Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm

Chương 395: Chương 395: Quà tặng tiểu chủ VS lửa giận của tôi 2




Editor: Mèo (meoancamam)

Đương nhiên, nguyên nhân khiến cho đám công tử ca này xôn xao gần đây thật ra là do vừa mới truyền ra việc Lăng Công Chúa không còn thích Đàm Duật nữa.

Điều này khiến cho những người này bỗng dưng có mục tiêu cố gắng, sinh ra hi vọng.

Bạn nghĩ xem, ba chữ Lăng Công Chúa kia trong thành phố A đại biểu cái gì?

Đại biểu cho mỹ mạo, đại biểu quyền lực, còn có đại biểu tiền tài tiêu xài không hết. Nếu thật sự có thể thành công cưới được một mỹ nhân như vậy, đó chính là cả đời vinh quang!

“Không nghĩ đến hôm nay còn có thể gặp Anna!” Khi những người này đang nghị luận trong lòng chuyện của Lăng Công Chúa thì cô đã bị Chu Tiểu Tiểu sắp xếp bên cạnh Đàm Duật, mà chính cô (Chu Tiểu Tiểu) thế nhưng lại ngồi xuống bên cạnh bên kia Đàm Duật, người còn lại bên cạnh là anh trai của cô Chu Tư Tề! Mà bên cạnh Chu Tư Tề chính là Đàm Khuynh!

Lăng Công Chúa nhìn lướt qua vị trí như vậy, có chút không được tụ nhiên nhìn về phía khác.

Nhưng cô cũng biết, việc này không trách được Chu Tiểu Tiểu nhà người ta.

Phải biết rằng, trước kia khi mấy người bọn họ tụ tập thì đều ngồi theo cách như vậy! Cô khi đó luôn luôn hận không thể hoàn toàn chiếm lấy một mình Đàm Duật.

Cho nên, bên này cô chiếm đóng Đàm Duật, bên kia còn nhờ Đàm Khuynh giúp cô nhìn Chu Tiểu Tiểu ngồi đằng kia.

Mà hiện giờ, cô vẫn giống như trước đây được sắp xếp ngồi cạnh Duật Tiểu Gia, nhưng trong lòng cô lại khó chịu không nói nên lời.

Mà đám người công tử ca khi nãy còn đang bàn về Lăng Công Chúa, còn có chút ngo ngoe muốn thử vừa thấy Lăng Công Chúa bên cạnh Duật Tiểu Gia tràn ngập màu tối tăm, cũng không dám trực tiếp tiến lên.

“Tiểu ca ca, em có thể ngồi bên chỗ anh không?” Sau khi ngồi được vài phút, Lăng Công Chúa đã mở miệng.

Đàm Khuynh không trả lời, chỉ gật gật đầu. Có được sự đồng ý Lăng Công Chúa lập tức đứng dậy, đến cái ly cô vừa uống qua được một ngụm, bên trên vẫn còn dính vết son của cô cũng không cầm lấy!

Mà có người chú ý tới, nhân lúc Lăng Công Chúa còn chưa nhớ ra liền định vươn tay cầm cái ly đi.

Thực ra, đối với bọn họ mà nói, Lăng Công Chúa vẫn có chút khó theo đuổi. Dù sao hiện giờ đàn ông ưu tú canh giữ bên cạnh nhiều như vậy. Phía trước có Đàm Duật đối tượng cô vẫn thầm mến, phía sau còn có hộ hoa sứ giả (người bảo vệ) Đàm Khuynh, cuối cùng còn là thanh mai trúc mã của cô Chu Tư Tề.

Mà ba người này, mỗi một người một mình cũng là nhân vật có thể chống đỡ nửa trời.

Cùng người như vậy tranh giành mỹ nữ, những kẻ “phàm nhân” như bọn họ có phần thắng sao?

Nhưng mà, dù cho không theo đuổi được mỹ nhân, có thể gián tiếp hôn môi cũng không kém.

Mà Duật Tiểu Gia ngồi bên cạnh nhìn thấy người này vươn tay lấy cái ly của Lăng Công Chúa vẫn mang theo nụ cười quỷ dị, sao không đoán được suy nghĩ của tên kia chứ?

Nghĩ đến đôi môi đỏ mọng mình từng nhấm nháp qua lúc này dường như bị người khác mong nhớ, trong lòng Duật Tiểu Gia tức giận đến không nói nên lời.

Tâm trạng không vui kia cũng khiến anh nghĩ cũng không thèm nghĩ, trực tiếp vươn tay bắt lấy cái ly trên tay người nọ.

Người kia hiển nhiên cũng không nghĩ tới, Duật Tiểu Gia luôn luôn hờ hững với Lăng Công Chúa thế nhưng lại bỗng nhiên ra tay.

Nhất thời, anh ta ngây ngẩn cả người. Ánh mắt nghi ngờ vẫn rơi trên người Duật Tiểu Gia.

Mà Duật Tiểu Gia vừa bắt được cái ly lúc này mới nghĩ đến điều gì.

Thấy người nọ vẫn nhìn chằm chằm mình, dường như đang tính toán nhân lúc anh không chú ý mà cướp cái ly của Lăng Công Chúa đi!

Lập tức, Duật Tiểu Gia hoặc là không làm, nếu làm thì phải làm đến cùng, trực tiếp ngửa đầu nuốt hết thức uống còn thừa bên trong vào cổ họng.

Mà chỗ môi anh đặt xuống vừa vặn là vị trí dấu son của Lăng Công Chúa.

Chờ khi anh uống xong ly nước này, dấu son bên trên đã biến mất không còn một mảnh.

Cuối cùng, anh lại thả cái ly hoàn hảo như lúc ban đầu xuống mặt bàn, chống lại ánh mắt nghi hoặc của người kia, khó chịu nhíu mày!

Ý tứ kia giống như đang hỏi anh ta: Còn muốn chơi cái trò gián tiếp hôn môi nữa sao? Cứ chơi đi, ông đây không ngại!

Ánh mắt sắc bén còn giống như đang hỏi anh ta: Nếu anh thật sự nghĩ muốn hôn như vậy, ông đây liền hôn đến thất điên bát đảo. Nhìn xem có còn dám đánh chủ ý lên người không nên đánh hay không.

Người nọ bị Duật Tiểu Gia trừng mắt như vậy, nháy mắt liền ủ rũ.

Vẻ mặt của người này rõ ràng đang nói: Ông đây mới còn lâu đi gián tiếp hôn môi với một người đàn ông! Lại càng không muốn bị một tên “nam cường” biến thái hôn!

Sau đó người này nhanh chóng đứng dậy, hướng tới vị trí cách xa Đàm Duật.

Mà Duật Tiểu Gia sau khi người kia rời đi, vừa thảnh thơi bắt chéo chân vừa ngậm thuốc lá trong miệng giống như khi này vừa làm được một việc vô cùng tốt không bằng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.