Dù Nhan Như có rối như thế nào, dù cô có lật đật cả đêm, thì đến rạng sáng hôm sau, cô vẫn chưa lấy được chứng minh thư và sổ hộ khẩu của Tịch Mộ Tuyết.
A Mẫn đến gọi cô và bảo cô đến Mặc Viên ăn sáng, nói Đông Phương Mặc đang đợi cô nên bảo cô nhanh lên.
Cô vừa suy nghĩ vừa đi về phía Mặc Viên bên dưới núi, cô ngix nếu đang ăn cơm thấy Tịch Mộ Như, cô liền nhân cơ hội đi vệ sinh, rồi Tịch Mộ Như cũng vào nhà vệ sinh,khi đó cô sẽ bảo cô ta tìm cách đưa CMND và sổ hộ khẩu cho cô.
Chà, biện pháp này hay đấy, hơn nữa Đông Phương Mặc cũng không thể không lên lầu sau khi ăn xong, cũng sẽ có lúc xoay người rời đi, chỉ cần thẻ căn cước và sổ hộ khẩu của Tịch Mộ Tuyết đặt trong một chiếc túi rồi đưa cho cô là được
Nhưng, tưởng chừng như rất hoàn hảo, nhưng sự thật lại không được như vậy!
Khi đến Mặc Viên, cô nhận ra Đông Phương Mặc đang ngồi trong phòng ăn một mình đợi cô, cô không nhìn thấy Tịch Mộ Như.
“Em gái tôi đâu?” Nhan Như khẽ hỏi khi ngồi xuống bàn ăn: “Cô ấy vẫn dậy à? Hay là cô ấy không khỏe?”
“Sáng nay cô ấy đã ra ngoài từ sớm rồi,” Đông Phương Mặc nhàn nhạt đáp, sau đó không đợi Nhan Như nói thêm liền nói, “Tối hôm qua tôi đã nói với cô ấy, hôm nay tôi sẽ xin giấy đăng ký kết hôn với em.”
Đông Phương Mặc rất thờ ơ khi nói đến chuyện này, như thể giữa anh và Tịch Mộ Như không có nhiều mối quan hệ nào cả.
Nhan Như lập tức nhấp nhổm trong lòng, nếu tối qua Đông Phương Mặc đã nói chuyện này với Tịch Mộ Như, vậy tại sao tối qua Tịch Mộ Như lại không đến gặp cô? Chẳng lẽ Tịch Mộ Tuyết, bây giờ là Tịch Mộ Như, không muốn kết hôn với Đông Phương Mặc?
<!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
Nhan Như thấy khó hiểu, nhưng cô không hề biểu hiện ra ngoài, mà bình tĩnh cùng Đông Phương Mặc ăn bữa sáng tưởng như rất ngon lành nhưng thực sự lại rất vô vị.
Cô lên xe của Đông Phương Mặc, đây cũng là lần đầu tiên sau 10 ngày Nhan Như bị Đông Phương Mặc bắt từ Paris về, tất nhiên, đây là cơ hội duy nhất để cô có thể trốn thoát.
Chiếc xe mà Đông Phương Mặc lái hôm nay vẫn là Rolls Royce của năm năm trước, hôm nay Nhan Như rất ngoan và nhu mì, giống như sáu năm trước cô kết hôn với Đông Phương Mặc khi cô mới 19 tuổi.
Để kết hôn, cô phải đi đăng ký kết hôn, nhưng cô không có bất kỳ giấy tờ nào, kể cả giấy tờ của Nhan Như, hiện vẫn đang trong khách sạn ở Paris.
Đông Phương Mặc im lặng điều khiển xe, Nhan Như ngồi ở ghế phụ, vẻ mặt của họ không giống như họ sẽ kết hôn, mà là như đi tham dự đám tang.
Nhan Như im lặng siết chặt nắm tay, sau đó nhìn nghiêng về phía Đông Phương Mặc đang lái xe, nhẹ giọng nói: “Tôi không tìm được giấy tờ trước đây của tôi, thì làm sao có thể kết hôn?”
Đông Phương Mặc cũng liếc mắt nhìn cô một cái, sau đó nhàn nhạt nói: “Không thành vấn đề, tôi đã lấy giấy tờ của Nhan Như ở Paris cho em rồi, cho nên người tôi sẽ cưới là Nhan Như.”
Lời nói Đông Phương Mặc nghe thì có vẻ rất nhẹ nhàn, nhưng nó lại làm cho Nhan Như tức muốn nôn ra máu, Đông Phương Mặc muốn kết hôn với cô của bây giờ, không phải vì cô là Tịch Mộ Như hay Tịch Nộ Tuyết, sau này cô sẽ không thể rời khỏi anh nữa đúng không?”
Không, cô chắc chắn không thể kết hôn với Đông Phương Mặc với thân phận của Nhan Như!