Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm

Chương 532: Chương 532: Kiều Trác Phàm đến VS còn dư lại! 4




Editor: đỗ song nhi (yên yên)

Đi cùng hai người đẹp còn có người đàn ông đẩy vở kịch gia đình trở nên kịch tính hơn - Quý Xuyên!

Tóm lại, ba người này đồng thời xuất hiện trước cửa, thật sự làm cho người ta cảm thấy quỷ dị.

“Mọi người nghe tôi nói, việc bàn bạc lúc trước giữa Tiếu thị chúng ta và tập đoàn Đế Phàm đã kết thúc, bắt đầu từ hôm nay, Tiếu tiểu thư sẽ trở về Tiếu thị đi làm, hơn nữa sẽ giữ chức phó tổng giám đốc tập đoàn Tiếu thị.”

Sau khi Tiếu Huyên hắng giọng tuyên bố tin tức này, không có bao nhiêu người bày tỏ ngoài ý muốn.

Nhân viên ở Tiếu thị đại khái cũng biết Tiếu Bảo Bối là con gái ruột của chủ tịch Tiếu Đằng. Cho nên với thân phận thiên kim tiểu thư này thì bọn họ đều cảm thấy sớm muộn gì cô cũng sẽ được thăng chức. Hơn nữa, cuối cùng sẽ trở thành người đứng đầu tập đoàn Tiếu thị mà thôi.

Tại sao bọn họ nghĩ như vậy ư?

Nói nhảm!

Không phải phim truyền hình đều như vậy sao?

Khác với sự bình tĩnh tiếp nhận của nhân viên, tuyên bố tin tức này khiến trong lòng Tiếu Huyên nổi lên ngàn cơn sóng.

Trước hôm nay, cô ta vẫn chưa từng nghĩ tới sẽ tiếp tục nhìn thấy Tiếu Bảo Bối ở Tiếu thị, càng không nghĩ tới lần này Tiếu Bảo Bối trở về sẽ ngồi vào vị trí ngang hàng với cô ta.

Sáng nay, Tiếu Huyên trang điểm rất đậm nhằm che đi gương mặt bị Tiếu Bảo Bối tát vẫn còn sưng đỏ. Sau đó lúc vội vã chạy tới công ty liền nhận được điện thoại của Tiếu Đằng, ông nói muốn trực tiếp bổ nhiệm Tiếu Bảo Bối làm Phó tổng giám đốc, hơn nữa bắt đầu nhận chức ngay hôm nay.

Tất nhiên Tiếu Huyên phản đối, lý do là hiện tại kinh nghiệm sống của Tiếu Bảo Bối chưa nhiều, không thích hợp ngồi vị trí Phó tổng. Nhưng Tiếu Đằng lại lấy ra cổ phần của mình, còn có cổ phần trao quyền của Kiều Trác Phàm, nói ông có quyền bổ nhiệm cũng như sa thải nhân viên, khiến Tiếu Huyên á khẩu không trả lời được.

Không thể nghi ngờ, một chiêu này đánh cho Tiếu Huyên trở tay không kịp.

Hiện tại, Tiếu Huyên chỉ có thể bất đắc dĩ vừa nghe theo phân phó của Tiếu Đằng, dẫn Tiếu Bảo Bối đến phòng làm việc, vừa lặng lẽ báo tin cho mẹ cô ta, hy vọng bà sẽ hợp tác với đám cậu bên ngoại tới đây ngăn cản bọn họ lại.

Nhưng khiến Tiếu Huyên tức giận nhất chính là, Quý Xuyên vốn đã lãnh giấy kết hôn, sắp cử hành hôn lễ với cô ta đáng lẽ phải đứng cùng chiến tuyến, giúp đỡ cô ta phản đối quyết định của Tiếu Đằng mới đúng. Ai ngờ Quý Xuyên vừa thấy được Tiếu Bảo Bối khi đi ăn liền ngẩn ngơ nhìn chằm chằm Tiếu Bảo Bối, làm sao còn trông cậy nghe được thông tin gì từ miệng anh ta?

Nằm mơ!

Trước mắt, Tiếu Huyên cũng chỉ có thể vừa ở trong lòng mắng Quý Xuyên cùng Tiếu Bảo Bối, vừa đưa Tiếu Bảo Bối đến gặp gỡ các nhân viên, chính thức bổ nhiệm Tiếu Bảo Bối.

Lúc này, Tiếu Huyên không thể không thừa nhận, thủ đoạn hôm nay của Tiếu Đằng và Tiếu Bảo Bối thật cao cường, trực tiếp bổ nhiệm Tiếu Bảo Bối vào vị trí quản lý quan trọng nhất Tiếu thị, đợi khi bọn Tiếu Vi nhận được tin tức chạy tới cũng không có cách nào phản đối được.

Ngay khi Tiếu Huyên giới thiệu Tiếu Bảo Bối xong, nhóm vừa rồi còn đang nghị luận ba người bọn họ liền vỗ tay. Đột nhiên Quý Xuyên lại nói: “Hôm nay tôi đại diện tổ chức một bữa tiệc chào mừng Phó tổng Tiếu của chúng ta.”

Vừa nghe đến có liên hoan, những người khác dĩ nhiên là vui vẻ, càng vỗ tay hăng say hơn tựa như lần này Tiếu Bảo Bối đến rất được mọi người hoan nghênh.

Cả quá trình, Tiếu Bảo Bối cũng không tỏ vẻ cảm ơn với Quý Xuyên, cô chỉ cùng vỗ tay và gật đầu một cách tiêu chuẩn.

Tiếu Huyên tận mắt thấy Quý Xuyên vì Tiếu Bảo Bối làm tất cả những chuyện này thì hận không thể xông lên xé rách mặt hai người.

Đang ở trước mặt cô ta mà Quý Xuyên không hề e ngại mà quyến rũ Tiếu Bảo Bối?

Vừa mời khách, vừa cho Tiếu Bảo Bối vinh quang, người không biết còn tưởng rằng Quý Xuyên còn là chồng sắp cưới của Tiếu Bảo Bối không chừng!

Nhưng Tiếu Huyên đang tức giận dường như đã quên mất, thật ra Tiếu Bảo Bối và Quý Xuyên vốn là một đôi. Nếu không phải lúc trước cô ta không có tự trọng thì cũng sẽ không xuất hiện tình cảnh này.

“Được rồi, nghi thức chào đón kết thúc. Mọi người tiếp tục làm công việc của mình đi!” Sau khi nghe Quý Xuyên nói, tiếng vỗ tay của mọi người vẫn không dừng lại. Mà Tiếu Huyên càng nghe thấy âm thanh này càng cảm thấy chói tai, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ mở miệng ra lệnh mọi người dừng lại.

Tất cả nhanh chóng trở về vị trí của mình nhưng vẫn lặng lẽ nhìn ba người bọn họ.

Tiếu Huyên dẫn Tiếu Bảo Bối cùng Quý Xuyên đến tầng 49, nơi duy nhất còn sót lại cái phòng làm việc kia.

Đồ còn dư lại, bình thường đều là bị người ta chọn còn dư lại.

Cho nên, lần đầu tiên nghe cha nói cô sẽ làm việc ở phòng đó, Tiếu Bảo Bối cũng không hy vọng gì nhiều.

Nhưng khi Tiếu Huyên dẫn cô đến nơi thì Tiếu Bảo Bối mới ý thức được suy nghĩ của mình là hoàn toàn sai lầm.

Phòng làm việc hướng sáng, dường như là căn phòng tốt nhất ở tầng này. Đặc biệt là phong cảnh sau lưng cô, có chỗ nào khác với phòng làm việc của cha ở tầng 50 chứ?

Từ nơi này nhìn xuống, là có thể dòng xe cộ tấp nập trên đường.

Đứng ở góc độ này dường như thấy mọi thứ đều trở nên nhỏ bé, lòng người cũng đột nhiên trống trải rất nhiều.

Phong cảnh tuyệt vời như vậy, ngay cả phòng của Quý Xuyên và Tiếu Huyên đều không có...

Đột nhiên Tiếu Bảo Bối đã hiểu tại sao khi cha nói muốn để cô làm việc tại căn phòng “Còn dư lại” thì khuôn mặt Tiếu Huyên lại tỏ ra bất mãn như vậy.

Cô dám khẳng định, phòng làm việc này không phải là bị chọn còn dư lại mà là cha đã đặc biệt giữ lại cho cô ngay từ đầu.

“Phòng làm việc này thật tốt! Không ngờ, các người đều không thích...” Sau khi Tiếu Bảo Bối tham quan căn phòng liền thốt ra một câu như vậy.

Lúc này, cô đứng trước bàn làm việc của mình vừa gật gù vừa hả hê, hoàn toàn là dáng vẻ “Đáng tiếc thay cho các người”!

Cô vừa nói ra lời này liền khiến Tiếu Huyên tức giận thiếu chút nữa nôn ra máu.

Ban đầu cô ta đến Tiếu thị làm việc, tự nhiên cũng biết tầng 49 này còn dư lại một phòng trống có khung cảnh rất tuyệt. Lúc ấy cô ta mở miệng nói với cha Tiếu cô ta muốn căn phòng đó nhưng mặc kệ Tiếu Huyên và Tiếu Vi dùng đủ mọi cách ông đều không đồng ý.

Cuối cùng, Tiếu Huyên chỉ có thể đến tầng 48, cùng làm việc với một nhóm lớn, phòng làm việc nhỏ ngay cả một cái cửa sổ cũng không có.

Ai có thể nghĩ đến, hôm nay Tiếu Bảo Bối muốn trở lại Tiếu thị đi làm, Tiếu Đằng liền tự mình thăng chức và bố trí phòng làm việc cho cô.

Sự hẹp hòi trước đây không biết đã đi nơi nào rồi!

Không thể nghi ngờ, Tiếu Bảo Bối thật sự chính là hòn ngọc quý trên tay chủ tịch Tiếu thị.

Không trách được mẹ cô ta luôn muốn đoạt lại quyền lợi từ Tiếu Đằng.

Bây giờ nhìn lại, đúng là có một số việc, không làm không được!

“Tiếu Bảo Bối, cô đừng quá đắc ý! Không biết cô có thể ngồi vững vị trí này hay không?” Hôm trước Tiếu Huyên mới bị Tiếu Bảo Bối đánh hai bạt tai, trong lòng cô ta có thể thoải mái mới là lạ! Hiện tại lại bị Tiếu Bảo Bối hành động không giống thường ngày làm cô ta không kìm chế được, quên hết tất cả phong thái cô ta luôn cố gắng duy trì trước mặt Tiếu Bảo Bối.

“Không sao, nếu ngồi không vững, tôi tự nhiên sẽ có biện pháp ngồi vững!” Sau khi nghe Tiếu Huyên nói, Tiếu Bảo Bối xoay người nhìn về phía cô ta.

Tuy lúc này sắc mặt cô vẫn còn chút tái nhợt. Nhưng trên môi nở nụ cười tươi hơn hoa khiến Tiếu Huyên không thể so sánh được.

Tiếu Huyên cũng không dễ dàng bỏ qua hành động nhỏ của Tiếu Bảo Bối. Khi nói những lời kia, tay phải cô đang buông lỏng bên bắp đùi khẽ đung đưa.

Tiếu Bảo Bối đang nhắc nhở chuyện bạt tai Tiếu Huyên cô vào hôm trước sao?

Hay là cô muốn thừa dịp lần này trở lại Tiếu gia, dứt khoát đoạt lại quyền lợi?

Mặc kệ là ý trước hay ý sau cũng đều làm Tiếu Huyên sững sờ.

Bởi vì cô ta có thể cảm thấy, lần này Tiếu Bảo Bối trở lại Tiếu thị, giống như mang theo sự kiên quyết khiến người ta không thể khinh thường.

—— tuyến phân cách ——

Cùng lúc đó, trước cửa lớn của Tiếu gia, một chiếc xe Hummer màu vàng chậm rãi dừng ở một bên.

Người đàn ông mặc một bộ âu phục màu xanh lam từ trên xe bước xuống.

“A Vĩ, nhấn chuông cửa!” Sau khi xuống xe, vị đại gia nào đó liền bắt đầu sửa sang lại quần áo của mình, giống như sắp gặp một vị lãnh đạo cấp cao vậy.

A Vĩ bị gọi tên chỉ có thể hấp ta hấp tấp từ trên xe bước ra.

Tuy ngoài mặt tỏ vẻ điềm tĩnh nhưng trong lòng A Vĩ không biết đã mắng lần thứ bao nhiêu rồi.

Mẹ nó!

Kiều Thiếu, anh không gãy tay cũng không gãy chân!

Mọi người đã đứng ở trước cửa nhà họ Tiếu, Kiều Thiếu còn bắt anh giúp anh ấy nhấn chuông cửa?

“Nhìn cái gì vậy? Chưa từng thấy ai đẹp trai giống tôi sao?” Kiều Trác Phàm sửa sang xong cổ áo, phát hiện A Vĩ vẫn chưa nhấn chuông cửa mà lại nhìn mình chằm chằm, anh liền thắc mắc. Nhưng mà lúc nói những lời này, hô hấp của Kiều Trác Phàm hơi rối loạn chứng tỏ anh đang thực sự khẩn trương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.