Phạm Manh Manh muốn nhắc nhở Kiều Trác Phàm chuyện mà mẹ Kiều đã dặn dò
anh, đương nhiên Phạm Manh Manh cũng muốn nhân cơ hội này, khiến cho hai người phụ nữ kia biết rõ, Phạm Manh Manh cô và những loài hoa cỏ dại
như bọn họ không giống nhau. Phạm Manh Manh cô có chỗ dựa rất vững chắc!
Mà sau khi nghe thấy lời này của Phạm Manh Manh, sắc mặt của Kiều Trác Phàm càng trở nên kỳ lạ.
Anna còn đang mong chờ xem Kiều Trác Phàm sẽ xử lý Phạm Manh Manh như thế
nào. Nhưng mà vừa lúc đó, Tiếu Bảo Bối vẫn liên tục ngồi ở bên cạnh cô
đột nhiên lên tiếng: “Kiều Trác Phàm, em không muốn đi làm, bây giờ em
muốn về nhà!”
Trở về nhà, chỉ có hai người bọn họ, sẽ không bị người phụ nữ khác quấy rầy!
Mà Kiều Trác Phàm đột nhiên nghe thấy câu nói này của Tiếu Bảo Bối thì có
chút sững sờ. Nhưng mà anh cũng nhanh chóng trả lời lại: “Được, chúng ta về nhà!”
Nói xong, đúng là Kiều Trác Phàm đã đứng dậy đi về phía Tiếu Bảo Bối!
Đối với phản ứng này của Kiều Trác Phàm, Anna lại không có chút nào cảm thấy ngoài ý muốn.
Làm việc ở tập đoàn Đế Phàm đã lâu, Anna cũng đã ra vào phòng làm việc này
rất nhiều lần. Ngoại trừ càng ngày càng quen thuộc với Tiếu Bảo Bối ra,
Anna cũng hiểu rõ Kiều Trác Phàm đã cưng chiều người phụ nữ này tới cực
hạn.
Trên cơ bản chỉ cần Tiếu Bảo Bối muốn, Kiều Trác Phàm sẽ không hề keo kiệt mà đồng ý với cô.
Nếu bây giờ Tiếu Bảo Bối muốn hái sao xuống, thì chắc chắn là Kiều Trác
Phàm sẽ bỏ ra rất nhiều nhân lực và vật lực để hái xuống cho cô.
Chứ đừng nói chi chỉ là một yêu cầu nho nhỏ là ‘về nhà’ như vậy!
Kiều Trác Phàm vừa mới nghe thấy như vậy, đã lập tức đứng lên khỏi ghế làm
việc, đi về phía Tiếu Bảo Bối, không thèm nhìn người phụ nữ đang theo
sát ở bên cạnh. điễnn dàn nên quýndon.
“Nào, chúng ta đi về nhà!” Lúc nói lời này, Kiều Trác Phàm đưa tay ra nắm lấy tay của Tiếu Bảo Bối đang ngồi ở trên sofa.
Mà Anna thì lại nổi trận lôi đình.
Cứ thử nghĩ xem, công việc hôm nay mới xử lý được một nửa, vẫn còn một nửa ở phía sau, mà theo như tiến độ thì những công việc này nhất định phải
giải quyết cho xong trong ngày hôm nay.
Những công việc vẫn chưa làm xong kia, nếu như Kiều Trác Phàm đi rồi không phải sẽ để lại cho cô xử lý hay sao?
Cho nên lúc này có thể nói là lửa giận của Anna bùng lên như muốn thiêu sống Kiều Trác Phàm.
Nhưng mà người kia ngay cả mí mắt cũng không thèm ngước lên.
Cũng không phải là Kiều Trác Phàm không đau lòng cho chuyện Anna là phụ nữ, càng không phải anh bắt nạt vợ của bạn.
Mà anh rất tức giận chuyện Anna lại có thể đem người phụ nữ này vào đây, ngay ở trước mặt của Tiếu Bảo Bối!
Bây giờ Tiếu Bảo Bối tức giận, anh còn đang lo lắng về nhà cô có giận dỗi với anh không nữa! điễnn dàn nên quýndon.
Còn những chuyện còn lại, Kiều Trác Phàm rất yên lòng để cho Anna đi xử lý. Ai bảo cô dẫn người phụ nữ rắc rối Phạm Manh Manh vào đây làm gì?
“Kiều Trác Phàm, trước khi về nhà em muốn di ăn Mc Donalds!” Mỗi lần tức
giận, Tiếu Bảo Bối thích nhất là ngồi gặm thật nhiều cánh gà.
Nhưng mà thời gian gần đây, Kiều Trác Phàm đều không cho cô ăn mấy loại đồ ăn không tốt cho sức khỏe kia. Cho nên Tiếu Bảo Bối cũng rất ít khi ăn
loại đồ ăn này.
Mà bây giờ cách làm này của Tiếu Bảo Bối cũng giống như là cháy nhà hôi của.
Vừa nghe thấy muốn đi tới cửa hàng đồ ăn nhanh, lông mày của Kiều Trác Phàm lại nhíu chặt lại.
Cô nhóc này tại sao lại thích ăn mấy thứ đồ ăn không có dinh dưỡng như vậy?Nhưng mà nhìn đôi môi của cô đang trề ra, Kiều Trác Phàm vẫn mềm lòng.
“Được, được, muốn ăn thì đi ăn! Chúng ta sẽ đi ngay bây giờ!” Chỉ cần cô không tức giận, kêu Kiều Trác Phàm anh làm cái gì cũng được hết. Nhưng mà lúc này trong lòng của Kiều Trác Phàm còn đang suy tính, mấy ngày nữa có
nên kêu A Vĩ tìm người dùng danh nghĩa của Đế Phàm mở cửa hàng bán đồ ăn nhanh không? Dùng loại dầu tốt, lại lấy những nguyên liệu tươi mới, để
chuyên cung cấp cho cô nhóc này ăn?
Mà hiển nhiên là Tiếu Bảo Bối không suy nghĩ nhiều như Kiều Trác Phàm, bị anh lôi kéo đi theo phía sau.
“Kiều, em cũng muốn ăn Mc Donalds!” Người này đang ở bên cạnh mình, lại bị
người phụ nữ khác lôi kéo đi, Phạm Manh Manh cảm thấy không cam lòng
liền xông tới.
Mặc dù ở bên cạnh của Tiếu Bảo Bối cô ta cảm thấy
thực sự rất khó chịu, lại càng không muốn ăn cơm cùng với Tiếu Bảo Bối,
nhưng mà cô ta có thể trơ mắt nhìn Kiều Trác Phàm bị người phụ nữ này
quyến rũ đi mất sao?
Không thể!
Cho nên Phạm Manh Manh chỉ có thể lùi để bước tiếp, muốn làm ‘ba người đồng hành’.
“Loại đồ ăn này, cô cũng có thể ăn được sao?” Lúc nói những lời này, một tay
của Kiều Trác Phàm ôm lấy eo nhỏ của Tiếu Bảo Bối, dùng tư thế chiếm hữu tuyệt đối để khóa cô ở trong lòng của mình. Ánh mắt của anh nhìn Phạm
Manh Manh không có chút rung động nào. Giống như là người phụ nữ này
không đáng để cho anh phải có chút rung động nào vậy.
Cảm xúc như vậy, Phạm Manh Manh nhìn không rõ, cũng không hiểu được. Nhưng mà cô ta sao có thể cam tâm buông tha được?
Vì Kiều Trác Phàm, ăn một loại đồ ăn không tốt cho sức khỏe thì như thế nào?
“Đột nhiên em cũng rất muốn ăn...” Lúc Phạm Manh Manh nói lời này, thì đang bước hai ba bước về phía Kiều Trác
Phàm. Cô ta đang có suy nghĩ nếu Tiếu Bảo Bối có thể được Kiều Trác Phàm ôm, vậy thì nhất định cô ta cũng có thể. Dù sao thì trong mắt của cô
ta, cô ta xuất sắc hơn Tiếu Bảo Bối rất nhiều.
Nhìn Tiếu Bảo Bối
và Phạm Manh Manh mỗi người một trái một phải đứng ở bên cạnh Kiều Trác
Phàm, đường cong trên khóe miệng của Anna càng trở nên rõ ràng.
Không ngờ Kiều Trác Phàm rất có khí thế của một quân vương thời cổ đại, trái ôm phải ấp nhìn qua cũng rất hài hòa.
Nhưng mà so với Anna thì Tiếu Bảo Bối lại không thờ ơ được như vậy.
Lúc nhìn thấy Phạm Manh Manh sắp khoác lấy cánh tay của Kiều Trác Phàm, đột nhiên Tiếu Bảo Bối lại giãy giụa ở trong lòng của Kiều Trác Phàm. Nhưng mà biên độ giãy giụa không nhiều, hai người kia cũng không nhìn thấy,
chỉ có Kiều Trác Phàm đang ôm Tiếu Bảo Bối ở trong lòng mới có thể phát
hiện ra được.
Anh khẽ nhéo eo của Tiếu Bảo Bối, ý bảo cô cứ yên tâm đừng nóng vội.
Sau đó, Kiều Trác Phàm mới né sang bên cạnh một bước, tránh thoát khỏi cánh tay của Phạm Manh Manh.
“Cô muốn ăn thì tự mình đi mua đi, vừa rồi tôi cũng không hề ngăn cản!”
Trên mặt của Kiều Trác Phàm cũng không thay đổi cảm xúc quá nhiều, nhưng mà một câu nói như vậy cũng đủ khiến cho Phạm Manh Manh phải đỏ mặt vì
xấu hổ.
“Kiều, tại sao anh lại đối xử
với em như vậy? Chẳng lẽ anh không biết là em...” Dường như Phạm Manh
Manh muốn nhân cơ hội này để thổ lộ.
Chẳng qua là Kiều Trác Phàm
cũng không muốn cho cô ta có cơ hội để nói ra. Bạn thử nghĩ mà xem, bây
giờ Tiếu Bảo Bối đã bắt đầu giận dỗi, nếu như Phạm Manh Manh lại nói cái gì đó chọc giận tới cô, vậy thì không phải là đến lúc đó Kiều Trác Phàm sẽ khó mà bù đắp được sao?
“Cô như thế nào đi nữa thì cũng không liên quan gì tới tôi! Đừng có đi theo tôi, nếu không đừng trách tôi vô
tình!” Sau khi Kiều Trác Phàm nói xong, liền ôm lấy người phụ nữ ở trong lòng nhanh chóng bước đi.
Bị bỏ rơi lại, ngoại trừ Phạm Manh Manh đang tái xanh mặt ra thì có còn Anna đang ngồi gặm bánh bích quy ở trên ghế sofa.
“Này, không có gì thì mau rời đi nhanh lên chứ. Tôi còn phải khóa cửa phòng
làm việc lại!” Sau khi Anna ăn miếng bánh bích quy cuối cùng mà Tiếu Bảo Bối cho cô xong, liền hét lên với Phạm Manh Manh đang đứng ở kia.
Kiều Trác Phàm và Tiếu Bảo Bối đã đi rồi. Đợi một lát nữa trong phòng làm việc này sẽ không có một bóng người.
Tất nhiên Anna sẽ không để lại một người không quen biết ở lại trong phòng làm việc.
Nếu không lỡ như trong phòng làm việc này bị mất đi văn kiện quan trọng nào đó, không phải đến lúc đó người chịu trách nhiệm là Anna hay sao?
“Cô...” Phạm Manh Manh vốn bị lời nói lạnh nhạt của Kiều Trác Phàm làm cho tâm
tình không vui rồi. Bây giờ người phụ nữ ở trước mặt lại muốn đuổi cô ta đi, bạn cảm thấy cô ta có thể có tâm trạng vui vẻ được không?