Sau khi Bạch Vân Y hớt ha hớt hải chạy ra khỏi cục dân chính, đột nhiên đầu óc cô choáng váng, mắt mờ đi, bước chân lảo đảo đụng phải một người.
“Xin…xin lỗi…tôi…đột nhiên choáng quá…”
Người kia liền đưa tay ra đỡ lấy cô. Sau đó, người này còn nói mấy câu gì đó, nhưng Bạch Vân Y lại không hề nghe thấy gì nữa. Cô ngất lịm đi…
Khâu Tịnh nhìn người đang dựa vào ngực mình, bắt đầu đánh giá tình huống trước mặt.
Ban nãy anh đang đứng đợi tài xế tới rước mình bên đường thì bỗng nhiên người này lảo đảo bước chân rồi nhào vào lòng anh, sau đó bất tỉnh. Đầu Khâu Tịnh xuất hiện đầy vạch đen, đang nghĩ xem là cô gái này giả vờ hay ngất thực sự. Lại nghĩ xem là mình nên vứt cô nàng này bên lề đường hay vươn tay giúp đỡ.
Lúc này, tài xế của Khâu Tịnh đã chạy tới nơi, thấy trong lòng sếp của mình đang ôm một cô gái thì cậu ta khiếp đảm vô cùng. Là ai đang nằm trong lòng sếp Khâu vậy???
Sau khi cơn khiếp đảm qua đi, lúc này tài xế Lý mới thấy có điều bất thường. Hình như có gì đó lạ lắm. Sao cô gái kia lại trông như là…đang ngất xỉu vậy?
Khâu Tịnh ngoắc ngoắc tay với tài xế của mình, lạnh giọng: “Lại đây.”
Tài xế Lý không hiểu chuyện ra làm sao, liền lật đật chạy tới: “Sếp Khâu, có…chuyện gì sai bảo ạ?”
Khâu Tịnh chỉ vào người đang nằm trong lòng mình, anh nhíu mày: “Người này đột nhiên đụng phải tôi rồi ngất đi mất, cậu đỡ người vào xe. Chúng ta đưa cô ấy tới bệnh viện rồi đến công ty sau.”
Tài xế hít sâu một hơi. Lại có người muốn chạy tới quyến rũ sếp Khâu sao? Là do còn chưa nghe đến danh tiếng của sếp hay là do gan to tày trời đây? Mấy người phụ nữ trước đó, sau khi cố ý nhào vào lòng sếp Khâu, một là bị sếp Khâu đẩy ra không thương tiếc, hai là bị sếp Khâu giải quyết luôn cả cô ta cùng với người đứng sau lưng cô ta, vì sếp xử lý quá quyết đoán, nên đã một thời gian dài rồi không còn ai dám tìm tới anh ấy nữa. Đó là lý do vì sao ban nãy tài xế Lý đã khá khiếp sợ. Người này rốt cuộc là giả vờ hay ngất thật vậy?
Tài xế Lý nhanh tay đi đến đỡ người vào xe, lúc này tóc tai loà xoà trước mặt của Bạch Vân Y mới trượt xuống khỏi mặt cô, để lộ gương mặt cô ra ngoài.
Cậu tài xế nhìn thấy thì trợn trắng mắt.
Đệt! Đẹp dữ!!!
Đây có lẽ là cô nàng đẹp nhất trong số các cô nàng cố ý đi câu dẫn Khâu Tịnh luôn. Mà nói đúng hơn, phải là người đẹp nhất mà tài xế Lý từng gặp qua! Phải biết là tài xế Lý thường xuyên chở Khâu Tịnh đi đây đi đó tham gia các bữa tiệc lớn nhỏ của giới thượng lưu, vì vậy cậu đã gặp qua không ít minh tinh nổi tiếng hay các tiểu thư nhan sắc kiêu kỳ. Nhưng người này vẫn là người đẹp nhất! Có điều, trông hơi quen đó…
Đang nghĩ ngợi thì mới nhớ ra mình phải tới đỡ người đẹp vào xe, tài xế Lý run tay…chuẩn bị chạm vào người ta thì Khâu Tịnh đã vô cùng dứt khoát cúi người xuống, bế người đẹp kia lên rồi cùng cô vào ghế sau xe. Cái tay đang giơ ra của tài xế Lý đông cứng trên không trung. Không phải mới vừa rồi còn bảo cậu đến đỡ người sao?
Khâu Tịnh lại mặt lạnh nhìn tài xế Lý còn đứng ở trên lề đường.
“Còn không mau vào xe?”
Tài xế Lý hoàn hồn: “Vâng vâng vâng em vào liền đây sếp!”
Thế là tài xế Lý nhanh nhẹn lên xe, lái xe chở Khâu Tịnh và cô gái kia đến bệnh viện trong sự thấp thỏm và tò mò.
Lúc tới bệnh viện, Khâu Tịnh ngồi yên trong xe với cô gái lạ mặt, đợi tài xế Lý chạy đi kêu nhân viên y tế đến khiêng người vào trong.
Anh đưa mắt quan sát người đang ngất xỉu dựa đầu vào cửa sổ xe, nhìn thấy hai hàng mày cô nhíu chặt, mồ hôi trên trán túa ra. Trông có vẻ rất là khó chịu. Hình như không phải là giả vờ, chắc là ngất thật rồi.
Khâu Tịnh lại nhìn gương mặt kia thêm một chút nữa, đột nhiên đồng tử Khâu Tịnh co rụt lại. Đây không phải là cô vợ sắp cưới của Cao Dương - Bạch Vân Y sao? Sao cô ấy lại ngất xỉu giữa đường? Cao Dương đâu?
Khâu Tịnh híp mắt, theo thông tin điều tra của anh, cô gái này yêu say đắm Cao Dương mặc dù gia đình cấm cản không ngừng, cuối cùng vì sự kiên quyết của cô, người nhà họ Bạch mềm lòng nên đã đồng ý cho cô cùng Cao Dương kết hôn.
Khâu Tịnh biết rõ như vậy bởi vì Cao Dương chính là đối thủ một mất một còn của anh. Anh vẫn luôn ngầm đối đầu với cậu ta trong giới kinh doanh, mặc dù cả Khâu thị và Cao thị đều là tập đoàn kinh doanh đa ngành nghề, nhưng chủ yếu nhất vẫn là tập trung vào lĩnh vực về thiết bị điện tử, cho nên cả hai bên luôn đối đầu nhau. Cộng thêm Cao gia và Khâu gia cũng không ưa gì nhau nhiều năm qua, thù cũ hận mới chồng chất, khiến cho đời sau lại tiếp tục ân oán của đời trước. Ngoài ra...còn có cả ân oán cá nhân của anh và Cao Dương.
Đương nhiên, điều tra về đối thủ của mình là việc hết sức bình thường, anh đã từng xem qua tư liệu về cô bạn gái có thể thành công khiến Cao Dương đồng ý kết hôn. Nhưng anh cảm thấy cậu ta cũng chỉ là đang chơi bời với người này thôi nên đó giờ anh cũng không quá quan tâm. Chỉ là cái nhan sắc cô gái kia thì đặc biệt ấn tượng, nhưng dù sao nhìn ảnh cũng khác so với nhìn thấy người thật.
Khâu Tịnh lại nghiêng đầu nhìn người bên cạnh mình thêm một cái nữa. Đúng là nhan sắc của cô gái này khi lên hình đã bị dìm bớt không ít...
Vợ sắp cưới của Cao Dương chính là Bạch Vân Y, tiểu thư nhà họ Bạch. Vậy cho nên chỉ đơn giản là cô ngất xỉu trên đường, trùng hợp lại va vào anh thôi? Cô có lý do gì để tiếp cận anh? Không phải vì yêu, không phải vì nhan sắc, cũng chẳng phải vì tiền bạc hay gia thế. Trừ phi…là Cao Dương sai khiến. Không lẽ lại là như vậy ư? Nhưng tiếp cận rồi ngất như này là để làm gì? Gây ấn tượng sao? Nếu thế thì ấn tượng thật đấy, một đám người ngu ngốc.
Là hết kế sách rồi sao? Không biết là anh không đụng vào phụ nữ à?
Bên này, tài xế Lý đã kêu được nhân viên y tế chạy tới, mọi người liền đỡ Bạch Vân Y lên cán rồi khiêng vào phòng cấp cứu.
Sau khi xong việc, tài xế Lý liền leo lên xe lái đi.
Tài xế Lý: “Sếp, người kia là do đối tác làm ăn đưa tới sao? Hay lại có người muốn dùng phụ nữ để hãm hại anh nữa? Chậc, sao mấy chuyện này vẫn không ngừng lại nhỉ. Có cần em xử lý giúp anh không? Mà trông cô ấy hơi quen quen đó. Là ai nhỉ?''
Khâu Tịnh đưa tay chống cằm, nhìn ra cửa sổ, thờ ơ trả lời: “Hiện tại thì không cần, không phải là đối tác làm ăn đưa đến.”
Tài xế Lý chậc một tiếng: “Vậy sao? Nếu vậy là ngất xỉu thật ạ? Làm em còn tưởng lại có người muốn cài phụ nữ tới bên cạnh anh nữa, chọn một tiểu mỹ nhân như vậy mà...”
Qua kính chiếu hậu, Khâu Tịnh liếc mắt nhìn tài xế Lý một cái.
Tài xế Lý rùng mình: “Được rồi được rồi, em không nói nữa là được chứ gì. Anh nghỉ ngơi đi, tới công ty em gọi anh.”
Khâu Tịnh tựa đầu vào ghế, ừm nhẹ một tiếng. Không gian trong xe liền rơi vào tĩnh lặng.