Đại lục vẫn lưu truyền rộng rãi truyền thuyết rằng nhân loại là sinh vật duy nhất có trí tuệ, yêu thú không tồn tại ở Võ Nguyên đại lục.
Mấy vạn năm trước, không hiểu vì nguyên nhân gì mà đại lục xuất hiện không gian thông đạo nối với thế giới khác, từ đó tràn ra vô số cao giai yêu thú, chủ yếu có thực lực tứ giai và ngũ giai, ngang với võ tông và võ tôn. Thậm chỉ đỉnh cấp lục giai, thất giai yêu thú không ít.
Thực lực toàn bộ nhân loại trên Võ Nguyên đại lục lúc đó không đủ chống lại Thú triều như hồng thủy tràn xuống, vô số nhân loại võ giả bị yêu thú đồ sát, ngay cả cường giả đẳng cấp võ hoàng và võ thánh cũng bị đỉnh giai yêu thú vây công mà rơi rụng. Nhất thời cả đại lục lâm nguy.
Vào lúc nguy hiểm, các lộ cường giả còn lại liên lợp với nhau, tụ tập tất thảy võ giả nắm tay đối kháng yêu thú. Trong lúc sinh tử, nhân loại võ giả xuất hiện năm vị thánh giả, họ không chỉ là cao thủ mạnh nhất nhân loại, đồng thời phát triển chiến đấu kỹ pháp của ngũ hành nguyên lực lên tầm cao mới. Đại bộ phận bát phẩm và cửu phẩm võ kỹ còn lại trên đại lục hiện thời do họ sáng tạo ra.
Nói ra cũng xảo diệu, ngũ đại thánh giả tu luyện kim mộc thủy hỏa thổ trong ngũ hành nguyên lực, họ truyền thụ cho các võ giả cao giai võ kỹ lĩnh ngộ ra được, sức chiến đấu của nhân loại cũng vì thế mà biến hóa về chất.
Được ngũ vị thánh giả lãnh đạo, nhân loại võ giả chấp nhận trả giá đắt cắt đứt thông đạo đến dị giới khiến yêu thú mất hậu viện là lối về, rồi sau đó tiến hành một trận chiến thảm liệt với số yêu thú còn lại ở Võ Nguyên đại lục.
Chiến tranh kéo dài hơn ngàn năm… sau cùng nhân loại giành được thắng lợi. Tuy yêu thú không bị tiễu trừ hoàn toàn nhưng mất đi sức mạnh thì chúng trừ trốn vào núi rừng sống lay lắt ra, không còn gây được sóng gió gì được nữa. Mấy con đỉnh giai yêu thú còn lại cũng không dám xuất hiện trước mắt nhân loại.
Diễn hóa từ mấy vạn năm trước khiến yêu thú tàn dư trở thành một loài có trí tuệ nữa trên Võ Nguyên đại lục, bất quá thực lực của chúng giảm dần qua các đời, không uy hiếp được nhân loại nữa, nên nhân loại võ giả không đuổi tận giết tuyệt.
“Như vậy thì truyền thuyết ở đại lục có phần sai lạc…” Gã ve cằm hồi lâu.
Tin tức từ Huyền thiên như ý bổng cho thấy vị Lý gia tiên tổ không nói sai. Ông ta để lại nhiều bí pháp Vu võ và Thần thông thuật uy lực vô cùng, đều là những thứ thực tế, không thể giả mạo. Võ Nguyên đại lục đích xác từng có một dòng tộc tu luyện nguyên nguyên lực – Vu võ.
Dòng tộc mạnh mẽ như vậy sao lại vô thanh vô tức tiêu vong, thậm chí đại lục hiện tại không tìm được dấu tích của họ? Việc này khiến gã hoài nghi, nếu không có cao thủ siêu phàm xóa bỏ tất cả thì dù Vu võ thật sự diệt vong cũng phải có manh mối mới đúng.
Đồn rằng ngũ đại thánh giả sau khi nhân loại đạt được thắng lợi sau cùng, chỉ gần ngàn năm là họ đột phá được thánh giai, nhất ngộ thành thần, được đời sau tôn là Ngũ hành thần tôn. Bất quá sau đó Ngũ hành thần tôn biến mất khỏi tầm mắt của nhân loại.
Về việc này, nhân loại võ giả từng có niều suy đoán, bất quá đa số đều thống nhất là họ đã đạt đến cảnh giới mới, rời khỏi Võ Nguyên đại lục, tiếp tục tu luyện võ đạo của mình.
Kết hợp truyền thuyết của đại lục và tin tức Lý gia tiên tổ để lại khiến gã nảy ra suy tưởng bạo gan.
Chủ lực đối kháng yêu thú phải là Vu võ tộc. Trong những tin tức gã có được vẫn còn nhiều hình ảnh Vu võ tộc chiến đấu, đến bảy phần mười là họ đấu với đỉnh giai yêu thú, thực lực của những yêu thú này không võ giả cùng cấp nào chống nổi, chưa nói gì đến việc võ giả khi đó chưa có cao giai võ kỹ uy lực hùng hậu. Vũ võ dựa vào uy năng của Thần thông thuật, hoàn toàn có thể một đối một với yêu thú cùng cấp.
Bất quá Vu võ tộc tuy mạnh song đối diện với dòng Thú triều, lại có nhiều đỉnh cấp yêu thú thì ứng phó không dễ dàng gì. Rất có thể Vu võ tộc giành được thắng lợi sau cùng nhưng nguyên khí đại thương. Đặc biệt phần lớn Vu võ tuyệt đỉnh đều rơi rụng.
Còn võ giả tu luyện ngũ hành khí hải vì thực lực yếu kém nên không chính diện đấu với yêu thú, không bị tổn thất nặng nề, ngược lại trong trận chiến lâu dài đó đã sáng tạo ra nhiều võ kỹ uy lực vô cùng, đản sinh ra vô số cường giả. Ngũ đại thánh giả là những người đứng đầu xuất hiện khi đó.
Hóa giải nguy cơ yêu thú xong, Vu võ tộc tổn thất thảm trọng, thực lực đại giảm, võ giả tộc tất nhiên không chịu lép nữa, mâu thuẫn giữa hai bên bùng phát khi mà ngoại địch không còn.
Kết quả rất dễ thấy, ngũ đại thánh giả dẫn dắt võ giả chiến thắng đối tượng không phải là yêu thú nữa mà là Vu võ tộc. Họ thậm chí không để cho Vu võ truyền thừa, không tiếc thủ đoạn diệt trừ, xem ra ngũ đại thánh giả cực kỳ e dè Vu võ.
Gã hiểu rõ tâm lý ngũ đại thánh giả, họ bị Vu võ áp bức mấy cục vạn năm, khó khăn lắm mới thoát được, tất nhiên không cho đối phương cơ hội vùng lên. Dù ngũ hành nguyên lực thi triển đỉnh giai võ kỹ có uy lực siêu phàm nhưng so với Thần thông thuật thì không đáng gì, hà huống tốc độ tu luyện của Vu võ cực kỳ đáng sợ, tuy có chướng ngại nhưng với những tộc nhân thiên phú dị bẩm thì không phải vấn đề to tát.
Để vĩnh viễn trừ đi mối uy hiếp, võ giả lúc đó chọn thủ đoạn diệt tuyệt khiến Vu võ triệt để mai táng trong dòng thời gian.
“Tiếc rằng… Ngũ hành thần tôn không sao ngờ nổi Vu võ tộc vẫn truyền thừa lại được.” Diệp Phong thở dài thập phần cảm khái.
Vị Lý gia tiên tổ, tại Vu võ tộc, cũng là nhân vật có địa vị, một trong những Vu võ cuối cùng còn lại. Biết chắc không thể thoát được sự truy sát của võ giả, ông ta ẩn tính mai danh cưới một người bình thường để giữ lại huyết mạch, dùng vu chú phong ấn Huyền thiên như ý bổng làm truyền gia chi bảo, bí mật truyền lại.
Đời sau của Lý gia, thậm chí cả thê tử của ông ta cũng không biết đến thân phận Vu võ của ông ta. Ông ta hiểu rõ trong mấy trăm năm, thậm chí ngàn năm, hành động tiễu trừ Vu võ của võ giả sẽ không lơi lỏng, nên chỉ di ngôn lại rằng cây bổng này là bảo bối, trong đó có di vật, nhưng chỉ người hữu duyên mới giải được.
Người hữu duyên kỳ thật là người tu luyện nguyên nguyên lực. Ông ta hi vọng, giả như Vu võ tộc thật sự diệt vong, võ giả sẽ chấm dứt thanh trừ Vu võ, sẽ có ngày có người tu luyện nguyên nguyên lực gặp được cây Huyền thiên như ý bổng này, sẽ giải cấm chế vu chú, đạt được truyền thừa… Ông ta không muốn người được truyền thừa báo thù cho Vu võ tộc, chỉ hy vọng Vu võ không đoạn tuyệt.
Nhưng ông ta không thể đoán trước hoặc khống chế người giải khai cây bổng, nên tin tức để lại cực kỳ đề cao bí pháp tu luyện Vu võ và uy lực của Thần thông thuật, hy vọng người này động lòng, dù vốn là khí hải tu luyện giả cũng sẽ bị sức mạnh dẫn dụ chuyển sang tu luyện Vu võ.
Cấm chế không cần lượng nguyên nguyên lực cao lắm để giải khai. Diệp Phong ước đoán đại khái luyện thể đạt đến võ đồ thất giai là mở được. Không có bí pháp của Vu võ, người thường không thể luyện nguyên nguyên lực quá đẳng cấp võ sĩ, dù thế cũng không có mấy võ giả giải được cấm chế này, thành ra cây bổng lưu truyền mấy vạn năm, sau cùng lọt vào tay gã.
Ông ta không sao ngờ được trên đời còn có người sáng tạo được biệp pháp tu luyện nguyên nguyên lực không kém gì bí pháp của Vu võ. Diệp Phong loáng thoáng nhận ra Nguyên Thần quyết còn lợi hại hơn bất kỳ bí pháp nào của Vu võ, chí ít khi gã dùng thể kỹ dung hợp ngũ hành nguyên lực, tuyệt đối có thể đấu với Thần thông thuật. Hơn nữa sư phụ từng nói ảo bí của Nguyên Thần quyết không chỉ thế. Nên gã không đổi sang tu luyện Vu võ.
Còn về Vu võ truyền thừa, nếu có cơ hội, gã sẽ tìm cách hoàn thành tâm nguyện của đối phương.
Huyền thiên như ý bổng là tiên thiên chi mộc linh, quả nhiên có chứa tiên thiên mộc nguyên, không chỉ vậy, chủ nhân cây bổng còn lưu lại một đạo vu chú là Quán thể thuật. Chỉ cần gã sử dụng nguyên nguyên lực làm vật dẫn sẽ có được lượng nguyên nguyên lực từ cây bổng quán thể. Đó là thủ đoạn của chủ nhân nhằm đề cao thực lực cho người truyền thừa.
Gã không định tu luyện bí pháp Vu võ nhưng hết sức vui vẻ tiếp thụ nguyên nguyên lực quán thể. Giờ gã đang gặp chướng ngại, nếu quán thế thật sự nhanh chóng nâng cao thực lực như người quán thể nói thì không phải lợi dụng nó có thể tấn cấp võ sư sao? Với người đang nóng lòng đề cao thực lực như gã, tin này tốt lành hơn tất thảy.
Dù là khiêu chiến Lục Lâm bang hay thực hiện lời hứa ba năm với Thẩm Lan, hiện giờ gã đều khao khát muốn đề cao thực lực, tuy có Nguyên Thần quyết, tốc độ tu luyện của gã có thể dùng hai từ nghịch thiên để hình dung, nhưng gã vẫn chưa vừa lòng. Gã cần sức mạnh hơn nữa để bảo vệ người mình quan tâm. Lời sư phụ đã nhắc nhở gã, tương lai gã sẽ phải đối diện với địch nhân đáng sợ thế nào.
Quả thật quá ư kinh thế hãi tục, để không bị lộ bí mật tu luyện nên gã bảo đồng bạn ở Tụ Nghĩa xã đi khỏi. Gã cần tìm một nơi yên tĩnh, tiếp nhận nguyên nguyên lực của Vu võ “quán thể” rồi dùng tiên thiên mộc nguyên chi lực sinh thành đệ tam khí hải.
oOo
Bảy ngày sau, Diệp Phong về đến Võ Dung học viện. Gã tấn cấp võ sư, hơn nữa thẳng tiến đến võ sư tam giai. Quán thể thuật khiến gã kinh ngạc, vì gã tu luyện Nguyên Thần quyết, thể nội nguyên nguyên lực tuần hoàn không dung hợp với Vu võ, gần như lãng phí mất tám phần mười năng lượng mà vẫn tăng được liền ba cấp, nếu hoàn toàn tiếp thu thì dù không tấn nhập võ tông cũng đạt tới thất giai võ sư.
Huyền thiên như ý bổng vốn là một đoạn tiên thiên mộc linh, tiên thiên mộc nguyên ẩn chứa trong đó hồn hậu vô cùng, không chỉ khiến gã dễ dàng ngưng kết mộc nguyên khí hải mà khiến khí hải này xung phá đến võ đồ nhị giai.
"Như ý bổng, như ý bổng... Quả nhiên là như ý!" Gã mỉm cười, Huyền thiên như ý bổng khẽ lắc, mộc nguyên lực từ thể nội tràn vào.
Thân bổng vốn chỉ dài sáu thước, rộng hai thước đột nhiên dài ra nửa thước, đuôi bổng lớn hơn một phần tư, Vũ khí thần kỳ này có thể dựa vào mộc nguyên lực để co giãn