơi, nhanh chóng xẹp xuống.

"A!" Vũ Hân chưa từng thấy tình cảnh đáng sợ như vậy, tức thì sợ hãi giật mình ré lên.

Diệp Phong trầm sắc mặt nhíu mày, tuy gã có xung đột với Tề Sơn nhưng đối phương có kết cục này cũng khiến gã thương hại…

Huyết Ma chụp lấy cấm cố thánh khí trong tay Tề Sơn, ngửa mặt cười vang.

“Hiện tại, quyền chủ đạo đã nằm trong tay bản ma.” Huyết Ma cầm một lô cấm cố thánh khí, lần mò một lúc thì phát hiện không biết cách sử dụng thế nào để giải khai cấm cố năng lượng trong khí hả.

Cố nguyên hoàn là thánh khí cực kỳ đặc thù. Muốn kích hoạt hiệu quả phải vận dụng tâm thần chi lực thuần chính - - thần niệm. Huyết Ma tuy kiến thức quảng bác nhưng chưa từng đến thánh địa, nên lúc nghiên cứu đã đi lệch hướng, chỉ dựa vào nguyên lực thăm dò, tất nhiên công cốc.

“Diệp Phong, bắt con nhóc này, bức xem phương pháp sử dụng món đồ chơi này thế nào.” Ngữ khí của Huyết Ma thoáng nét uy hiếp khiến Diệp Phong không vui.

Bất quá gã vẫn kích phát Tấn tật thuật, thân ảnh loáng lên, áp chế công kích của Vũ Hân trong nháy mắt, khẽ nhả chưởng kình chấn tan hộ thể nguyên lực của cô rồi ép thân thể cô xuống đất.

Không hẳn gã nghe lệnh Huyết Ma mà nếu hắn tự xuất thủ thì Vũ Hân còn thê thảm hơn nhiều.

Tiếc là cô không lĩnh tình, liên tục mắng mỏ: “Tên xấu xa, lúc trước ta còn cho người là người tốt trọng tình nghĩa, giao Thích nguyên thi cho ngươi. Ngươi lại dùng để câu kết với Huyết Ma! Ta hận ngươi.”

Mắng mỏ một lúc, Vũ Hân rơi hai hàng lệ.

“Tiểu nha đầu! Cấm cố thánh khí này sử dụng thế nào?” Huyết Ma thấy Diệp Phong chế phục Vũ Hân thì ghé sát gương mặt đỏ lòm đến, hung hãn hỏi.

Vũ Hân bị dọa đến kinh hãi, nhưng vẫn cực kỳ cứng rắn, nghiến răng không đáp.

“Hừ! Cứng đầu trước mặt bản ma? Ngươi sẽ hối hận.” Huyết Ma cười gằn, định hành động.

“Huyết Ma lão đại! Giao con nhóc đó cho tiểu đệ, nhất định sẽ có cách bắt nó mở mồm, hắc hắc hắc!” Sau lưng hắn, Công Áp thèm thuồng nhìn Vũ Hân, tự động thỉnh cầu.

Huyết Ma nheo mắt, thấy Vũ Hân nhợt nhạt mặt mày trước lời Công Áp thì gật đầu. Để đạt mục đích, hắn không từ thủ đoạn nào.

“Đợi đã.” Diệp Phong trầm giọng quát khiến Công Áp chuẩn bị xông lên cũng sững lại.

“Ta sẽ khiến nàng ta mở miệng.” Diệp Phong nhìn thẳng vào Huyết Ma, đáp dứt khoát.

Công Áp bất mãn: “Huyết Ma lão đại giao ả cho ta, ngươi có tư cách gì nhúng tay.”

Gã làm lơ hắn, nói với Huyết Ma: “Người do mỗ bắt, muốn xử trí cũng phải do mỗ.”

“Chắc chắn chứ?” Huyết Ma hơi bất mãn trước việc Diệp Phong không chịu khống chế, nhưng nhiệm vụ quan trọng nhất là mở được cấm cố năng lượng, còn lại đều thứ yếu.

“Một phút.” Gã nói đoạn, ôm Vũ Hân sang một bên.

“Ngươi đừng mơ ta cho ngươi biết phương pháp sử dụng cấm cố thánh khí.” Vũ Hân hạ giọng, tuy lấy làm may mắn vì không lọt vào tay Công Áp nhưng không đời nào nhẹ nhàng với thủ phạm như Diệp Phong.

“Nếu ngươi còn nghĩ đến lòng tốt của ta thì giết ta đi.” Vũ Hân dứt khoát.

Gẫ cười vô vị: “Tại hạ nói rồi, tại hạ sẽ giữ an toàn cho cô nương, sao lại để cô nương chết…”

“Giờ ngươi là đồng bọn với Huyết Ma, đừng mong ta cho ngươi biết điều gì.”

“Mỗ vốn không mong cô nương thổ lộ gì…” Diệp Phong nhạt nhẽo nói: “Dù xảy ra chuyện gì, cô nương chỉ cần yên lặng đứng sau lưng mỗ là được.”

Huyết Ma hồ nghi nhìn hai người thì thầm, không hiểu gã định làm gì. Hiệu quả Thích nguyên thi đã qua gần hai phú rồi, chần chừ nữa sẽ xảy ra biến cố.

Hắn chuẩn bị lên tiếng can dự thì Diệp Phong đứng dậy.

“Cấm cố thánh khí, phải vận dụng thần niệm mới có thể kích phát!” Gã mỉm cười nói. Gã từng sử dụng Cố nguyên hoàn, tất nhiên biết rõ, tuy công năng của cấm cố thánh khí vượt xa nhưng phương pháp vận dụng cơ bản nhất thì như nhau. Gã dám chắc.

“À.” Huyết Ma động tâm niệm, Diệp Phong nói có ý, thử một lần là hắn nắm được.

Phương thức kích phát cấm cố thánh khí không phức tạp, thần niệm của hắn quét qua là hiểu đại khái. Từ thể nội hắn bẩn một vòng sáng màu xám, quay lại cái vòng trong tay.

Vũ Hân nằm dưới đất kinh ngạc đến há hốc mồm. Cô không sao hiểu được vì sao gã chắc chắn cấm cố thánh khí phải sử dụng thần niệm để kích phát? Nên biết, cấm cố thánh khí chỉ ngục sơn và thánh địa mới có, gã làm cách nào mà biết rõ như thế?

Huyết Ma thấy có hiệu quả thì hớn hở ra mặt, liên tục giải khai trói buộc cho Cuồng Đồ và thuộc hạ. Chúng vừa khôi phục thực lực thì bốn tôn cấp tuần sát sứ sao có thể là đối thủ? Nháy mắt sau đã bị Cuồng Đồ hung tàn đánh tan xác.

“Ha ha ha! Cảm giác khôi phục sức mạnh đúng là sảng khoái.” Cuồng Đồ cười vang điên cuồng.

“Hiện giờ chưa phải lúc cao hứng. Còn nhiều việc quan trọng đợi chúng ta giải quyết.” Huyết Ma lên tiếng, cố ý bỏ qua việc giúp Diệp Phong giải khai cấm cố. Tuy nhiên gã không cần…

Hắn nhìn Sát Hoàng nãy giờ bất động, thi lễ thập phần khiêm cung: “Sát Hoàng tiền bối có muốn rời khỏi nơi quỷ quái này cùng bọn tại hạ chăng?”

“Đi hả? Được. Nhưng ta không thích bị ai tiết chế…” Sát Hoàng nhạt nhẽo đáp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.