Hỗn Nguyên Võ Tôn

Chương 167: Q.3 - Chương 167: Thử hắn xem






Rời khu rừng, gã phát hiện có mười mấy người hiếu sự đang nhìn mình với ánh mắt kinh ngạc.

“Sao ngươi lại không sao?” Một học viên đeo huy chương trung niên cấp ngây ngô hỏi. Truyện Hỗn Nguyên Võ Tôn

“Ta sao lại bị sơ sảy gì?” Diệp Phong thản nhiên bĩu môi.

“Nhất định là ngươi thụ nội thương nhưng vì danh dự nên cố nén.” Một học viên khác thì thầm. Truyện Hỗn Nguyên Võ Tôn

“Không đúng, y phục của hắn rất tề chỉnh, không hề giống bị đánh…”

Lôi bàn tử lúc đó mới vội vàng đi theo ra, nét ngạc nhiên còn chưa tan hết, trong đôi mắt nheo lại không hiểu nghĩ gì.

“Tên mập này cũng không sao.” Có người kêu khẽ: “Có phải y dùng tiền mua mấy tiểu tử đó?”

“Nếu thật sự là vậy… ta dám chắc sau này phế tài đó khó sống lắm.” Một học viên cao cấp nói với vẻ thần bí. Y ở Võ Dung học viện đã lâu, hiểu rõ nhiều lý lẽ.

Chi tiền ra dựa dẫm cũng nên chọn đối tượng thực lực đủ mạnh. Dịch Thừa là tân sinh, tại Võ Dung học viện, chỉ được tính vào nhóm đứng cuối, nếu bị hắn uy hiếp mà chịu nhả tiền tài ra thì chẳng phải rêu rao cho người khác là Mộc Phong rất dễ bắt nạt. Những người ở học viện có thực lực cao hơn Dịch Thừa nếu biết bắt nạt Mộc Phong là có thể kiếm được một món thì e rằng sẽ có nhiều người vui lòng học theo Dịch Thừa. Truyện Hỗn Nguyên Võ Tôn

Hiện trường đã có mấy học viên trung cấp nhìn theo Diệp Phong với vẻ thích thú, tính toán cách kiếm chác từ gã.

Nhưng gã coi như không thấy ánh mắt đó, chỉ cần đối phương chưa hành động, gã cũng mặc kệ.

Không lâu sau, đám đông chưa tan đi, Dịch Thừa được ba đàn em dìu ra. Thấy cả bốn nhếch nhác vì thụ thương, hiện trường sôi lên. Sự thật hiển nhiên khác xa suy đoán của họ, mấy học sinh lớp ưu tú của sơ cấp tựa hồ bị hai tiểu tử chậm tiến giáo huấn, sao lại thế nhỉ?

Dù là nhân số hay thực lực thì phe Mộc Phong không thể chiến thắng, chí ít dùng tiền thì không thể biến đối phương thành thế này.

“Xảy ra chuyện gì?” Gần đó hai bóng người xinh đẹp đi ngang, chính thị Mộ Dung Tử Thanh và Yến Ny. Mộ Dung Tử Thanh xưa nay hiếu kỳ, thấy đám đông thế này tất nhiên ghé qua.

“Bốn tân sinh sắp tấn cấp võ đồ bị hai học viên lớp chậm tiến thực lực chỉ tứ giai và ngũ giai bình dân giáo huấn? Tựa hồ còn thắng rất nhẹ nhàng?” Nghe chúng nhân bàn luận, lưỡng vị đại mỹ nữ nhanh chóng

Chỉ là trường tranh đấu diễn ra trong rừng, không có ai mục kích, nên không thể nói rõ việc Diệp Phong và Lôi bàn tử thắng bọn Dịch Thừa bằng cách nào.

Tứ giai bình dân? Chẳng phải tân sinh kỳ quái tên Mộc Phong đó sao? Mộ Dung Tử Thanh lòng sáng bừng, đảo mắt một vòng.

“Quả nhiên có chuyện cổ quái!” Cô lập tức nhớ đến ánh mắt Diệp Phong, tuy không để lộ điều gì nhưng cực kỳ tự tin, khí thế không coi ai ra gì. Sinh tại đại gia tộc, cô hiểu rõ khí thế đó không phải một cậu ấm có thể ngụy tạo được.

“Có gì cổ quái? Hai học sinh bị phân đến lớp chậm tiến sao có thể ung dung đánh bại bốn học sinh lớp ưu tú thực lực hơn hẳn? Hừ, không cần nói cũng biết là bày trò. Gia tộc của tên Mộc Phong đó hình như rất có tiền, chưa biết chừng đã thuê học sinh lớp ưu tú để tạo thanh thế cho mình. Có khi mục đích y tới Võ Dung học viện là dùng điều đó để câu dẫn các thiếu nữ vô tri!” Yến Ny tỏ vẻ khinh thị.

“Muội sai rồi, ta dám cược rằng thực lực của Mộc Phong không chỉ là tứ giai bình dân!” Mộ Dung Tử Thanh chớp mắt cười.

“Nhưng trắc thí thạch không thể nhầm lẫn…” Yến Ny cũng nghi hoặc.

Truyện Hỗn Nguyên Võ Tôn

“Nên tiểu tử này nhất định có bí mật nào đó.” Mộ Dung Tử Thanh làm động tác thu quyền, tựa hồ hưng phấn vì có mục tiêu. “Hai năm nay cả ngày ngột ngạt ở học viện, buồn chết đi được, khó khăn lắm mới xuất hiện một nhân vật thú vị, tuyệt đối không thể bỏ qua.”

“Tỷ định thế nào?” Yến Ny chán nản hỏi.

“Thử y trước đã.” Mộ Dung Tử Thanh hạ quyết tâm.

oOo

“Mộc huynh đệ lợi hại thật, có thể thổ lộ đôi chút là luyện thể đến mức nào không?” Đợi khi về đến túc xá, Lôi bàn tử tựa hồ mới định thần lại, tươi tỉnh hỏi.

“Chuyện đó… ta chưa trắc nghiệm. Bất quá để dẹp yên một chút phiền phức ở học viện thì chắc không vấn đề gì.” Diệp Phong đã tính sẵn, ở Võ Dung học viện dù quá mạnh hay quá yếu đều bị phiền phức, nên khi cần thiết để lộ một chút thực lực cũng là thủ đoạn tự bảo vệ.

Dù gì khí hải bình dân tứ giai của gã là thật, hơn nữa dùng thân phận Mộc Phong thì tuyệt đối không thể để lộ bí mật về thổ nguyên khí hải. Thành ra luyện thể… quả là phương tiện tuyệt vời. Tu luyện Nguyên Thần quyết, gã đóng vai một luyện thể giả, tuyệt đối không khiến ai hoài nghi. Truyện Hỗn Nguyên Võ Tôn

Nhìn theo gã vào túc xá, Lôi bàn tử không bình tĩnh nổi nữa.

Dễ dàng đánh ngã bọn Dịch Thừa đồng thời theo tình hình thì lúc đó gã chưa dốc toàn lực, việc này không phải trung giai võ đồ có thể thực hiện được. Tuy y chỉ là con cái bình dân nhưng cũng biết một luyện thể giả đạt đến trình độ đó phải trả giá và nỗ lực thế nào.

Mộc Phong chỉ là một thiếu niên mười sáu tuổi, ở tuổi này luyện thể đạt đến võ đồ trung giai còn khiến người ta kinh ngạc hơn khí hải đạt đến trình độ này. Tuy không hiểu vì sao gã luyện thể nhưng Lôi bàn tử xác định rằng gã không phải là cậu ấm nhà giàu như bề ngoài, có lẽ… y đang nắm trong tay cơ hội tuyệt vời.

oOo

Ngày đầu tiên tân sinh nhập học, giáo sư phụ trách quản lý các lớp liền tuyên bố kế hoạch tu luyện rồi cho chúng nhân giải tán.

Học tập tại Võ Dung học viện rất tự do, theo thuộc tính khí hải mà ba lớp được chia thành năm lớp nhỏ do các giáo sư chuyên trách dạy dỗ. Trừ năm ngày một lần họ lên lớp, đạo sư giảng dạy mỗi tháng một lần và lịch truyền thụ kinh nghiệm thực chiến không được cố định thì các chọc viên khác đều có thời gian tự do tu luyện. Dù gì tu luyện vẫn phải dựa vào bản thân là chính.

Nhưng không thể cho rằng phương thức giáo dục của Võ Dung học viện là gạt học viện sang một bên, đợi khi tấn cấp và tốt nghiệp thì lấy môn võ kỹ ra cho học viên là xong. Nếu thật sự như thế thì mỗi năm đã không có đến mấy vạn thiếu niên sứt đầu mẻ trán tranh nhau vào đây.

Mỗi giáo sư hoặc đạo sư đều là cường giả kinh nghiệm phong phú, thực lực cao cường, ít nhất cũng đạt đến đẳng cấp võ sư, kinh nghiệm tu luyện nhiều năm và bản lĩnh dẫn đạo học viên tiến bộ của họ cực kỳ chuyên nghiệp. Có thể nói mức độ dạy dỗ của Võ Dung học viện không kém hơn các tông phái nhỏ chút nào, chỉ cần học viên chịu nỗ lực sẽ thu được lợi ích không nhỏ.

Hơn nữa trừ có được võ kỹ phẩm cấp không tệ thì Võ Dung học viện còn một loại phúc lợi trọng yếu khác, là linh địa tu luyện mà ai cũng thèm muốn.

Linh địa là động thiên phúc địa linh khí sung mãn, tu luyện ở những nơi đó thì tốc độ tăng trưởng thực lực rất nhanh. Ví như tiểu nha đầu Bích Thủy cung từng đấu với Diệp Phong mới 12 tuổi đã đạt đến võ đồ nhị giai, thôi tiến sinh của Võ Dung học viện không thể so được.

Nhưng không có nghĩa là thiên phú của tiểu nha đầu cao hơn họ nhiều. Thôi tiến sinh là những thiên tài của Võ Nguyên đại lục, tuy có thể kém hơn tiểu nha đầu nhưng không đến mức như thế. Nguyên nhân chủ yếu vì tiểu nha đầu tu luyện tại linh địa, tốc độ trưởng thành tất nhiên nhanh hơn.

Có được linh địa tu luyện là nguyên nhân trọng yếu Võ Dung học viện hấp dẫn nhân tài. Tuy linh địa này không phải linh mạch hình thành từ thiên nhiên mà do sức người tạo ra, phạm vi hữu hạn, hiệu quả cũng không bằng động thiên phúc địa thật sự.

Nhưng động thiên phúc địa ở đại lục chỉ có những tông môn và thế gia hùng mạnh mới đủ tư cách hưởng. Người thường, thậm chí là các thế lực bậc trung đều không thể mơ đến, nên có thể tu luyện ở linh địa của Võ Dung học viện cũng là tham vọng của vô số người. Vì nguyên nhân này mà không ít thế lực và gia tộc bang phái muốn đưa con cháu đến học viện tu luyện. Không ai cho rằng món học phí 120 tinh tệ là lãng phí.

Nhưng với Diệp Phong, tu luyện ở linh địa hay hoàn cảnh bình thường cũng không có gì khác nhau, Nguyên Thần quyết vốn là phương tiện thần kỳ để tụ thiên địa linh khí nên nhân tố tăng trưởng thực lực của gã không phải hấp nạp được bao nhiêu linh khí mà thân thể tôi luyện được bao nhiêu nguyên nguyên lực.

Hiện tại gã chớm bước vào cảnh giới nghĩ thần, luyện một lần Ngũ Cầm quyền là thu được số năng lượng tương đương phổ thông tam giai võ sĩ tu luyện hai canh giờ. Cũng có nghĩa nếu gã thích, một này có thể hấp nạp số năng lượng gấp mười mấy lần khí hải tu luyện giả đồng đẳng cấp. Nhưng số năng lượng này, gã không thể hoàn toàn tôi luyện, một khi đạt đến hạn định, thậm chí gã có thể banh xác mất mạng. Truyện Hỗn Nguyên Võ Tôn

Nên phần lớn thời gian tu luyện được gã dành cho tôi luyện thân thể, tiêu hóa nguyên nguyên lực. Ở trong linh địa thì hiệu suất của Ngũ Cầm quyền cao lên nhưng với gã thì không có ích gì. Linh địa do sức người tạo ra nên nguồn cung cấp có hạn, vì thế mà Võ Dung học viện phân ra thành ba lớp.

Mỗi lớp mỗi tháng chỉ được tu luyện theo thời gian nhất định ở linh địa. Lớp ưu tú được thời gian nhiều nhất, lớp chậm tiến ít nhất, do đó có tân sinh không ngại giở trò để được vào lớp ưu tú. Vào lớp chậm tiến rồi thì được phân phối ít tài nguyên tu luyện, khoảng cách với lớp trung bình và ưu tú ngày càng xa, không thể bắt kịp. Theo học viện thống kê, 90% tân sinh lớp chậm tiến khi thăng lên trung cấp và cao cấp vẫn ở lớp chậm tiến. Truyện Hỗn Nguyên Võ Tôn Truyện Hỗn Nguyên Võ Tôn

10% còn lại vì một vài học viên lớp trung bình tu luyện sơ sài nên họ mới có cơ hội thay thế. Nhưng xưa nay chưa từng có học sinh lớp yếu kém vào được lớp ưu tú. Học viên lớp ưu tú đều có thiên phú cao, tài nguyên tu luyện nhiều, chỉ cần không lười nhác là học viên lớp chậm tiến không bao giờ bắt kịp. Truyện Hỗn Nguyên Võ Tôn Truyện Hỗn Nguyên Võ Tôn

“Tốc độ tăng trưởng kim hệ khí hải của ta không hiểu có khiến họ kinh ngạc không…” Gã rời phòng dạy, môi nhếch nụ cười, chọn việc trở thành kim hệ học viên là chuyện tất nhiên.

Gã tuy dịch dung tiến nhập học viện nhưng vẫn để lại nhiều manh mối vụn vặt cho Lục Lâm bang và phía học viện, nếu để lộ thổ hệ khí hải thì sẽ nhanh chóng bị hoài nghi. Nhưng nếu gã là kim nguyên khí hải tu luyện giả thì manh mối rõ ràng đến đâu cũng không ai nghĩ Mộc Phong là Diệp Phong.

Hơn nữa hiện tại gã biết hai môn võ kỹ đều là thổ nguyên, thậm chí phẩm cấp không tồi. Võ Dung học viện có thể cho gã chắc chắn không hơn ngũ phẩm và thất phẩm. Còn kim nguyên võ kỹ thì tạm thời gã không biết môn nào, tuy do học viện cấp cho thì phẩm cấp không cao nhưng có vẫn hơn không, với tốc độ tăng trưởng kim nguyên khí hải của gã thì sau cùng lấy được một môn kim nguyên ngũ phẩm võ kỹ không phải việc khó.

Trong vòng hai năm, học viên kém nhất này sẽ tốt nghiệp. Lúc đó nhất định tất cả sẽ chấn kinh. Ha ha.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.